
10-01-2013, 10:44 PM
|
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Oct 2011
Đến từ: hanoi
Bài gởi: 9
Thời gian online: 69546
Thanks: 0
Thanked 5 Times in 5 Posts
|
|
Chương 7
Đường Đi
Trời đã về chiều
Mùa thu có gió , gió thổi lá bay , lá sắp ngừng rơi nhưng gió vẫn còn thổi .
Lá không thể nằm mãi trên cành được , vì gió sẽ thổi lá bay
Tiểu Mai bỗng nói
Gió cũng không thổi mãi được , ta không hiểu cuộc sống của huynh có biến đổi mãi theo chiều gió được không
Nhưng ta biết lúc nào gió ngừng thổi , đó là lúc huynh muốn xen vào chuyện của thiên hạ
Con người sinh ra rồi lớn lên nó như một quy trình sắp đặt trước vậy , nhưng ta thấy huynh từ lúc sinh ra đến giờ có vẻ không theo một quy trình gì cả .
Băng Tùy Phong nhìn Tiểu Mai chậm dãi rót chén rượu uống cạn rồi mới nói
Ta sinh ra và lớn lên bện cạnh không hề có người thân , chỉ có năm lão già quái gở
Cả ngày chỉ biết uống rượu , họ say rượu ngay cả trong lúc ngủ !
Tiểu Mai nói
Nhưng ta biết năm thanh tiểu đao mà họ để lại cho huynh không hề say chút nào
Bẳng Tùy Phong ngắt lời
Muốn say thì rất dễ , nhưng cái tỉnh trong cơn say mới thực sự thú vị .
Cầm chiếc lá màu đỏ nhặt được ngoài bìa rừng lên , Băng Tùy Phong chậm dãi đưa cho Phương Chu Yến
Phương bổ đầu ta nhặt được nó ngoài kia , ngươi thấy thế nào
Phương Chu Yến cầm chiếc lá lên rồi nói
Ta đã khám xét xung quanh đây , đã có những cuộc va chạm và máu vung vãi khắp nơi
Nhưng không hề có một xác người nào cả .
Băng Tùy Phong nói
Ta linh cảm đây là một âm mưu !
Phương Chu Yến nói
Ta không tin vào linh cảm chỉ tin vào bằng chứng !
Tiểu Mai nhìn hai người họ cười cười nói
Uống rượu , hai người bọn ngươi không còn chuyện gì khác để nói sao
Phương Chu Yến lắc đầu , hiện giờ ta không thể uống rượu được
Trời sắp tối , ta phải lên Thiếu Lâm
Tiểu Mai nhìn Băng Tùy Phong nói
Huynh uống với ta , dứt lời Tiểu Mai uống một lúc hai bình rượu
Thở ra một hơi dài Tiểu Mai nói
Đi thôi trời đã tối , chúng ta lên Thiếu Lâm
Băng Tùy Phong định nói gì thì Tiểu Mại lại ngắt lời
Âm mưu hay có điều gì đi nữa cũng phải lên đó thắp một nén hương niêm một câu a di đà chứ
Ta cũng cảnh báo huynh và Phương bổ đầu rằng , uống nhiều rượu vào cho ấm người
Vì đêm nay sẽ rất lạnh
Lạnh đến chết người
…………………
Bóng tối phủ xuống thật nhanh
Ánh tà dương như bị bóng đêm đuổi mà chạy đi vội vã .
Từ quán rượu lên chùa khoảng cách cũng không xa là mấy .
Bóng tối phủ kín con đường muốn nhìn rõ mọi vật thật là khó …chỉ có tiếng lá cây xào xạc cùng vài tiếng bước chân .
Muốn đi đường buổi tối ít nhất phải có ánh lửa , nhưng hiện tại có hai người vẫn chậm dãi bước đi không cần lửa .
