đọc DLDL đến đoạn lên hải thần đảo huấn luyện thì chán quá bỏ ko đọc nữa (cả đoạn trăm chương nhạt nhẽo kinh) tiếc cho 200 chương trc đó hay vậy mà.
đọc băng hỏa ma trù thì thấy DGTT mắc bệnh "tự sướng" nhân vật chính, đấu trí nhạt nhẽo chả có gì hay mà cứ vài dòng lại chen vào 1 câu khen nv9 thông minh toàn tài , bó tay với tác giả.(có rất nhiều tác giả mắc bệnh này)
DGTT rất có óc sáng tạo nhưng cách hành văn yếu làm mất đi cái hay của tác phẩm
|