- Cay quá , thật khó chịu, sao cha và bá bá lại uống cái này cơ chứ.
- Uống rượu thì phải khà một tiếng mới đúng. Huynh đệ chưa khà một tiếng, khó chịu là phải rồi!
- Khaaà...
- Ha ha ha thật đúng là trẻ con mà.
- Ứ, Bá bá lừa con.
- Ha ha ha. Thế nhi không được càn quấy, mau dùng bữa đi.
- Vâng!
- Nói chuyện đã lâu không biết gọi cao danh tánh huynh đài thế nào?
- Ta họ Dương Ngọc, tên Phạm.
- À Thì ra là Dương Ngọc huynh đệ, có phải là Dương Ngọc Phủ ở La Qua Thành với nghề đúc đồng Phước Kiều trứ Danh.
(thật ra làng đúc đồng Phước Kiều cũng ở thanh chiêm nhưng ta dời về La Qua thành là có chủ ý riêng.)
- Không dám, không dám. Chẳng hay huynh đệ là Nguyễn tộc, Đỗ tộc hay Huỳnh tộc.
Tên họ tộc là đại biểu cho gia thế, nghề nghiệp, trong giao tiếp tên họ đóng vai trò rất quan trọng, ví như là thương nhân thì Có tộc Nguyễn, tộc Đỗ, tộc Huỳnh. Trồng dâu nuôi tằm, ươm tơ, dệt lụa thì tộc Đoàn, tộc Lê, tộc Đặng mà đúc đồng Phước kiều thì chỉ mỗi tộc Dương Ngọc.
- Tại hạ họ Nguyễn tên Sán. Lúc nãy huynh có nói về món ngon trong thiên hạ, ta với huynh luận bàn một tý, huynh thấy thế nào?
- Được! ha ha ha nói về món ngon trong thiên hạ, không nói ở đây Gà Đèo Le huynh thấy món này thế nào?
.....
Quang Thế lúc này đã say chóng mặt, một cảm giác nóng bừng bừng bốc lên. Hơi rượu tới đâu, cậu đều cảm giác được, gồng mình chịu đựng, muốn bức hơi rượu ra khỏi cơ thể nhưng khi hơi rượu chạy một vòng quanh cơ thể thì Quang thế cảm giác thật thư thái và sảng khoái, tinh thần thư thái trở lại, không còn cảm giác khó chịu như lúc đầu nữa . Theo thói quen cậu tản thần thức ra xung quanh.
- Ta nghe nói trên Quế Sơn có một lão bà ra sau vườn lượm một khúc cây củi đêm về chụm, ai ngờ khi đốt khúc củi lên thì hương thơm bay ngát một vùng, mấy tháng sau lại chỗ đó còn nghe thơm đấy, hỏi ra mới biết đó là Kỳ Nam ngàn năm có một.
- Thật sao? là Kỳ Nam đó trời ạ, ở chỗ đó còn không. Ta xin một chút bột cũng được.
- Cháy sạch rồi còn đâu.
- Hu hu hu Ta đang ở một nơi thế nào vậy trời, ở đây Kỳ Nam người ta làm củi chụm, Vàng thì làm đai cuốc, Khoai sắn thì cho trâu, bò gia súc ăn. Thật là không còn thiên lý nữa mà, ta ta kháo.
- Ấy dà! Rượu thật là ngon quá đi, ngộ chưa có được uống rượu nào thế nầy đó nha. Nữ Nhi Hồng so với rượu này chỉ là cái rắm. Ây thật là mở rộng tầm mắt đó mà.
- Ây da. tại huynh đài còn chưa có uống rượu Bồ Đá ở trấn Bình Định đó thôi. Ây, một ngụm chỉ một ngụm thôi huynh đã ngã lăn bất tỉnh nhân sự rồi. Ây dà thật sự làm người ta khiếp sợ đó mà.
- Ây da ngộ phải thưởng thức cái rượu đó mới được. Thật là hứng thú quá đi.
- Ồ Pa, Ta đã ăn mì phú chiêm òi! cái gì là cốc bút ky, mì cha chan chứ, rồi Galbi nữa! mấy thứ đó người có thể ăn được à! Ôi người Cao Ly Hàn Quốc ta, sao không qua đây mà học hỏi để mà biết cách nấu nướng cơ chứ! Opa á à Opa!
- Ô my god, i was drunk, good wine, good wine!
- No tengo nada mejor que hacer.
Đủ mọi âm thanh, ngôn ngữ vang lên. Quang Thế tò mò theo dõi tất mọi người trong quán nói chuyện, cộng với trí nhớ cường hãn của mình cậu hứng thú học cách nói chuyện của họ rồi vui vẻ ghi nhớ lại tất cả.