Họ muốn lên chùa vào buổi tối và họ tin rằng trong chùa Thiếu Lâm dứt khoát còn có người , không thể dùng ánh sáng để họ phát hiện ra được .
Hai người chậm dãi bước đi , cứ đi rồi sẽ đến !
Phương Chu Yến cất tiếng nói phá tan im lặng
Huynh đệ người là bằng hữu của tên Tiểu Mai kia
Băng Tùy Phong nói
Phải
Ta còn một người bạn trên chùa Thiếu Lâm
Phương Chu Yến tò mò hỏi
Ai vậy ?
Một nhà sư bình thường
Tên hắn là gì ?
Vô Ứng .
Phương Chu Yến im lặng một lúc rồi nói
Ngươi quả là một người kỳ lạ , bởi vì những bằng hữu của ngươi đều là những tên khác người .
Băng Tùy Phong hỏi
Phương bổ đầu biết hắn ?
Ai mà lại không biết hắn , ta cũng như rất nhiều người không thể tin được người như hắn lại cạo đầu làm sư rồi lấy pháp danh Vô Ứng .
Băng Tùy Phong thở dài không nói
Phương Chu Yến nói tiếp
Vô Ứng tên thật là Đoàn Nguyên Khôi cách đây ba năm hắn vẫn là đại tướng quân ngoài Nhạn Môn Quan
Trong vòng ba tháng hắn đã tử thủ mà đẩy lui được quân Kim , rồi lại dùng nửa tháng mà đánh úp đôt hết lương thảo của bọn chúng
Chiến công như vậy thật sự là kinh nhân , được mọi người kính phục
Đích thân Hoàng Thượng đã hạ chiếu mà ban thưởng , rồi võ lâm đồng đạo không ai không thán phục , nhiều người còn đến xin đầu quân giết giặc .
Phương Chu Yến nói xong trầm tư một thoáng rồi nói tiếp .
Nhưng cách đây một năm hắn bỗng từ quan , cạo đầu xin nhập Thiếu Lâm
Huynh có biết lý do tại sao không ?
Băng Tùy Phong trả lời
Cách đây một năm ta có gặp hắn tại Nhạn Môn Quan
Phương Chu Yến khẽ động dung mà hỏi
Có phải việc này lien quan đến huynh ?
Cũng có thể
Ta đi qua đó và ở lại Nhạn Môn Quan đúng ba ngày , trong ba ngày đó ta đã uống hết số rượu ngon nhất mà hắn có .
Còn hắn ngồi kể hết những chiến công mà hắn rất tự hào .
Ta nghĩ huynh phải làm gì đó hắn mới thay đổi như vậy !
Ta không làm , mà trước khi ra đi ta có hỏi hắn hai câu
Hai câu ?
Phải .
Câu thứ nhất ta hỏi hắn : có biết cuộc sống hạnh phúc là thế nào không ?
Hắn gật đầu rồi lại lắc đâu .
Câu thứ hai ta hỏi : Có bao giờ tướng quân nghĩ cuộc sống giống như một cái chổi không ?
Hắn lắc đầu
Sau đó ta rời đi .
Nghe xong Phương Chu Yến cười thật to và nói
Quả là lạ lùng , quả là ấn tượng đại tướng quân thủa nào đã dùng chổi để quét , nhưng lại là quét sân trong chùa Thiều Lâm , thú vị thú vị .
Cứ đi rồi sẽ đến .
Kết thúc câu truyện hai người đã đứng dưới bậc thang đi lên cổng chùa Thiếu Lâm
Băng Tùy Phong nói
Rốt cuộc đã đến nơi , không hiểu tên công tử nhà họ Mai kia thế nào rồi .
Phương Chu Yến nói
Chắc hẳn hắn đã dạo quanh khắp trong chùa rồi , ta cũng thắc mắc hắn có việc quái gì ở đây .
Băng Tùy Phong nói
Tính tình hắn mãi không thay đổi . chúng ta cũng vào chùa đi thôi .
|