Phương Chu Yến và Băng Tùy Phong đi qua sân chùa , tiến thẳng vào đại điện
Không nhang cũng không nến , không khí thì âm u ẩm ướt .
Băng Tùy Phong tùy tiện thắp vài ngọn nến lên
Hai người thấy tượng phât bụi bặm , vài chiếc chuông mõ thì nằm lung tung khắp nơi .
Đây còn là chùa Thiếu Lâm trang nghiêm hay sao ?
Băng Tùy Phong nói
Đã không có ai ở tại đây một thời gian rồi , lão già Đông Xưởng kia không lừa chúng ta
Chỉ là những người Đông Xưởng cũng không tìm kiếm được gì tại đây cả .
Phương Chu Yến chắp tay sau lưng nhìn xung quanh rồi nói
Từ dưới chân núi cho tới đây , ta thấy có vài điểm khả nghi
Dưới chân núi thì có hiện trường vài vụ ẩu đả , còn tại đây thì không , dường như những vị sư trong chùa đã rời đi rất vội vã .
Phương Chu Yến nhìn Băng Tùy Phong hỏi một câu
Ngươi có biết người nào tên Thạch Phi không ?
Băng Tùy Phong gật đầu trả lời
Hắn là kẻ giàu nhất , cũng là người mà không ai dám động đến kể cả Hoàng Thượng
Ngươi biết vì sao không ?
Băng Tùy Phong lắc đầu
Phương Chu Yến nói tiếp
Bởi vì hắn không phải là người , à không hắn là người nhưng lại là kẻ biến thái đến cùng cực
Băng Tùy Phong thắc mắc hỏi
Tại sao ?
Thạch Phi là một tên hoạn quan !
Băng Tùy Phong giật mình
Sao ngươi biết ?
Phương Chu Yến cười nói , cũng chỉ tình cờ mà biết thôi
Cái gia tộc của hắn có công lớn với triều đình , được đãi ngộ đến mức ai cũng ghen tị . Hắn là đứa con trưởng của gia đình đó nhưng tính tình lại quái gở từ bé .
Một lần tình cờ tên Thạch Phi này nhìn thấy Hoàng Hậu đã đem lòng yêu mến , bất chấp tất cả hắn bỏ trốn gia đình vào Hoàng cung làm một tên hoạn quan nhỏ bé
Băng Tùy Phong nói
Hắn quả thực khác người , nhưng ngươi kể cho ta truyện này làm gì ?
Phương Chu Yến trầm mặc trả lời
Sau khi Hoàng thượng băng hà , thái tử lên ngôi thì hắn biến mất ,hắn quay trở về làm kẻ giàu nhất nước .
Cách đây vài hôm ta gặp tên Thạch Phi này
Hắn kể cho ta một câu truyện !
Thuật lại câu truyện cho Băng Tùy Phong nghe , Phương Chu Yến thở dài
Hắn vốn dĩ không ngờ được ta lại biết bí mật đó , nhưng ta vẫn phải lên chùa Thiếu Lâm để tìm manh mối kẻ đã lấy trộm món đồ của hắn .
Băng Tùy Phong nói
Có phải ngươi nghi ngờ chính hắn muốn ngươi đến đây .
Phương Chu Yến nói
Không hẳn
Hắn là kẻ cầm đầu của Tây Xưởng cũng như quốc khố của Hoàng Thượng , Tây xưởng chỉ cầm quyền trong tử cấm thành , mọi điều khác do Đông Xưởng đảm nhiệm .
Ta phải trở về sớm nhất để tìm rõ nguyên nhân tại sao Cửu vương gia cũng bị mất đồ , rồi đưa người Đông Xưởng đến !
Phương Chu Yến nói xong nhìn ra ngoài trời , trời đổ mưa
Mưa tuy không to nhưng làm không khí lạnh lẽo hẳn đi .
