18-03-2013, 06:26 PM
|
|
Việt tác gia
|
|
Tham gia: Nov 2012
Đến từ: Cầu Giấy-Hà Nội
Bài gởi: 1,186
Thời gian online: 5672450
Thanks: 38
Thanked 6,156 Times in 1,119 Posts
|
|
Chương 64: Thu phục Tử tinh dực sư vương
Vài tuần trước.
Huyết da y thiếu niên đang lăng không mà đứng. Hắn khoanh tay nhìn xuống phía dưới. Gió thổi qua làm cho làn tóc cùng với vạt áo tung bay. Thiếu niên mỉm cười nhìn về phía nhếch miệng cười một cái. Phía dưới là một hang động khá lớn trong đó cảm nhận hỏa năng lượng vô cùng lồng đậm. Thiếu niên huyết da y nhàn nhạt phát ra uy thế ra xung quanh.
“Hống” một âm thanh lớn từ trong hang phát ra. Một con quái vật khá lớn. Xuất hiện trước mặt thiếu niên là một con thú hình sư tử bên hông nó có một đôi cánh kha lớn. Trên đầu xuất hiện một cái sừng màu tím giống như thủy tinh màu tím vậy. Đặc biệt trên cái bờm hung mãnh thiếu niên cảm giác đươc có một ngọn lửa màu tím nhạt đang bốc cháy.
“Cường giả loài người tại sao lại làm phiền bổn vương” Tử tinh dực sư vương mở miệng.
“Well, một con mèo nhỏ có cánh huh?” Thiếu niên khoanh tay nhìn xuống phía dưới có chút ngạo nghễ giống như thần trên cao nhìn con kiến ở dưới vậy.
“Hống” Tử tinh dực sư vương hống lên một tiếng, nó cảm giác bị coi thường, nó nhìn thằng về phía thiếu niên lơ lửng trên không: “Cường giả loài người đừng coi thường bản vương dù ngươi có là đấu tông đi nữa nhưng bản vương cũng liều mình đủ sức đánh với ngươi một trận”
“A, a, như vậy sao?” Thiếu niên đứng trong không trung bắt đầu tăng khí thế dùng uy áp áp bức lên tử tinh dực sư vương. Tử tinh dực sư vương cảm giác uy áp ngày một tăng mạnh. Uy áp làm nó run lên bần bật cảm giác cực kỳ khó chịu. Hơi thở của nó trở thành vô cùng nặng nhọc. Hơi thở mỗi lúc một lớn hơn. Nó cố gắng ngước đầu lên nhìn thiếu niên nhưng sức đè ép uy thế không những không giảm mà ngày một tăng dù nó có cố dùng sức chống lại.
“Dừng, dừng...” Tử tinh dực sư vương kêu lên: “Ta, ta chịu thua cường giả loài người ngươi muốn gì chắc ngươi không phải đến đây chỉ trêu trọc ta đấy chứ?”
“A, a...” Thiếu niên đứng trong không trung mỉm cười: “Đúng vậy. Ta cần ban tử sinh nguyên cùng tử linh tinh”
“Hống” Tử tinh dực sư vương hống lớn: “Cái gì, ban tử sinh nguyên có thế nhưng tử linh tinh thì không được. Tử linh tinh hai mươi năm mưới hình thành một viên. Nó dùng để cho hài nhi ta trưởng thành. Nếu ngươi muốn cướp dù ta phải có liều mạng này cũng không thành toàn cho ngươi!”
“Hahahaha” Thiêu niên ngước đầu cười lớn: “Với sức của ngươi ư? Đừng tưởng mình ngươi ngay cả tất cả ma thú dãy núi tập trung lại cũng không là đối thủ của ta” Thiếu niên hua tay lên bên cạnh hắn xuất hiện một đạo không gian liệt phùng.
Tử tinh dực sư vương hít lấy một hơi khí lạnh. Người tử tinh dực sư vươn run len bần bật, nó lẩm bẩm: “Không gian liệt phùng, đấu tôn cao thủ”. Giờ nó đã run lên bần bật chỉ có đấu tôn cao thủ mới dễ dàng làm tê liệt và phá vỡ không gian như vậy.
