“Du muội! Muội đến rồi.”
Lời chào đón vang lên khi Du Du bước vào đại sảnh của Vạn Thú Sơn Trang. Tiếng nói chuyện râm ran đột nhiên im bặt, mọi người không hẹn đồng loạt quay nhìn về phía người mới đến, chính là Du Du chứ còn ai. Cô hồ ly bé nhỏ vừa khoan thai tiến vào sảnh đột nhiên đứng khựng. Bị chú ý quả là điều không dễ chịu cho Du Du lẫn Hải An. Bầu không khí đang rôm rả thoắt trở nên nghiêm trang tĩnh lặng. Du Du đứng chết trân và nếu hệ thống chức năng tiết mồ hôi cho nhân vật thì lúc này chắc cô đã như mới tắm từ suối lên. Du Du hoàn toàn không muốn mình tự nhiên trở thành tiêu điểm chú ý lúc nào.
Trong khi Du Du còn đứng lớ ngớ thì giọng nói chào đón cô lại tiếp tục vang lên phong thái trầm ổn nhưng hoàn toàn không thể khinh thường:
“Du muội! Muội mau ngồi đi!”
Du Du ngẩng nhìn về phía đó. Trên chiếc ghế gỗ chạm trổ kiểu cách và nạm ngọc lấp lánh nằm tít ở tận cùng sảnh, bên dưới lá cờ nền đỏ chữ vàng thêu chữ “Vạn Thú Sơn Trang bang phái”, là một người đang ngồi bắt chân chữ ngũ. Không chính xác đó là một người, là một nữa người thì đúng hơn. Người chơi đó đang điều khiển một nhân vật thuộc lớp thú tộc, có hình dạng nữa người nửa hổ. Thân là người nhưng từ ngực trở đi lại là mình hổ, đầu cũng là hổ nốt. Nói rõ hơn là một con hổ biết đi đứng nói chuyện như người. Người chơi này lại tạo hình con hổ mình chột một mắt để lấy ngoại hiệu là Độc Nhãn Hổ. Vâng, người nói chuyện với Du Du chính là Độc Nhãn Hổ, bang chủ Vạn Thú Sơn Trang.
Du Du ngần ngừ. Sau mệnh lệnh của bang chủ cô vẫn đứng yên. Thực tình Du Du không dám ngồi vào cái ghế trống trước mặt mà hình như bang chủ muốn cô ngồi đó. Bởi lẽ cái ghế gỗ cứng còng này không dành cho chức phận của cô, một bang chúng bình thường. Cái ghế này chẳng đẹp đẽ gì cho cam nhưng lại có một miếng vải thêu hoa lót nơi chỗ ngồi, nó vốn dĩ dành cho những trưởng lão của bang phái.
Giống như phân lớp chức phận trong những game online khác, Ảo Mộng cũng xây dựng hệ thống bang phái qui củ cho riêng nó. Đứng đầu bang đương nhiên là bang chủ, người lãnh đạo cao nhất, nắm quyền uy triệt để nhất trong việc phát triển bang phái. Dưới bang chủ là phó bang chủ, có thể nói là dưới một người trên vạn người, quán xuyến việc điều hành và xử lý nội vụ trong bang. Vị trí phó bang là do hội đồng các trưởng lão bình bầu, thường luôn là một trong số họ. Thấp hơn phó bang chủ đương nhiên là các đường chủ quản lý các phân nhánh nhỏ, họ cũng đa phần là các trưởng lão bang phái. Còn lại chính là tầng lớp thấp nhất bang phái, những bang chúng, là lực lượng nồng cốt và sống còn cho việc phát triển bang. Du Du gia nhập Vạn Thú Sơn Trang trong những ngày khởi nghiệp. Nói nôm na thì cô đích thị là một trong những nguyên lão, danh hiệu ám chỉ những người gắn bó lâu đời với một hội nhóm nào đó mà ở đây là Vạn Thú Sơn Trang. Tuy nhiên Du Du lại chọn con đường không màng danh vọng, nghĩa là từ chối bất kì vinh dự nào mà bang chủ trao tặng: chức vị, ưu đãi, phần thưởng cống hiến, … Du Du chỉ muốn chơi game một cách yên lành. Ừ thì cô cũng có điểm cống hiến cao vời vợi đó, nhưng một khi người đã chẳng cần thì ta cũng không quá cưỡng cầu. Du Du đã muốn làm bang chúng thì cứ như vậy đi. Thân phận Du Du trong Vạn Thú Sơn Trang trở thành bình thường như nhiều người khác. Thử hỏi như thế thì một bang chúng làm sao có thể ngồi vào ghế trưởng lão chứ. Danh phận của Du Du có lẽ đang bị lung lay.
