Đương nhiên, vào phòng tu luyện để tu luyện thì phải trả linh thạch, thiên hạ không có bữa cơm trưa nào miễn phí cả.
- Phòng tu luyện của Vũ Thành chúng ta được phân làm bốn cấp bậc, theo thứ tự là phòng tu luyện cấp thấp, phòng tu luyện trung giai, phòng tu luyện đẳng cấp cao, còn có phòng tu luyện đỉnh giai nữa. Bất quá phòng tu luyện ngoài đẳng cấp cao thì chỉ có võ giả Tinh Cực Cảnh mới có thể sử dụng, hai vị muốn phòng tu luyện cấp thấp hay trung giai đây?
Diệp Trần nói:
- Cho chúng ta hai gian phòng tu luyện trung giai đi.
Hỏa khí của phòng tu luyện đẳng cấp cao quá mức mãnh liệt, võ giả dưới Tinh Cực Cảnh căn bản không thể nào thừa nhận nổi, nếu không Vũ Thành cũng không cần phải đặt ra hạn chế tu vi của võ giả làm gì, dù sao thì linh thạch của ai lại không phải là linh thạch chứ
- Phòng tu luyện trung giai cần một ngàn khối Hạ phẩm linh thạch một ngày, bên ngoài phối với luyện võ trường trung giai, hai vị cần phải trả trước phí tổn linh thạch trong ba ngày.
Trước đó đã từ Mộ Dung Khuynh Thành biết được giá cả của phòng tu luyện nên Diệp Trần cũng không quá giật mình, lấy ra sáu ngàn khối Hạ phẩm linh thạch đặt ở trên quầy, sau đó nhận lấy hai quả ngọc bài từ trên tay đối phương, trên ngọc bài phân biệt có hai chữ cổ 64 và 65 .
- Mời hai vị theo ta
Phía trước có người tùy tùng dẫn đường.
Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đi theo hắn.
Chỉ qua chốc lát.
Hai người đã đi theo người tùy tùng đến trước hai cái biệt viện liền nhau.
Tùy tùng nói:
- Bên trái là phòng tu luyện trung giai số 64, bên phải là phòng tu luyện trung giai số 65, trước khi các ngươi trả lui phòng tu luyện thì chúng thuộc về các ngươi, trước khi được các ngươi cho phép thì dù là kẻ nào cũng không có quyền tiến vào trong đó.
- Biết rồi.
Diệp Trần lấy ra mười khối Hạ phẩm linh thạch ném cho đối phương .
- Cảm ơn, chúc hai vị tu luyện thành công.
Trên mặt tùy tùng lộ ra vẻ tươi cười, hắn chẳng qua chỉ là võ giả Ngưng Chân Cảnh trung kỳ, mười khối Hạ phẩm linh thạch đối với hắn mà nói đã không ít rồi. Đợi khi người tùy tùng rời khỏi, Diệp Trần nói:
- Lần tu luyện này ta phỏng chừng sẽ mất thời gian rất lâu, nếu ngươi không chờ được thì có thể rời đi trước, phí tổn linh thạch cứ ghi cho ta là được rồi.
- Tốt
Mộ Dung Khuynh Thành quả thật sẽ không ngốc ở Vũ Thành trong thời gian dài, dù sao tu vi của nàng hiện giờ cũng không phải nói đột phá là đột phá được, dù cho có phòng tu luyện cũng không có khả năng. Nếu không có tiến triển nhiều lắm thì nàng cần phải trở lại Phi Thiên Ma Tông, sau khi tĩnh tâm chuẩn bị một phen liền tiếp tục thâm nhập vào trong Thập Vạn Đại Sơn tìm kiếm Thiên Ma Hoa .
Cùng Mộ Dung Khuynh Thành tách ra, Diệp Trần tiến vào trong nội viện số 64.
- Chậc chậc, luyện võ trường này thật không tệ, có thể thừa nhận được lực trùng kích rất lớn. Lọt vào tâm mắt là một luyện võ trường cỡ nhỏ phương viên hơn mười dặm, dưới nền đất luyện võ trường được lát Lam Thiết Thạch, từng khối từng khối một rất chỉnh tề. Trong trung ương của luyện võ trường, còn có ba căn kim loại được làm ra để luyện công sừng sững đứng đó, mặt ngoài đã có không ít dấu vết, như kiếm ngấn, vết đao, chưởng ấn các loại, hiển nhiên là đã bị người khác dùng qua.
Lấy Tinh Ngân Kiếm ra, Diệp Trần chậm rãi hít một hơi, chém một kiếm ra ngoài.
Xoẹt!
