Trong đầu Mông Tiên Âm vang lên danh ngôn muôn đời trong miệng một vị nữ tu cường đại tương đương chư tử đại tiên thời thượng cổ, đã lưu truyền Cổ Hoang suốt mấy vạn năm.
Cổ Thần trở lại động phủ, thấy Hư Tử Uyên đã đi ngủ, liền ngồi xuống bên cạnh giường đá tu luyện, nhập định tu luyện Linh Kình Thuấn Tức quyết.
Linh Kình Thuấn Tức quyết là một môn pháp quyết chỉ dành để tu luyện, không có pháp quyết chiến đấu, thế nhưng sau khi luyện thành tầng thứ mười lại có thể làm cơ sở cho một môn thần thông cực kỳ lợi hại, có thể sánh với Thiên Long Bát Âm và Hạo Nhiên Chính Khí ca, mỗi một đêm Cổ Thần đều nhập định khổ tu Linh Kình Thuấn Tức quyết.
Mấy ngày nay, bốn người đều vượt quâ trong hạp cốc phong cảnh tú lệ này, Nam Thiên nhận được Hư Thiên Kinh, Mông Tiên Âm thì dung hợp Huyền Băng Tử Diễm quyết và Băng Phách Hàn Công, luyện thành Cực Băng Đại Pháp, hai người đều tiến vào trong bế quan khổ tu.
Ngoại trừ Nghịch Mệnh Hóa Long quyết ra, Cổ Thần truyền cho Hư Tử Uyên một ít bí pháp vô thượng. Trong đoạn thời gian này bốn người đều bận rộn tu luyện, ruy rằng cùng tồn tại trong một hạp cốc, động phủ cách nhau không xa, nhưng cũng rất ít khi gặp nhau.
Thời gian như nước chảy, trong nháy mắt đã qua hơn hai mươi ngày, một môn đại thần thông cuối cùng của Linh Kình Thuấn Tức quyết, Cổ Thần đã luyện được bốn năm thành.
Ngày hôm nay, bầu trời đột nhiên vang lên tiếng sấm, bầu trời nguyên bản trong sáng đột nhiên biến sắc, mây đen che trời, trong vòng vạn dặm thiểm điện không mây.
Trên bầu trời hạp cốc xuất hiện một dòng xoáy hắc ám thật lớn, vô số thiên lôi đều hội tụ hướng về phía dòng xoáy, hình thành một đầu điện long vô cùng khổng lồ.
Băng Thần Tông cách hơn nghìn dặm, không ít tu sĩ đều nhìn lên dòng xoáy hắc ám đen kịt trên bầu trời, phát ra tiếng kinh hô:
- Nơi nào có người độ lôi kiếp…
Người độ lôi kiếp chính là Mông Tiên âm, nguyên bản tu vi của nàng đã đạt tới Bồi Nguyên hậu kỳ đỉnh, hiện tại tu luyện Cực Băng Đại Pháp hơn hai mươi này, rốt cuộc tích lũy đã đủ, kết thành kim đan, bắt đầu độ lôi kiếp đệ nhất trọng!
Mông Tiên Ân dứng trên một ngọn núi cách hạp cốc không xa, Hư Tử Uyên, Nam Thiên đạo nhân đều đứng tại ngọn núi cách nghìn trượng quan sát, Cổ Thần thì mở rộng Thiểm Thiên Phong Dực, đứng giữa hư không phương hướng Băng Thần Tông, cách Mông Tiên Âm hơn ba nghìn trượng.
Nơi này có người độ lôi kiếp, Băng Thần Tông cách gần như vậy, tự nhiên sẽ có người tới nhìn một cái, thế nhưng cách thật xa đã nhìn thấy một người mở đôi cánh lôi điện, đứng giữa hư không.
Hình tượng như vậy, Băng Thần Tông không người không biết, ngoại trừ Cổ Sát Thần còn có ai có đôi cánh lôi điện?
Đối với Cổ Sát Thần, tu sĩ Băng Thần Tông cũng không dám làm càn, xa xa nhìn thấy liền lui đi, không một ai dám can đảm tới đây, tự nhiên không biết là ai đang độ lôi kiếp.
Trên bầu trời, dòng xoáy hắc ám càng lúc càng tụ tập nhiều thiên lôi, cuối cùng dung hợp một chỗ, lượng biến hình thành chất biến, hóa thành một đạo lôi kiếp bàng đại tỏa khí tức hủy thiên diệt địa.
Ầm một tiếng nổ vang, lôi kiếp từ trong dòng xoáy đen kịt oanh thẳng xuống, tập kích Mông Tiên Âm dưới mặt đất.
Tu sĩ kết thành kim đan, quy tắc thiên địa sẽ đánh xuống lôi kiếp diệt sát tu luyện giả nghịch thiên, chỉ khi vượt qua lôi kiếp, chứng minh bản thân có thực lực cường đại, mới có thể thu được tán thành của quy tắc thiên địa, bằng không chỉ có một kết cục chính là hôi phi yên diệt.
Đối mặt với đạo lôi kiếp oanh kích xuống, lớn tới trăm trượng, dài quá nghìn trượng, Mông Tiên Âm không chút sợ hãi, không tránh không né, thân thể nhảy dựng lên, ngược lại đạp mạnh pháp bảo lao vào lôi kiếp.
- Cực băng hàn khí, đóng băng lôi kiếp…
Trong miệng Mông Tiên Âm mặc niệm, hai tay kết pháp ấn, hướng về phía trước đánh mạnh, một cỗ sương trắng hàn khí thuần màu trắng từ long bàn tay phun ra, phạm vi mấy trăm trượng trên bầu trời trong nháy mắt hình thành huyền băng, ngay cả không gian cũng bị đóng băng.
