
26-01-2013, 02:53 PM
|
 |
Việt tác gia
|
|
Tham gia: Nov 2012
Đến từ: Cầu Giấy-Hà Nội
Bài gởi: 1,186
Thời gian online: 5672450
Thanks: 38
Thanked 6,156 Times in 1,119 Posts
|
|
Chương 191: Thanh Lân mất tích
Kể từ khi Tiêu Kiếm luyện hỏa linh thi thì đây là ngày thứ bảy rồi. Trong những ngày này hắn đã dặn dò hai huynh đệ Tiêu ĐỈnh và Tiêu Lệ có bất cứ chuyện gì đều không được làm phiền hắn. Tính đi thì Tiêu Viêm tam ca hắn cũng đã rời đi được bảy ngày rồi! Tiêu Kiếm khá lo lắng.
Trong lòng dung nham có ba thân ảnh đang ngồi cạnh nhau. Một thanh niên ngồi ở giữa cởi trần. Hai thanh niên bên cạnh thì mặc hắc y và bạch y. Bao quanh ba thân ảnh là một đoàn hắc hỏa diễm. Phía trước bọn hắn là một đài sen lớn, bao quanh nó là một hoàng kim sắc cầu sáng loáng. Nhĩn kỹ thì trên quang cầu có hai vòng tròn bao quanh. Hai vòng tròn này hợp với nhau tạo thành góc vuông 90 độ. Hơn nữa hai vòng tròn còn liên tục tự quay quanh mình.
Quang cầu ngày một sáng hơn. Đến sáng ngày thứ bảy thì vòng tròn trên quang cầu đột nhiên sáng chói lên rồi vụt tắt. Tiêu Kiếm lúc này trong thâm tâm mừng rỡ quay sang nhìn hai thanh niên bên cạnh: “Hahaha, thành công rồi”
Quang cầm dần ảm đạm. Sau khi quang cầu tắt, đài sen dần dần mở rộng những chiếc cánh của nó. Trong đó một con cương thi hiện ra. Bất quá bây giờ nó đã không còn là một cương thi nữa mà là hỏa linh thi. Một khuôn mặt tuấn mỹ hiện ra trước mặt Tiêu Kiếm. Một thiếu niên khoảng mười ba mười bồn tuổi có tóc ngắn trừng ngang vai, đôi mắt màu xanh biếc có một chiếc mũi khá thẳng, trên chán hắn còn xuất hiện đồ hình một ngọn lửa màu đỏ.
Lúc này đài sen đột nhiên bứt khỏi cuống của nó bay vào trong tay thiếu niên trước mặt rồi biến thành một điểm sáng chui vào mi tâm của hắn. Tiêu Kiếm nhìn hai thanh niên bên cạnh mỉm cười. Còn thiếu niên trước mặt đây thì ngơ ngác nhìn xung quanh như một đứa trẻ bước vào đời vậy.
Hai hắc bạch thiếu niên túm lấy tay của hắn cùng Tiêu Kiếm phi thẳng lên hướng khu vực phía trên mà đi. Thiếu niên này ngơ ngác nhìn người phía trên rồi quay sang nhìn người phía bên cạnh nhưng không có tấn công hay bất kỳ dấu hiệu phản kháng nào.
“Bùm” ba thân ảnh lao khỏi khu vực dùng nham bay về phía cửa động mà trước đây họ đã tiến vào. Tiêu Kiếm nhìn quay lại thì ra khu vực nham thạch hình thành giữa hồ giờ không thấy đâu có vẻ như nó đã bị hồ dung nham nung nóng chảy lại ra rồi. Tiêu Kiếm thở dài bất quá hắn cũng không có thèm để ý quay về gặp hai đại ca trước khi rời đi tìm Tiêu Viêm tam ca hắn đã.
Hắn đang định rời đi thì một thanh âm vang lên trong đầu hắn: “Phụ thần, phụ thân…” Tiêu Kiếm nhìu mày có phải hắn đã nghe nhầm không. Hắn quay ngang quay ngửa xem thần thức truyền vào đầu hắn là kẻ nào. “Phụ thân” lại một âm thanh truyền đến trong đầu hắn nhưng điều kinh ngạc hắn phát hiện là thần thức truyền âm này không xa mà là ngay phụ cận phát trên người con cương thi kia.
“Người, người là ngươi vừa nói chuyện với ta” Tiêu Kiếm nói chuyện với con cương thi trong tay hai người Tiêu Ma và Tiêu Chân.
