Nhạt
Nhạt mất rồi...
ừ thì
không còn nữa
Đã tàn phai
kỷ niệm của ngày xưa
lưu luyến đó
người ơi...
còn có nhớ
lệ vô tình trôi theo mãi tháng năm
dòng nhật ký
đã nhòa cùng nước mắt
tay đã mỏi
không thể
giữ người thương
ai nào biết
trên con đường
xưa củ
một bóng hình
đi lại
với cô đơn