
23-02-2013, 04:43 PM
|
 |
Việt tác gia
|
|
Tham gia: Nov 2012
Đến từ: Cầu Giấy-Hà Nội
Bài gởi: 1,186
Thời gian online: 5672450
Thanks: 38
Thanked 6,156 Times in 1,119 Posts
|
|
Chương 3:Xuyên không đến đấu khí đại lục
Huyết sắc bào y thanh niên bị hắc động nuốt chửng về phía không gian loạn lưu. Cả không gian bập bùng ra những tiếng sét lưu động. Huyết bao thanh niên cau mày lúc này hắn tuy có chút thất thố song không hề hoảng loạn. Thù với hắn đã trả xong nên hắn cũng không có nhiều vướng bận. Trong lòng hắn lúc này chỉ hy vọng Lina người con gái trong lòng hắn có thể sống hạnh phúc như vậy hắn chết không có hối tiếc.
“Choang... ” Âm thanh vỡ vụn vang lên. Chiếc nhẫn trên tay hắn vỡ tan tành. Từ trong đó hàng loạt các vật phẩm theo không gian đó bị lưu lạc.
“A” Nhìn về phía những vật phẩm trong không gian dới chỉ bị bắn vương vãi loạn lạc biến mất trong không gian loạn lưu huyết bào thanh niên có chút đau lòng. Đó là kết quả bao nhiêu sự cố gắng cũng như mồ hôi nước mắt của hắn. Ôi, ôi nào là bất tử dược tề, dưỡng nhan dược tề, tiến thần dược tề, hồi sinh dược tề...
Huyết bào thanh niên đưa tay dơ lấy bắt được một ngọc giản màu trắng ngà. Trên ngọc giản phát ra một chút huyết sắc hòng hồng. Cầm ngọc giản trong tay huyết bào thanh niên không khỏi cảm thán. Từ trên khóe mắt một giọt nước mắt chảy ra.
Ngửa mặt lên không trung huyết bao thanh niên hét lớn: “AAA..., Sword ta không cam lòng ta không cam lòng...” Dơ hết sức lực lên huy động một kiếm chém mạnh vào không gian tối đen trong không trung.
“Bùm” âm thanh nổ mạnh vang lên một đạo không gian phá rách để lộ ra một khe hở. Huyết bao thanh niên lao thẳng về phía trong.
“Xẹttttttttt.....” trong không trung trên một khu rừng rậm, mở ra một lỗ đen đen ngòm. Từ trong đó là một bóng ảnh lao thẳng ra. “Bùm” thân ảnh lao thẳng xuống bìa rừng va chạm với nền đất tạo ra một tiếng nổ mạnh.
Trời đã về đêm, một thân ảnh trần truồng từ trong hố đất tay cầm một thanh hắc kiếm dài bến tay kia cầm một ngọc giản màu hồng trên cổ còn đeo một dây chuyền màu đỏ. Dây chuyền thiết kế như một dây xích màu bạc bao lấy một viên ngọc mau đỏ ở giữa. Vật này chính là Sword hắn đeo từ nhỏ. Không tưởng được trong không gian loạn lưu mà hai vật ngoài ma kiếm ra có thể chịu đựng được không bị chút nào vỡ nát hỏng hóc thì đúng là có chút lạ.
Đưa tay lên sờ ngực của mình huyết bao thanh niên khẽ nhíu mày: “Chong không khí năng lượng thật nồng đâm đáng tiếc a... ” Huyết bao thanh niên thở dài ra một hới: “Đọa lạc thiên sứ đúng là đọa lạc thiên sứ dù ở nơi có dày đặc năng lượng như thế này không ngờ tốc độ phá hoại vẫn mạnh hơn tốc độ hồi phục của bất diệt thể nếu như có khôi phục dược tề ở đây thì tốt...”
