
02-04-2013, 12:38 AM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jan 2012
Đến từ: Huế
Bài gởi: 176
Thời gian online: 3836502
Thanks: 48
Thanked 107 Times in 48 Posts
|
|
MỘNG ẢO KÌ DUYÊN
Tác giả: medassin
Hồi 2.1
Du Du bắt đầu khoác vào người chiếc áo vải làm từ tơ tằm thượng hạng, kế đó nàng xiết chặt lại sợi dây buộc giáp cổ tay và cổ chân cùng đai vải quanh hông. Nàng lại còn xỏ đôi chân trắng xin vào đôi hài nhỏ đính hạt lóng lánh. Đứng thẳng người, Du Du vén nữa mái tóc ngắn thành chùm rồi thắt lại sợi dây lụa mảnh ở một bên mái tóc.
Du Du cô nương giờ đây rực rỡ và đẹp đẽ. Cô không còn là cô gái áo vải ngày nào nữa. Từng ánh hào quang phản chiếu muôn sắc lóng lánh tỏa ra từ những trang bị cô mới sử dụng. Chúng thật tuyệt vời làm sao. Vẫn còn thiếu nhiều món để đạt trọn vẹn bộ Thanh Thiên nhưng Du Du đã hoàn toàn thõa mãn. Mấy ai lại được nhiều món như cô thế này. Những 5 món cơ đấy, lại còn được nâng cấp đến độ mĩ mãn. Đó là cả một quá trình đầu tư dài dằng dặc về tiền bạc và công sức.
Du Du ngẩn ngơ. Rồi sao một tiếng chắc lưỡi, Du Du tháo bỏ những thứ vừa khoác lên người. Du Du giờ lại là cô gái áo vải thô mảnh mai cùng cây sáo trúc thô. Du Du đâu phải hạng người dễ dãi. Cô đâu thể nào muối mặt nhận không đồ người khác chứ, hơn thế nữa lại là tuyệt phẩm nhất a. Từ khi chơi Ảo Mộng đến giờ, chưa lần nào Du Du mở miệng xin đồ hay lấy danh nghĩa nhân vật con gái vòi vĩnh này nọ. Tất nhiên đó có thể là một trò vui, thư giãn, một thứ gần như không thể nào không có trong những game online như Ảo Mộng. Nhưng liền kề với nó, đó là sự lừa đảo, dối gạt, một thứ ảo ảnh không tồn tại. Dù ai cũng biết, cũng hiểu rõ nó, nhưng họ chấp nhận nó; bởi vì nó đã gắn liền với game online như một thứ tất yếu.
Nhưng Du Du hoàn toàn không bằng lòng với việc đó. Công sức mình bỏ ra để đạt được gì đó chẳng phải là vui sướng hơn sao. Tưởng tượng xem bạn vất vả thế nào khi đụng độ một chướng ngại và sau khi bạn đã vượt qua khó khăn, phần thưởng sẽ làm bạn vui thích đến nhường nào. Việc gì phải năn nỉ ỉ ôi kia chứ. Trong bang phái Du Du đã thấy nhiều những hành động như thế và cô chỉ cười khẩy. Đây chỉ là game thôi mà, cần chi khó nhọc đến thế kia chứ.
Nhưng Du Du không ngờ mình lại lâm vào tình huống này. Du Du thấy thật kì cục. Cô không hề xin xỏ nhưng người đó lại đem đồ tặng cô, lại là đồ hảo hạng bao người thèm thuồng. Du Du có xin xỏ van nài không. Không. Cố nhiên là không. Cô chỉ một tiếng than phiền bị mất đồ. Và cô cho rằng đó là một câu nói bình thường, hết sức bình thường, cực kì không thể nào là bất thường.
|