Thiếu niên lắc đầu thở dài: “không phải đấu tôn mà là đấu thánh!”
“Cái gì” Tử tinh dực sư vương há hốc miệng: “thiếu niên lang người không lừa dối ta”
“Với ngươi ta còn cần lừa dối?” Thiếu niên nhếch miệng nhìn về phía tử tinh dực sư vương.
Tử tinh dực sư vương thở dài. Khuôn mặt của nó lúc này vô cùng nhân tính hóa. Nó ngước nhìn về phía không gian: “Được ta giao cho ngươi tử linh tinh cùng ban tử sinh nguyên bất quá mong ngươi tha cho ta và hai nhi một mạng”
“Hahaha” Thiếu niên cười lớn: “Trông ngươi không tệ khá là biết điều! Sao có muốn theo ta không nếu theo ta ta sẽ cho ngươi và hài nhi ngươi một quả hóa hình đan”
“Nga” Tử tinh dực sư vương ngạc nhiên nhìn về phía trước. Hắn lẩm bẩm rồi suy nghĩ một lúc: “Cường giả loài người chỉ cần ngươi thực sự có hóa hình đan ta và hài nhi ta sẽ theo ngươi”
“A, a, không quá ngu ngốc” Thiếu niên mỉm cười: “Giờ ngươi không cần chống cự ta muốn lập khế ước với ngươi” Thiếu niên bước đến gần sát tử tinh dực sư vương.
Tử tinh dực sư vương ngoan ngoãn phủ phục xuống đất: “Vâng chủ nhân”
Thiếu niên cắn một giọt máu bắn thẳng lên đầu tử tinh dực sư vương. Sau đó hai tay bấm phát quyết. Từ đôi mắt của Tiêu Kiếm một quang mang lóe lên bắn thẳng tới mi mắt của sư vương. Sư vương cả người run lên cảm giác đầu hơi đau. Lúc này thiếu niên mới lên tiếng: “Đã xong!” Nó mới nhàn nhạt mở mắt ra, giờ nó cảm giác toàn bộ inh mạng của nó đều nằm trong tay thiếu niên trước mặt này.
Thiếu niên từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bình dược thủy thủy tinh chứa dịch thể màu hồng nhạt. Hắn ném cho tử tinh dực sư vương nói: “Uống đi nó rất tốt với ngươi”
“Đây là...” Tử tinh dực sư vương hơi nghi ngờ bất quá nó biết người trước mặt này muốn giết nó chỉ động một ngón tay là đủ. Mở ra lắp bình nó hơi ngửi ngửi. Hành động này khá giống thói quen của thú vật. Sau khi ngửi vài hơi nó không ngần ngại gì mà uống thẳng vào.
Dược tề theo miệng chảy thẳng vào bên trong. Dược lực bị hệ tiêu hóa của nó hập thụ bắt đầu lan tỏa toàn thân. Từng kinh mạch, mạch máu hấp thụ dược lực. Thân thể tử tinh dực sư vương hơi run run lên, bộ mặt nó biểu hiện mừng rỡ: “Chủ nhân đây là...”
Một vòng sáng trung quanh tử tinh dực sư vương lóe sáng. Xuất hiện trước mặt thiếu niên là một trung niên nhân tầm ba mươi đến bốn mươi tuổi. Làn da hơi ngăm vàng, mái óc màu vàng đặc biệt con ngươi màu tím nhạt trông khá yêu dị. Theo như hình thể có vẻ như xuất hiện trước mặt thiếu niên là một trung niên hán nhân trông khá lực lượng.
“Cảm ơn chủ nhân” Tử tinh dực sư vương hóa hình cúi xuống trước thiếu niên hành lễ.
“Được rồi ngươi tên gì?” Thiêu niên lên tiếng.
“Ta tên tiểu sư thưa chủ nhân tôn kính” Hán nhân cúi đầu lên tiếng.
“Thế hài tử ngươi tên gì?” Thiếu niên nhân tiện hỏi luôn.
“Nó tên đại sư” Hán nhân trung niên lên tiếng. Thiếu niên trong tâm chửi thầm: “Damn you ngươi thì to như voi vậy mà tiểu còn hài tử ngươi lại tên là đại. Chậc, chậc...”
|