Tây phương tuy không có luyện đan như đông phương nhưng điều đó không có nghĩa là họ thua kém bất kỳ tu tiên giả nào của đông phương. Thường họ không có luyện đan song pháp sư hoặc phù thủy của họ lại vô cùng tinh thông về dược tề. Cảnh giới của dược tề sư chia làm: học đồ, sư cấp, đại sư cấp, tống sư, đại tông sư, thần cấp. Mà Sword hiện này hắn đã đạt đến thần cấp tức có thể chế tạo những loại thuốc nghịch thiên. Tuy nhiên dược tề sư cũng yêu cầu về người chế dược rất cao. Nghề nghiệp này yêu cầu có ngộ tính cao, linh hồn lực cao cùng với thủy hệ thuộc tính cơ thể nếu mang chút mộc thuộc tính thì càng thích hợp.
Với thực lực của Sword cùng với khả năng về ma trận, dược tề, luyện khí cũng như thực lực hắn đều được hai thế lực hắc bạch kính ngướng. Hớn nữa hắn cũng không quản hắc bạch hai bên thế nào chỉ cần thấy hợp tích là hắn kết thân không hợp tính là hắn không ngại ngần vì vậy hắn có khả nhiều bằng hữu cũng như kẻ thù. Dù kẻ thù có mạnh đến đâu với khả năng của hắn không đáng lại được vẫn nhẹ nhàng rời đi mà sau mỗi lần bị thương nặng hắn công lực lại càng tăng mạnh thế nên đến nay hắn vẫn sống và có thực lực nửa bước tiến vào bán thánh nhân.
“Ma kiếm cực khổ cho ngươi rồi” huyết bào thanh niên thở dài một hơi.
“Không có gì được phục vụ ngài là ước nguyện cả đời của tôi” Thanh kiếm phát ra âm thanh cùng với chút lắc lư. Huyết bào thanh niên thấy thể thở dài: “Thân thể này xem ra khó giữ không biết bao giờ mới khôi phục lại được đầy...”
Thanh niên giơ tay lên đánh một thủ quyết. Thanh ma kiêm bay lượng trên không xoáy vào vòng. Từ trong không trung ma kiếm hướng thanh niên đâm mạnh hướng huyết bao thanh niên phát ra tiếng xé gió. “Phụp” âm thanh rất nhẹ vang lên, thanh kiếm cắm xuyên ngực thanh niên. Từ đây người thanh niên như bị một con muỗi khổng lồ hút lấy máu của cả cơ thể vậy. Người thanh niên khô ngoắt bắt đầu ngã xuống.
Từ trên thân xác khô héo một bóng ảo màu đỏ từ đó bốc ra. Bóng màu đỏ nhìn về thanh hắc kiếm lúc này nó đã đỏ rực lên khẽ run lên chút. Bóng ảo cất tiếng hỏi vẻ mặt tỏ ra nghi hoặc: “Ma kiếm ngươi sao vậy?”
“A, a...” Thanh âm như đứt quoãng từ thanh kiếm phát ra: “Lực ăn mòn của đọa lạc thiên sứ quả là đáng sợ bất quá chủ nhân hiện tại ta không sao rồi?”
“Không sao là tốt rồi!” Huyết bóng phát ra âm thanh khàn khàn. Hắn tung mình dung nhập vào trong thanh huyết kiếm. Thanh huyết kiếm thẳng hướng phá không mà đi. Nó hướng nơi gần nhất cảm giác có linh hồn người sống mà bay.
Tại một trang viên, một phòng ốc đèn vẫn sáng, có tiếng người nức nở cùng như tiếng người thở dài phát ra. Huyết kiếm bắt đầu lơ lửng gần cửa phòng đáng sáng bóng ánh đèn le lói trong đêm khuya này. Trong đó phát ra tiếng nhẹ nhàng của một trung niên nhân: “Mẫn Lan nàng đừng buồn nữa không phải ta vẫn còn một hài nhi sao?”