Kiếm khí lam sắc nhàn nhạt vạch phá không khí, để lại trên cái cọc luyện công một vết kiếm thật sâu.
Bởi vì Diệp Trần còn chưa biết rõ độ cứng của cái cọc luyện công nên lại lấy ra Long Tuyền Kiếm vung lên một đạo kiếm khí, đạo kiếm khí kia liền lưu lại trên cọc luyện công một vết tích nhạt hơn rất nhiều.
- Ân, ước chừng gia tăng lên một thành rưỡi lực công kích, Hạ phẩm bảo kiếm không hổ là Hạ phẩm bảo kiếm, không phải bảo kiếm bình thường có thể so sánh được.
Đối với uy lực của Tinh Ngân Kiếm, Diệp Trần rất hài lòng. Bất quá nói tương đối thì hắn rất ưu thích Hạ phẩm Bảo Khí có độ cứng rắn một chút, đã có Tinh Ngân Kiếm, về sau cũng không cần lo lắng chuyện bảo kiếm bị đứt gãy nữa rồi.
Biệt viện cũng không lớn lắm, ngoại trừ luyện võ trường loại nhỏ bên ngoài chỉ còn một tòa kiến trúc thôi.
Trong công trình kiến trúc, ở giữa là phòng khách, bên trái là phòng ngủ, bên phải chính là phòng tu luyện .
Chất liệu của phòng tu luyện rất đặc biệt, không phải được kiến tạo từ gỗ đá, cũng không phải kim loại, nhìn bề ngoài thì có vẻ giống với các loại gỗ như Thiết Trầm Mộc, sờ lên còn mang theo một chút lạnh buốt .
Vừa tiến vào trong đó, Diệp Trần liền cảm nhận được độ ấm tăng cao, bất quá kỳ quái chính là đứng trong phòng tu luyện cũng không cảm thấy nóng lắm, trái lại, cơ thể lại trở nên rất ấm áp, chân khí vốn chậm rãi chảy xuôi liền trở nên hoạt bát, tựa như được nhập vào biển rộng vậy
Phóng xuất linh hồn lực ra, Diệp Trần muốn xem phòng tu luyện này có gì huyền bí.
Rất nhanh.
Dưới nên dất liền có một hồng sắc khí thể bốc lên, tụ lại trong phòng tu luyện, mà vách tường bốn phía và trần nhà bởi vì chất liệu đặc thù nên có công hiệu ngăn cách những hồng sắc khí thể kia, khiến nó không thể tràn ra bên ngoài được.
- Đây chính là hỏa khí của Địa Sát Chân Hỏa a! Không biết Địa Sát Chân Hỏa chính thức có bộ dáng gì nữa.
Trong miệng nói thầm một tiếng, Diệp Trần đi đến bồ đoàn ở trung ương phòng tu luyện ngồi xuống, phân biệt lấy ra một quả Bổ Khí Đan, Bổ Tinh Đan cùng với Bổ Thần Đan nhét vào trong miệng, chợt lại lấy ra hai khối Hạ phẩm linh thạch nắm trên tay. Lần này tu luyện hắn muốn một lần đạt đến Bão Nguyên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong luôn, chỉ có tu vi gia tăng thì thì thực lực tổng hợp mới có thể tăng theo được.
Nhắm hai mắt lại, Diệp Trần dần dần tiến vào trạng thái tu luyện.
- Ngươi nói là tên kia tiến vào trong phòng tu luyện rồi sao.
Bên trong quán rượu, Nguyên Tông Bác nói với võ giả Ngưng Chân Cảnh đang đứng ngay ngắn trước mặt hắn.
Đối phương gật đầu
- Đúng vậy.
- Tiếp tục giám thị cho ta, khi nào hắn ra ngoài thì phải lập tức phái ngươi đến nói cho ta biết, linh thạch sẽ không thiếu ngươi đâu.
Thần sắc Nguyên Tông Bác âm lạnh .
- Không thành vấn đề.
Trên mặt người này lộ ra vẻ vui mừng. Tại Vũ Thành, võ giả Ngưng Chân Cảnh về cơ bản không hề có địa vị gì cả, muốn thu nhập linh thạch theo con đường bình thường thì rất khó khăn, cũng may võ giả tiến vào Vũ Thành hoặc nhiều hoặc ít đều có ân oán với nhau, dưới tình huống bình thường, võ giả có ân oán sẽ tìm mấy tên võ giả Ngưng Chân Cảnh để giám thị đối phương, muốn giám thị đương nhiên phải trả một cái giá lớn, mà cái giá này chính là linh thạch.