vần trăng đã sẻ làm đôi
nụ hôn em đã trao môi với người
vắn em anh chả thiết cười
một mình lẽ bóng như người ngu ngơ
biết rằng ta quá dại khờ
tình yêu đã mất đợi chờ làm chi
nhưng từ giây phút phân ly
tình yêu anh vẫn như khi gặp nàng
biết rằng bến vắn tình tan
đò qua bến đổ người sang ngan rồi
nhưng lòng vẫn mãi chưa phôi
tim còn thổn thức bồi hồi nhớ thương