Lôi kiếp oanh thẳng xuống, trong nháy mắt tiến vào khu vực hàn khí cực băng lạnh lẽo.
Rắc rắc rắc rắc rắc…
Khu vực cực băng hàn khí đóng băng tàng tầng nứt nẻ, thế nhưng lôi kiếp giống như tiến vào trong không gian bị phong tỏa, tốc độ giảm mạnh, nguyên bản lôi kiếp chạy chồm tới nhanh chóng giảm tốc độ mấy lần, nếu như người khác đánh quyền trong nước sẽ gặp phải lực cản trở rất lớn.
Đồng thời, cực băng hàn khí khôn ngừng từ trong lòng bàn tay của Mông Tiên Âm phun ra, khiến hàn khí bị lôi kiếp đánh tan không ngừng bổ xung.
Cổ Thần nhìn Mông Tiên Âm dưới lôi kiếp, thầm nghĩ trong lòng:
“Cực băng hàn khí quả nhiên lợi hại, lôi kiếp tựa hồ bị rơi vào vũng bùn, hoàn toàn không phát huy được uy lực.”
Đợi lôi kiếp hoàn toàn vượt qua được khu vực cực băng hàn khí đóng băng thì đã bịt kín một tầng sương lạnh, tốc độ so với lúc đầu đã chậm hơn trăm lần.
Xẹt…
Ngay cả tốc độ so với lúc trước chậm hơn trăm lần, thế nhưng tốc độ đánh xuống của lôi kiếp vẫn không hề chậm, rất nhanh đã vượt qua không gian huyền băng mấy trăm trượng, oanh kích lên người Mông Tiên Âm.
Chỉ là, đại bộ phận lực lượng của lôi kiếp đã bị đóng băng, lực công kích còn lại đã không thể làm tổn thương nặng tới Mông Tiên Âm.
Không quá lâu sau, lôi kiếp trên bầu trời đã đánh hết xuống, sau đó đột nhiên tán đi, Mông Tiên Âm thu lại pháp ấn, cực băng hàn khí trên bầu trời đều thu hồi lại cơ thể, thân thể theo đó hạ xuống, đứng trên đỉnh núi.
Lôi kiếp đệ nhất trọng, độ kiếp thành công.
Thiểm Thiên Phong Dực vỗ nhẹ, Cổ Thần nhanh chóng bay tới bên cạnh Mông Tiên Âm, chỉ thấy sắc mặt nàng trắng bệch, khóe miệng mơ hồ có vết máu, thế nhưng tinh thần phấn chấn, pháp lực vẫn tràn đầy như trước, so với các tu sĩ bình thường độ lôi kiếp cửu tử nhất sinh khác nhau rất lớn, đây hoàn toàn là do uy lực cực lớn của Cực băng hàn khí.
Cực băng hàn khí đã lợi hại như vậy, theo như lời Ngô Tinh nói, huyền băng hàn khí còn có uy lực mạnh hơn cực băng hàn khí, có thể thấy được huyền âm tuyệt mạch lợi hại như thế nào.
- Chúc mừng chúc mừng! Cực Băng Đại Pháp quả nhiên lợi hại, ngay cả lôi kiếp thiên địa cũng có thể đóng băng, trách không được bí pháp vô thượng này có thể tiến vào bài danh trước mười, có nó xem ra nàng bước vào Mệnh Tuyền cảnh cũng không cần phải tiêu tốn quá nhiều thời gian.
Cổ Thần chắp tay nói.
Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân cũng bay tới, nói lời chúc mừng.
Mông Tiên Âm nuốt vào một viên đan dược, mỉm cười đáp lời:
- Nhờ có Cổ Thần truyền thụ Huyền Băng Tử Diễm quyết, bằng không ta bước vào Kim Đan kỳ cũng cần phải có thời gian nửa năm trở lên.
Nam Thiên ngửa mặt lên trời nói:
- Các đại thiên tài cấp tốc quật khởi, Cực Băng Đại Pháp thượng cổ tái hiện hậu thế, Cổ Hoang đại lục bình tĩnh một nghìn năm, xem ra một thời đại gió nổi mây phun lại sắp tới rồi!
Các đại hội luận võ đoạt đế còn mấy ngày, nơi này cách Đế Đình Đại Mông chỉ hơn hai vạn dặm, mấy người Cổ Thần dùng một canh giờ là có thể tới nơi, không cần phải vội vã, tiếp tục ở lại hạp cốc.
Chỉ là, sắp tới ngày đại hội luận võ đoạt đế diễn ra, mấy người không tiếp tục bế quan khổ tu, Cổ Thần cố ý đi ra ngoài một lần, nghe ngóng xem một tháng vừa qua Đại Mông và Cổ Hoang có chuyện gì mới xảy ra.
Không nghe không biết, vừa nghe bị dọa nhảy dựng!
Lúc đầu Ngô Tinh nói muốn cùng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tới địa phương hoang tàn vắng vẻ đại chiến một hồi, không biết vì sao hai người một đuổi một chạy lại đánh tới cảnh nội Đại Mông, hai người không chỉ không tới địa phương vắng vẻ hoang toàn, ngược lại còn tới một ít khu vực nhân số tu sĩ đông đảo, liên tục xảy ra vài trận đại chiến.
Nghe nói vài tòa thành trì bị hai người hoàn toàn hủy diệt.