“Ô, ô...” Thanh âm tử một người nữ tử phát ra: “Ông nói vậy mà nghe được sao? Đứa con thứ tư của tôi nó vừa ra đời chưa được bao lâu thì đã phải xa rời huynh đệ của nó. Ông đâu phải là người mang nặng đẻ đau sinh ra chúng nên ông đâu hiểu cảm giác của tôi lúc này!”
Nam nhân lại tiếp tục thở dài: “Mẫn Lan nàng nói gì vậy dù sao ta cũng là cha của chúng tất nhiên ta cũng rất đau lòng đấy chứ. Dù sao may mắn là ông trời chúng ta vẫn để cho chúng ta một đứa con là Viêm nhi. Ài...”
Thiếu phụ lại tiếp tục phát ra tiếng khóc, trung niên nhân thì thở dài tiến đến vỗ vỗ vai an ủi thiếu phụ. Đột nhiên một tiếng xé gió vang lên. Nam tử quát lên một tiếng: “Ai”
Lúc này xuất hiện trước mặt họ một thanh trường kiếm dài cực kỳ quỷ dị. Nó di chuyển quanh hai người như dò xét. Nó như đang ngắm nhìn khuôn mặt hai người cũng như để ý mọi hành động của hai người. Trung niên nhân có chút hoảng hốt: “Không biết các hạ là ai tìm đến Tiêu gia ta có chuyện gì?”
Không một thanh âm trả lời, con thanh kiếm thì như không ngừng di chuyển quanh hai người dò xét. “Xoẹt” một âm thanh xé gió phát ra thanh kiếm lao thẳng vào bụng thiếu phụ. Thiếu phụ sợ hãi hét lên một tiếng: “A...”
“A, Mẫn Lan” Trung niên nhân hoảng hốt theo phản xạ đưa tay lên đỡ cho thiếu phụ nhưng đáng tiếc thanh kiếm rất nhanh phi thẳng phía bụng thiếu phụ. Một ánh sáng lóe lên thanh kiếm đi xuyên vào trong bụng thiếu phụ mà không gây ra bất cứ vết thương nào.
“Phu nhân nàng không sao chứ?” Thanh niên ôm lấy thiếu phụ tay đưa lên sờ bụng thiếu phụ. Thiếu phụ lúc này mới đưa tay mình lên đặt lên bụng mình thở dài ra một hơi: “Phu quân ta không có sao đây là chuyện gì xảy ra?”
Trung niên nhân lúc này trấn tĩnh lại chẳng lẽ vừa rồi mọi chuyện chỉ là giấc mộng nhưng mọi thứ cũng quá thật đi. Dù sao lúc này phu nhân mình không có chuyện gì là tốt rồi. Trung niên nhân thở phào ra một hơi: “Ta vừa rồi cũng không biết chuyện gì nữa chẳng lẽ lại là ảo giác” nói đến đấy trung niên nhân lắc lắc đầu một cái.
“Leng keng” một thanh âm thanh thúy vang lên trên mặt đất xuất hiện một cái ngọc giản bạch ngọc phát ra ánh sáng hồng hồng hơn nữa còn một dầy chuyền hồng ngọc chế tạo bằng một dây xích màu bạc. Thiếu phụ cầm lấy hai vật này lên thì có chút ngờ hoặc khẽ nheo mày: “Đây là...”
Trung niên nhân cầm lấy ngọc giản trong tay thiếu phụ: “Ta sợ là chúng có chuyện này liên quan với việc vừa nãy! Việc này thật là quỷ dị?” Thiếu phụ gật đầu đồng tình. Nhưng lúc này họ không để ý từ trên bụng thiếu phụ phát ra một tia khí đỏ mờ ảo. Chỉ trong thời gian ngắn hai người cảm giác có gì không đúng.
Lúc này thân thể hai người nói bừng cả miệng khô khốc. Trung niên trong bụng đầy một tà hỏa hai mắt đỏ bừng dùng hết sức ôm chặt lấy thiếu phụ môi kề môi hôn lên môi nàng. Thiếu phụ chỉ phát ra một tiếng ưm rất nhẹ bắt đầu kịch liệt đáp trả lại.
|