Tự vấn
Cao xanh ơi hởi cao xanh
Có nghe có thấu lòng thành của con
Chấp tay quỳ bái mõi mòn
Mà sao vẫn cứ người còn tình tan
Rưng rưng lệ chảy hai hàng
Khóc cho tình ái đành tan vở rồi
Người đi đã vậy thì thôi
Cớ sao ta lại bồi hồi nhớ thương
Người ơi có biết dậm trường
Người đi còn có vấn vươn nơi nầy
Vắng người ta mãi cứ say
Chìm trong men đắng biết ngày nào nguôi?