Băng Tùy Phong chậm dãi ngồi xuống chiếc bồ đoàn , rút bầu rượu ra uống vài hớp
Ta lên đây cũng chỉ vì bộ y phục này , không ngờ lại thấy một cảnh tượng như vậy
Nhing Phương Chu Yến đang đứng chắp tay nhìn ra ngoài cửa , Băng Tùy Phong khẽ than thở mà nói
Phương bổ đầu , ngươi là công sai triều đình mà tại sao trang phục lại cũ nát đến vậy ?
Phương Chu Yến hờ hững trả lời
Y phục tùy thời có thể thay thế , nhưng cái thời gian thay y phục ta còn làm được nhiều điều hơn nữa .
Phương Chu Yến quay lại nhìn Băng Tuy Phong nói
Khi bước vào cổng chùa ta thấy một tiếng động ở hướng Tây của chùa , ngươi có thấy ?
Băng Tùy Phong gật đầu
Ta cũng cảm thấy phia ngọn tháp có điều gì đó
Không lẽ là tên Tiểu Mai gây ra ?
Phương Chu Yến lắc đầu nói
Hắn là một người liều mạng hiếu động , nhưng trước giờ hắn không thất hẹn
Ta thấy chắc hẳn hắn đã lên ngọn tháp và gặp phải điều gì đó !
Bây giờ ngươi ở đây , ta lên đó
Băng Tùy Phong đứng dậy nói
Không , hắn là bằng hữu của ta
Ngươi ở đây , ta lên đó
Nói xong Băng Tùy Phong uống tiếp vài ngụm rượu khẽ rùng mình , cơn mưa làm hắn cảm thấy lạnh hơn
Quả thực Băng Tùy Phong cảm thấy lời nói của Tiểu Mai trước khi lên đây rất đúng
Đêm nay sẽ rất lạnh
Lạnh đến chết người !
Phương Chu Yến định nói gì nhưng lại im lặng , vì hắn biết có rất nhiều sự việc bất ngờ có thể xảy ra tại đây , tuy cảm thấy võ công của Băng Tùy Phong không hề kém nhưng cái mà đáng chú ý là khí tức của con người này , rất tùy tiện mà cao thâm khó có thể dò xét .
Phương Chu Yến là công sai của triều đình ,là người mang trọng trách phá án nhưng hắn cũng một nửa là người trong giang hồ , cái tình nghĩa trong giang hồ không thể lấy lời nói ra mà diễn tả được
Nhìn Băng Tùy Phong
Phương Chu Yến nói
Tốt thôi , ta với huynh cùng đi xem trên đó có cái gì mà làm tên kia đến giờ không thấy đâu .
Dứt lời thì hai người bỗng thấy một bóng trắng
Bóng trắng xuất hiện giữa màn đêm , đứng giữa sân chùa trong cơn mưa !
Phương Chu Yến liền động thân
Nói thì lâu nhưng tình huống xuất hiện rất nhanh , Băng Tùy Phong cũng liên phi thân ra
Không hỏi một tiếng Phương Chu Yến tung một quyền thẳng đến cái bóng trắng kia
Kình phong sắp ập đến mà thân hình đó vẫn không động đậy
Một quyền của Phương Chu Yến đấm thẳng vào ngực của người mặc áo trắng đó
Tại sao ư , không tại sao cả Phương Chu Yến biết bất cứ việc gì xuất hiện ở đây đều không thể coi thường được
Trước tiên cứ ra tay rồi tính sau .
Nhưng điều không ngờ là thân hình mặc bộ quần áo trắng kia không né tránh mà lãnh đủ một quyền của Phương Chu Yến lăng xa ra vài trượng rồi nằm im không động đậy .
Lạ lùng
Băng Tùy Phong tiến thẳng đến thân hình đang nằm trên đất đó thì thấy
Người này đã chết , chết không phải vì một quyền của Phương Chu Yến , nhìn thần sắc người này tím ngắt hẳn là chết do trúng độc .
Băng Tùy Phong quan sát thì thấy người này
Cả người mặc một bộ đồ trắng , giữa ngực thêu một bông hoa
Bông hoa cũng màu trắng .