Nỗi nhớ
Người đi về nơi ấy
Nơi này thành cô đơn
Nụ cười cho người hết
Ta giữ lại nỗi buồn
Mùa thu ai xẻ nửa
Để mưa ngâu ướt chiều
Vầng trăng ai xẻ nửa
Để bầu trời cô liêu
Lá thu rơi đầy ngõ
Bước chân ai không về
Lá cũng thương cũng nhớ
Vỡ đầy lối ta đi
Ta tập làm thi sĩ
Viết câu thơ thất tình
Viết xong rồi lại xé
Nỗi buồn càng dầy thêm
Mùa thu không về nữa
Lá khô vỡ trong lòng
Mưa đầy vơi gõ nhịp
Ru nỗi buồn rêu phong.