Tuy chưa hiểu tiếng nói của đại lục này xong con cương thi lại hiểu y Tiêu Kiếm nói gì một đạo thần thức truyền âm tới Tiêu Kiếm với giọng rất trẻ con: “Phụ thân hài nhi biết ngài là phụ thân của hài nhi, huyết mạch trong người hài nhi nói cho hài nhi biết người chính là phụ thân của con”
Đây là chuyện gì Tiêu Kiếm lắc lắc đầu. Cương thi vốn là sinh vật bậc thấp của ma giới khi tiến đến yêu thi mới có chút linh trí không khác gì ma thú lắm còn đạt đến linh thi mới có khả năng có tâm trí như con người. Thường cương thi có sức chiến đấu cao nhưng tâm trí nhỏ bé dễ dàng bị phủ thủy và các pháp sư làm phép thao túng làm chiến binh khôi lỗi. Nhưng hắn không ngờ con cương thì này vừa tiến hóa lên Yêu thi sơ kỳ không ngờ lại có trí lực như một tiểu hải đồng bảy tám tuổi. Tiêu Kiếm hắn không biết rằng huyết mạch bất diệt thể của hắn là tối chân quý trong các loại huyết mạch. Huyết mạch này khi sinh con có hai khả năng một là pha loãng cải tạo huyết mạch cho các loài khác làm tăng khả năng của loài đó lên cũng như thêm khả năng hồi phục của bất diệt thể. Thứ hai là một trăm phần trăm bất diệt thể có sực hồi phục ma quỷ mà bao ác ma cùng thánh thần mong muốn trừ thượng đế cùng thánh nhân có bất tử bất diệt thể.
Tiêu Kiếm cũng không ngơ nhờ máu huyết đặc biệt của hắn mà cương thi mới tiến vào yêu thi sơ kỳ mà có thể có trí lực như vậy. Tiêu Kiếm môt tay khoanh lại trước ngực tay kia cầm lấy cằm lắc lắc cài đầu: “Ok, thôi được tên ngươi từ nay là Tiêu Hỏa”
Nghe được lời này của Tiêu Kiếm thì cương thi mừng rỡ nó quỳ xuống trước Tiêu Kiếm rồi mỉm cười: “Cảm ơn phụ thân”
Hai thiếu niên lúc này cũng rất mừng rỡ không ngờ lần đầu họ tạo ra linh thi lại có được khả năng như vậy Nếu mà giới tu ma ở đông phương nghe được không khỏi chảy dãi ganh tị.
…
Ba người ngồi trong phòng khách. Tiêu Kiếm lúc này vỗ bàn đét lấy một cái rất lớn thanh âm: “Ca ca nói sao Thanh Lân bị mất tích”
Thấy thanh âm của Tiêu Kiếm cực kỳ tức giận, Tiêu Đỉnh cười khổ hít một hơi, trầm ngâm một lát, như đang sắp xếp lời nói, một lúc lâu mới chậm rãi nói : “Mấy ngày trước, một lần Thanh Lân ra ngoài, sau đó không trở về, trải qua đều tra, nàng hẳn là bị người bắt đi. Chỗ địa phương nàng bị bắt, ta phát hiện ra dấu vết đánh nhau kịch liệt, nơi đó có không ít máu tươi của lân Xà, hẳn đó chính là đầu sủng vật Hỏa đầu xà chảy ra.”
“Nếu muốn đánh bại Hỏa xà lại còn bắt được Thanh Lân mang đi người này chí ít cũng là một tên đấu linh” Hai tay khoanh lại Tiêu Kiếm hếch cằm lên: “Thật kỳ là? Tại sao một tên đấu linh lại bắt một vị cô nương như Thanh Lân”
“Việc này chúng ta cũng không rõ lắm.” Tiêu Đỉnh cười khổ, lắc đầu nói tiếp : “Cũng sau một ngày Thanh Lân mất tích, Thì Sa chi dong binh đoàn cũng bắt đầu thôn tính các dong binh đoàn trong thành, chỉ trừ Mạc Thiết dong binh đoàn chúng ta họ có vẻ cực kỳ tránh lé không đụng mắt có lẽ là nhờ sự có mặt của ngươi a”
“Ài, kỳ lạ là mấy ngày nay Sa chi ding binh đoàn lại xuất hiện thêm một gã Đại đấu sư, cùng với nhiều Đấu sư.”
“Có biết những tên gia nhập Sa chi dong binh đoàn là ai khong đại ca ?” Tiêu Kiếm cầm lấy chén trà thổi phù phù đưa lên miệng nhấm nháp.
“Không rõ ràng lắm,” Tiêu Lệ lắc lắc đầu, chần chờ một lát rồi nói : “Ta thấy hình như Thanh Lân mất tích cùng với sự gia nhập cường giả này có chút quan hệ, dù sao thời gian phát sinh có chút trùng hợp.”
“Việc Thanh Lân nàng có Hỏa xà rất hiếm người biết sao họ lại biết được” Tiêu Kiếm nhíu mày: “Không lẽ là vì Bích nhã Tam hoa đồng”
“Chúng ta rốt cục cúng không biết chuyện gì xảy ra.” Tiêu Đỉnh cùng Tiêu Lệ liếc mắt nhìn nhau, cười khổ nói.
“Hai vị đại ca đi lần này chúng ta đi Sa Chi dong binh đoàn chơi” Tiêu Kiếm lớn tiếng.
“Này, chúng ta triệu tập nhân thủ ? Bọn họ dù sao cũng nhiều người.” Tiêu Đỉnh trầm ngâm nói.
“Tùy ca thôi” Tiêu Kiếm lắc lắc đầu: “Dù sao cũng chỉ là một cái nhỏ bé dong binh đoàn đệ không để vào mắt”
|