25-03-2013, 08:18 PM
|
|
Việt tác gia
|
|
Tham gia: Nov 2012
Đến từ: Cầu Giấy-Hà Nội
Bài gởi: 1,186
Thời gian online: 5672450
Thanks: 38
Thanked 6,156 Times in 1,119 Posts
|
|
Chương 92: Tiêu Kiếm lại đau đầu.
Lam y thiếu nữ nhẹ nhàng bước đi về phía Tiêu Kiếm. Đôi chân của nàng còn không ngừng vung vẩy tạo ra sự thon thả dài và quyến rũ. Đặc biệt khi đi thiếu nữ còn không ngừng cố gắng tạo ra những đường cong của cơ thể. Mọi nam nhân đều ngây người trước vẻ đẹp cở thể của nàng. So với vài năm trước thiếu nữ này còn đẹp hơn trước nhiều. Khuôn mặt trắng hồng, đôi môi đỏ mòng, cặp chân thon dài còn ẩn ẩn ra một làn da mịm màng trắng hồng.
Tiêu Viêm và Vân Dật cũng có chút thất thố. Thiếu niên nhẹ ngàng bước đến phía Tiêu Kiếm đang cười khan. Huyết da y thiếu niên lúc này đầu đầy mồ hôi, não hắn lúc này to như cái đấu. Huyết da y thấy lam y thiếu nữ nhẹ nhàng bước đến, hắn làm một bộ mặt vui vẻ nhìn về phía Tiêu Ngọc: “A, a, Ngọc nhi nàng càng ngày càng xinh đẹp a” Bất quá ngay sau đó bên hông hắn cảm thấy đau nhói. Thì ra một bên Tiểu Y Tiên đang vặn 180 độ có thừa với vòng eo của hắn. Thiếu niên lúc này nhăn nhó mặt nhìn về phía Tiểu Y Tiên.
Lam y thiếu nữ tiến đến mỉm cười, trong lòng nàng có chút ngọt ngào bất quá hai thiếu nữ trước mặt này có vẻ khá thân với Tiêu Kiếm. Huân Nhi thì nàng biết bất quá không phải hai người đã không có gì rồi sao. Còn một bạch y thiếu nữ bên cạnh còn xinh đẹp hơn so với Huân Nhi nàng là ai nha? Lam y thiếu nữ lên tiếng chào: “Huân Nhi hảo?”
“Ngọc tỷ tỷ” Huân Nhi cũng cúi đầu chào.
“không biết vị tiểu thư này là??” Tiêu Ngọc lúc này bộ mặt đề phòng nhìn về phía Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên lúc này cũng phát huy nắm chặt tay Tiêu Kiếm bộ mặt có chút khiêu khích.
Bạch y thiếu nữ mỉm cười nói: “Ngọc tỷ tỷ hảo, muội là Tiểu Y Tiên cũng là vị hôn thê chính thức của Tiêu Kiếm ca ca” Ài thật ra thì Tiêu gia ai cũng biết chuyện của Tiêu Kiếm và Tiểu Y Tiên không sớm thì muộn cũng sẽ tiến hành. Bất quá giờ trên thực tế chỉ là nếu có chỉ tính là tổ chức cho nó có. Chứ hai người họ dù sao họ cũng biết cái gì thì cũng làm rồi. Người hầu thì cũng hay đi qua gọi Tiểu Y Tiên là phu nhân của Tiêu Kiếm.
“Quả nhiên a!” Tiêu Ngọc lúc này nhìn bộ mặt Tiêu Kiếm đang đổ mồ hôi. Nàng bộ mặt đỏ lên khuôn mặt cau có: “Tiêu Kiếm ta một mực tin ngươi vậy mà... vậy mà... Tiêu Ninh nó đã gửi cho ta một bức thư ta ban đầu không tin đấy ngươi không ngờ lại...” bộ ngực nàng liên tục phập phùng, nàng cắn môi nói: “Chẳng lẽ có ta chưa đủ cho ngươi sao?” Sau đó Tiêu Ngọc lại quay sang Huân Nhi giọng nói có chút mỉa mai: “A, a, không phải Huân Nhi đã quyết định rời xa Tiêm Kiếm rồi sao, không biết hôm nay sao lại gần hắn như vậy a?” Tử y thiếu nữ hơi cúi đẫu xuống
Tiêu Viêm tầm xa quan sát đã lâu. Hắn bây giờ thở dài ra một câu: “Đấy ta biết trước chuyện này sẽ xảy ra mà! Đoán có sai đâu cơ chứ!”
Thấy không khí bắt đầu khẩn trương, huyết da y thiếu niên hét lên một tiếng: “Đây là sao? Là sao đây?” Nghe thấy thiếu niên hỏi câu này tam nữ bắt đầu ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Thiếu niên lắc lắc đầu chăm chú nhìn càng nàng: “Các nàng nhìn xem lúc này mọi người ở đây còn ra thể thống gì nữa!” Huyết da y thiếu niên tức giận chỉ vào Tiêu Ngọc: “nàng...” sau đó chỉ Tiểu Y Tiên: “nàng...” kế đến là cả Huân Nhi: “cả nàng nữa ba người đều là thê tử của ta. Đều là thê tử mà ta yêu thương nhất nếu có chuyện gì về nhà giải quyết không được sao? Hừ, hừ...” Bộ mặt Tiêu Kiếm lúc này vô cùng tức giận tam nữ.
Một người trong đó không khỏi lẩm bẩm: “hừ, không phải tại chàng hoa si một dạng chúng ta sao có thể trở nên như thế này!”