Đứng tần ngần hồi lâu rồi Du Du tiến lại chỗ đứng lố nhố những người trong bang. Đó là những bang chúng bình thường như cô, cả người mới lẫn cũ.
“Du muội! Muội đi đâu đó ?” Bang chủ lại ồm ồm hỏi.
“Muội đứng với họ là được rồi bang chủ ca ca.” Du Du trả lời và chỉ tay vào lớp bang chúng.
“Bang chủ ca ca” là danh xưng ưa thích của Độc Nhãn Hổ và cũng là tiếng gọi độc quyền của nữ nhân trong bang. Tất nhiên cũng có một số tỷ muội gọi khác nhưng hầu như số đó không nhiều. Đa phần đều gọi anh ta là “Bang chủ ca ca”. Và theo những cuộc tán nhảm trong kênh bang phái thì Du Du cũng nghe phong phanh rằng anh ta cũng đã ngoài 30 tuổi, có thể coi gần như là già dặn nhất trong cái bang mà đa phần các thành viên có tuổi đời rất trẻ vì vậy một tiếng “ca ca” cũng chẳng hề chi. Đây là thế giới game mà.
“Huynh bảo muội ngồi thì muội cứ ngồi đi.” Độc Nhãn Hổ lại ra lệnh, âm điệu đã có phần không vui.
“Du muội! Muội cứ ngồi bình thường đi.” Một giọng nói ôn hòa vang lên.
Giọng nói đó xuất phát từ một trong những cái ghế trưởng lão. Người vừa nói là một hồ ly có khuôn mặt thanh tú mỹ lệ, lông mày đen cong vút, sống mũi thẳng, đôi mắt đen như hồ đêm, mái tóc cũng đen suôn thả, đúng chuẩn một siêu cấp mỹ hồ ly. Du Du tất nhiên biết người này. Cô là Sujumi, trưởng lão bang phái, cai quản hết thảy nhân vật hồ ly trong bang. Du Du khá thân thiết với Sujumi, cả hai đã kết tình tỷ muội từ lâu. Cô ấy đã nói thì Du Du cũng không tiện chối từ. Nhưng ngặt nỗi là …
“Muội đâu phải trưởng lão mà được ngồi ở đó chứ ?” Du Du mở miệng phân trần.
“Không sao đâu Du Du. Dù gì muội cũng là hàng nguyên lão của bang mà. Bang chủ không chấp nhặt chuyện nhỏ nhoi đó đâu, phải không Hổ ca ca ?”
Sujumi nháy mắt về phía Độc Nhãn Hổ. Con hổ vằn trắng trong giây chốc bị ánh mắt kiều mị đó hớp hồn mà nói không tự chủ:
“Ờ ờ! mi muội nói phải mà.”
Ra thế. Du Du nhủ bụng. Hôm nay cô được ưu ái chẳng qua chỉ vì cô là dạng lão làng trong cái đám bang chúng hiện thời online thôi. Nguyên lão rất được vị nể trong bang phái vì họ là những người gắn bó lâu đời và già cõi nhất trong bang.
“Bang chủ đã chấp nhận lâu rồi. Muội cứ ngồi đi.”
Giọng nói khác lại lên tiếng. Lần này xuất phát từ cái ghế đối diện Sujumi, kẻ nói là một con sói lông đen đúa. Blackwolf là tên anh ta, trưởng quản chi nhánh sói tộc trong bang. Du Du không thân cận gì với anh ta cho cam. Độ hảo hữu chưa chắc trên 10. Nhưng nay một người không thân thích đã lên tiếng, tính tổng cộng đã có ba vị quyền cao chức trọng trong bang đồng thanh lên tiếng. Có cho Du Du mấy triệu vàng cô cũng chẳng dám trái lời. Du Du chỉ còn cách bối rối bước lại cái ghế gỗ lót nệm bên cạnh Sujumi mà ngồi xuống, cái đuôi cáo ve vẩy hết sức là nữ tính. Sujumi quay sang cười một cái khích lệ, Du Du cũng nhe răng cười cầu tài đáp lại.