Con người ai cũng có vài bí mật của riêng mình
Mà đã là con người ai lại không muốn khám phá những bí mật của người khác ?
Nhất là những người hiếu kỳ , một khi đã muốn họ phải đạt bằng được .
Tiểu Mai không tự nhất mình là người hiếu kỳ , chỉ bất quá chỉ tự cảm thấy mình hơi khác thường một chút thôi .
Cái cảm giác bước từng bước chậm dãi thong dong tự tại chỉ là lúc ngắm cảnh , ngâm thơ .
Còn trong cái lúc này , tin đồn chùa Thiếu Lâm không có một ai cả , Tiểu Mai không tin
Không thể tin được !
Cho nên Tiểu Mai đã đi trước , mặc kệ hai người kia .
Hay bất quá Tiểu Mai cảm thấy mình không có thói quen đi chậm !!
Bóng đêm phủ xuống , trên đường đi Tiểu Mai cũng không gặp bất cứ điều gì kỳ lạ
Cổng chùa uy nghi trang nghiêm nay đã mở toang , không có ai đứng canh
Sân chùa rất bụi , những cơn gió thổi tung đám lá bay khắp nơi
Tiểu Mai lưỡng lự một lúc liền nhảy lên mái nhà mà quan sát
Khắp chùa Thiếu Lâm bị bóng đêm bao phủ , không một ánh nến hay ánh đèn . Cũng không hề thấy tiếng tụng kinh gõ mò như thường lệ nữa .
Dường như nơi đây đã bỏ hoang một thời gian rồi . Tiểu Mai liền nghĩ
Hay là các vị sư kia đã được Phật Tổ đốn ngộ mà đưa tất cả đến thế giới Cực Lạc ?
Hay là bọn họ chán cảnh quanh năm tụng kinh gõ mõ mà hoàn tục hết rồi ?
Thở dài một tiếng Tiểu Mai di chuyển qua các mái nhà , nhằm tìm được một điều gì đó .
Tiểu Mai đến đây không ít lần , những nơi cần đi thì đã đi hết rồi cũng không có thêm thứ gì làm cho chàng thỏa mãn được .
Truyện này mà kể ra chỉ sợ không ai tin .
Chùa Thiếu Lâm đã bị bỏ hoang
Đứng trên nóc “Đại sảnh đường “Tiểu Mai nghĩ
Thôi thì ở đây chờ hai tên kia vậy , tìm các bằng chứng hay dấu vết ta không rành như tên họ Phương kia !
Nhưng nghĩ cho cùng chính mình cũng khỏi cảm khái , cái thói tò mò hiếu kỳ của mình , tuy cũng chả tìm thêm được gì khác cả nhưng Tiểu Mai lại rất vui vì tình cờ gặp lại Băng Tùy Phong .
Nghĩ đến tên bằng hữu này Tiểu Mai cảm thấy mình còn may mắn hơn hắn rất rất nhiều lần .
Sinh ra tại gia tộc giàu có , danh tiếng .Có cha mẹ , anh chị xung quanh rồi được người đời tán dương không ngừng , hắn thì lại đơn độc trải qua nhiều điều đau khổ mà lớn lên .
Nhưng hắn cũng không bao giờ than thở vì cuộc đời này thế nào , rồi đến lúc hắn bỏ đi
Tiểu Mai nghĩ chắc phải lâu lắm mới có thể gặp lại được . Ai ngờ khi gặp lại hắn lại mặc bộ trang phục của Cái Bang …hắn định làm gì nữa ??
Xa xa trong tầm mắt Tiểu Mai là một ngon tháp phía sau chùa Thiếu Lâm , tuy trong bóng đêm nhưng Tiểu Mai vẫn lờ mờ nhìn thấy .
Ngọn tháp này vốn xây lên để các Xá Lợi của các cao tăng , tuy ở xa nhưng Tiểu Mai lại cảm thấy tại nơi đó có điều gì không ổn .
Bởi vì trên tầng cao nhất của ngọn tháp vừa chợt lóe lên một điểm sáng rồi tắt lim , cái khoảnh khắc đấy Tiểu Mai đã nhìn thấy .
Tiểu Mai tung người lên cao điểm nhẹ vào một cành cây , thân hình đã lướt đi hơn 30 trượng , vượt qua nhiều mái nhà mỗi lần điểm chân vào đâu thì thân pháp của Tiểu Mai lại biến đổi , tốc độ cang nhanh hơn .
Nếu có ai ở ngoài mà nhìn vào chỉ thấy như một làn khói lan tỏa , chợt bốc lên rồi tan biến ..
Ngọn tháp đã có từ rất lâu rồi , qua bao năm ngọn tháp đó vẫn uy nghi được mọi người thờ cúng tôn sùng , cũng là một nơi cấm địa của chùa Thiếu Lâm
Tiểu Mai lao thẳng vào ngọn tháp tốc độ vẫn không giảm mà chỉ khẽ lắc mình , chân phải đạp vào thành lan can , lúc này thân người như một mũi tên được bắn thẳng lên bầu trời .
Băng Tùy Phong đã từng nói :
Khinh công và thân pháp của Tiểu Mai là một kiệt tác của võ học , không có gì có thể so sánh được , không những nhanh mà còn đẹp , đẹp đến kinh người !
Chỉ mất hai lần đạp vào thành lan can Tiểu Mai đã lên tới tầng thứ 10 của ngọn tháp , đến đây Tiểu Mai khẽ cười cười hai chân mượn lực mà bắn thẳng lên tiếp , thân hình bỗng xoay vòng ..quả là kỳ dị
Ở độ cao này mà ngã xuống chỉ còn con đường chết , nhưng đối với Tiểu Mai thú vị là ở điều đấy
Khi đến tầng cao nhất của ngọn tháp , Tiểu Mai chợt thấy ánh sáng lại chợt lóe lên
Không suy nghĩ Tiểu Mai lắc người tiến vào , không một tiếng động .
Một ngọn nến lung linh mờ ảo hiện ra trước mặt Tiểu Mai nhưng không có một ai cả .
Tiểu Mai cau mày định tiến vào xem thì ngọn nến lại phụt tắt .
Cùng lúc một cơn gió lạnh thổi ngang qua mạng một loại sát khí khủng khiếp , Tiểu Mai cảm thấy mình không thể cử động , cơ thể như bị khóa chặt trong cái sát khí đấy .
Lúc này lại một ánh sáng lóe lên nhưng không phải ánh nến , mà là ánh Đao .
Một Đao phát ra mang khí tức kinh khủng .
Đao nhanh , nhanh đến không tưởng !
Cho dù đặt một ai đấy vào tình huống này cũng không thể thoát được .
Bị ánh nến thu hút , rồi thân hình chưa kịp ổn định thì bị tập kích bất ngờ , kẻ tập kích lại là một cao thủ .
Tiểu Mai cảm thấy thanh đao đâm thẳng vào ngực mình .
Chẳng lẽ ta sẽ chết như vậy ?
Một cái chết được dàn dựng chu đáo .