Huyết da y thiếu niên thở dài: “ta biết ta tham lam, háo sắc, hoa si... Nhưng bất quá nếu các nàng nếu muốn có đối thủ ta làm đối thủ của các nàng được chưa. Các nàng không thể sống hòa bình với nhau được sao?”
Nghe thấy thế tam nữ bắt đầu ịm lặng. Tất nhiên họ bất mãn trong lòng, họ lúc này trong lòng đang nói: “Đúng là cái đồ đầu gỗ ai muốn nhất phu cộng phụ cơ chứ???”.
Bạch y thiếu nữ nghe vậy cúi đầu im lặng. Bất quá nàng vẫn một mực nắm chặt tay của Tiêu Kiếm. Hơn nữa nắm chặt tay Tiêu Kiếm chặt hơn. Hắn thấy vậy cũng là thở dài. Tiêu Ngọc thấy vậy cũng nhanh chóng bước đến không thèm để ý Huân Nhi cũng tiến lên nắm chặt tay của hắn. Bộ mặt hướng Tiểu Y Tiên giống như một dạng thị uy với đối thủ vậy.
Tiêu Kiếm lúc này đầu đầy mồ hôi hắn cực kỳ bực tức lòng thầm nghĩ: “Không phải ta vừa nói xong rồi sao có cần nhắc lại không đây?” Thiếu niên quay lại thấy ánh mắt hơi buồn bã của Huân Nhi thì thấy cực kỳ bực mình, hắn phất tay hai người hét lên: “Ta không cần ai dìu đi cả, ta không phải là một hài tử mà hai người các ngươi sợ lạc đường a!” Nói đến đây hắn bước nhanh lên trước. Huân Nhi cũng theo đó mà bước đi.
Hai thiếu nữ một lam y một bạch y lúc này quay ra nhìn nhau một cái. Sau đó quay mặt sang một bên lên tiếng: “hứ...”
Huyết da y thếu niên một đường đi lên phía trước. Hắn là một tay hắn đang lau mồ hôi trên trán, mồ hôi hắn lúc này ứa ra như tắm. Huyết da y thiếu niên vừa đi vừa suy nghĩ mau phải nhanh chóng giải quyết việc này a! Nói đến đây hắn bước về phía Tiêu Viêm cân bước. Mọi con người đang nhìn hắn với ánh mắt hâm mộ ghen ghét cùng với ánh mắt thông cảm của một số người khác a! Bạch y thiếu niên vân Dật lúc này nhìn hắn miệng không khỏi nhếch lên một tia khinh thường. Bất quá Tiêu Kiếm không có thèm để ý. Đã vậy Tiêu Viêm còn đưa ngón tay cái nên biểu hiện hai chữ “Bội phục ” trên ặt nữa chứ
Huyết da y thiếu niên cùng với hai người thiếu niên là Vân Dật và Tiêu Viêm cất bước về phía trước đi tới. Dù sao cũng sắp đến quảng trường rồi a. Lúc này quảng trường đã khá dài. Hôm nay dù gì cũng là lễ thành nhân cực kỳ quan trọng a. Huyết da y thiếu niên lúc này lại thấy được một trung niên uy vũ đứng trên đó đọc diễn cảm bài diễn thuyết bất hủ.Có vẻ như nó đại loại là thể loại: “Củ cà rốt và cây gậy”. Mà người đứng trên đó diễn thuyết hôm nay lại là phụ thân hắn a.
Tiêu Kiếm lúc này đứng cạnh tam nữ hắn thở dài một câu: “Ai, ta không ngờ được mồm mép công phu của phụ thân lại có tăng tiến a. Giờ đây còn thâm hậu hơn cả thực lực của phụ thân a! May mà lúc đó mà có mẫu thân không thì bây giờ ài...”
Nghe thấy thế mấy thiếu nữ thấy thế cũng tủm tỉm cười a. Họ lúc trước đã được nghe chuyện Tiêu Kiếm hay đi chọc ghẹo người khác cùng với các thiếu nữ xinh đẹp trong tộc a. Hắn tính khí có chút biểu hiện bề ngoài là như vậy ngưng thực tế thì lại khá là khác. Mấy thiếu nữ mỉm cười lên tiếng: “không phải tại chàng a, nếu như không có chuyện của chàng hồi trước sao Tiêu Chiến thúc thúc có thể đạt được như ngày hôm nay a!” Mấy thiếu nữ thấy thế mỉm cười tủm tỉm nhìn hắn.
“Các nàng còn không biết phụ thân công lực thâm hậu thế nào đâu a” nghe thấy thế mầy thiếu nữ bắt đầu nghi hoặc nhìn hắn. Huyết da y thiếu niên méo mặt: “Có chôm phụ thân nói từ sáng đến tối qua cẩ một ngày mà không ăn uống gì. Lúc đó ta đã phải quỳ nghe giảng bài ca bất hủ của phụ thân a! Hôm đó là ta suýt chết đói”
“Ắt xì...” Trung niên nhân đứng trên đài diễn thuyết bị hắt hơi liên tục. Mẫn Lan lo lắng hỏi: “Phu quân chàng sao vậy”
Trung niên nhân phất phất tay lên tiếng: “A, a ta không sao!” Lúc này hắn có vẻ xấu hổ nhìn về phía mọi người lại tiếp tục bài diễn thuyết.
Thấy thế vài thiếu nữ cũng mỉm cười. Đây thường là thói xấu của Tiêu Kiếm bất quá mấy nàng cùng là thành thói quen cùng hiểu hắn là muốn tìm mấy chuyện vô bỏ chọc cười mấy nàng tránh đi không khí gay cấn giữa tam nữ mà thôi!
Last edited by deviltrigger; 26-03-2013 at 01:04 PM.
|