- A a a.
- Tỉnh rồi hả? cháu của ta. Một lão nhân gương mặt phúc hậu, giọng nói từ tốn hỏi, khi nghe tiếng rên của Quang Thế.
- Gia gia (ông nội). ủa, sao ông lại ở đây? Hay là cháu đã trở về gia trang rồi ?
- Đúng vậy! mừng nội tôn (cháu nội) của ta về nhà. Cháu thấy trong người thế nào?
- Đã về gia trang rồi sao? Uh hơi nhứt đầu một chút ạ!
- Thằng cha của mày đó, nó có biết nghĩ hay không mà lại cho thằng nhỏ uống rượu chứ! thật là cái thằng ....
- Cha đâu rồi ông!
- Cha ngươi đang thương thảo với bá bá (bác) của ngươi về chuyến hàng đợt này. Mặc dù lão điên Nguyễn Chân đã khẳng định người sẽ không có việc gì nhưng ta vẫn lo lắng, muốn đến xem cháu thế nào! Ai bảo cả đời Nguyễn Phán ta chỉ có mỗi một mình ngươi là nội tôn (cháu nội trai) chứ.
- Thôi, tỉnh lại là tốt rồi. Ta kêu nhà bếp làm cho cháu bát cháo hành ( giống Chí Phèo .) vậy! cháu nghỉ ngơi đi. À từ nay cái phòng này là của cháu, cháu cứ tự tiện, Ông ra ngoài có chút chuyện, lác nữa huỳnh lão quản gia sẽ sang đây phụ giúp, có gì thắc mắc cháu cứ hỏi lão quản gia là được!
- vâng ạ !
Nhìn theo bóng dáng cao gầy của Ông nội ra khỏi phòng, Quang Thế thấy mình được chở che trong vòng tay của gia đình, của họ tộc, một cảm giác thật ấm áp! đang miên man suy nghĩ đột nhiên một trận nhứt đầu lại kéo đến.
- A! học nhiều ngôn ngữ cùng một lúc thật là đau đầu chết đi được, lần sau không nên ẩu tả như vậy nữa. Quang thế thầm nghĩ.
Quang Thế nhớ lại hắn ngất đi chính xác là không phải do uống rượu mà là do hắn tập trung phân tích, rồi ghi nhớ quá nhiều câu chuyện và ngôn ngữ của những người trong quán ăn khi đó. Có thể nói lượng tri thức mà Quang Thế ghi nhớ được lúc này phải khiến người ta khiếp sợ, bởi vì khi trước hắn nghe được âm thanh đối thoại gì, ngôn ngữ gì Ba tàu, Cao Ly, Anh, Bồ đào ... rồi từ biểu cảm sắc mặt của họ mà suy đoán điều họ đang nói, hoặc hiểu hoặc không hiểu, hắn cũng ghi nhớ tuốt ... bảo sao hắn không ngất đi cho được cơ chứ. (ý ta là thằng này ỷ lại có cái bộ xử lý thuộc hàng khủng, muốn chơi nổi, chơi một lần vài trăm ạc khâu võ lâm nên bị treo máy đó mà) mà cha của Quang Thế lúc đó cứ tưởng là do cậu uống rượu bị say mà ngất đi, nên hoảng hốt vội đưa hắn về Nguyễn gia trang, để rồi bị mấy bá phụ (Ông bác) của Quang Thế tẩm quất cho một trận. Có thằng cha nào can đảm cho thằng con mới hơn mười tuổi uống Hồng Đào đến bất tỉnh như Nguyễn Sán cơ chứ. Nguyễn gia trang vì thế mà có thêm một truyền kỳ.
Dưới ánh chiều tà, những cây bằng lăng già cỗi nở màu tím biếc, xòe tán rộng che mát cả con đường gạch dài nối đến tự đường Nguyễn Tộc, từ xa trông như những người lính già tận tụy canh gác cho sự yên tĩnh của nơi này.
Hôm nay Quang Thế được cha dẫn đến tự đường của Nguyễn Tộc trong gia trang để thắp nhang cho tổ tiên.
Phía trước tự đường có một cái đĩnh lớn bằng đồng, đặt phía sau một tấm bình phong bằng đá chạn trổ linh vật Kỳ Lân rất sống động. Tự đường Nguyễn tộc gồm ba gian, tường làm bằng đá lấy ở núi Non Nước. Mái được lợp ngói âm dương, chống mưa bão rất tốt, trời nóng thì mát mà trời lạnh lại ấm. Nền không bằng đất, bằng gạch mà bằng toàn ván gỗ, cách mặt đất hơn một thước mộc, đánh bóng sáng ngời. Kèo cột chạm trổ tinh vi đã lên nước đen bóng. Trong tự đường gian giữa thờ các bậc tiền bối danh vọng khắp nước, hai gian kế thờ những người ít quan trọng. Ở giữa đặt hai bộ ván bằng gõ trước hai bàn thờ phụ dành cho các khách người trong tôn tộc Nguyễn.
- Hậu duệ đời thứ tám của Nguyễn tộc là Nguyễn sán cùng con là Nguyễn Quan Thế, xin được thắp một nén nhang trước Linh vị tổ tiên, xin các vị tổ tiên linh thiêng chứng giám lòng thành, phù hộ cho con cháu trong gia tộc được bình an, khỏe mạnh.... Nguyễn sán thắp nhang rồi lầm rầm khấn vái.
- Quang Thế thắp nhang đi con.
- Vâng ạ
- Bàn thờ giữa này là thờ các vị tổ đã khai phá đất đai, lập nên Nguyễn gia cùng các vị có công danh hiển hách trong Nguyễn gia chúng ta. Nguyễn Sán ôn tồn nói.
- Vâng ạ.
- Hai bên tả hữu là thờ linh vị các vị cao cao tổ và cao tổ trong tộc.
- Vâng ạ.
- Ở hai góc tả hữu là thờ các vị Nguyễn tộc bị chết đường, chết chợ, vô danh, suốt sổ. Nam tả, nữ hữu. Con nhớ hết chưa.
- Vâng ạ. Con nhớ rồi ạ.
- Các di vật gắn liền với danh tánh của các vị tổ tiên của Nguyễn gia được đặt trong mật thất phía dưới tự đường. Con nay đã lớn cũng nên biết chuyện này. Nói rồi Nguyễn Sán đi đến bàn thờ các vị vô danh ở góc tả, hắn xoay mạnh cũng chiếc đèn bên tả.
- Cạch, cạch, Một tấm ván nền tách ra để lộ một lối đi xuống phía dưới, không biết dẫn đến nơi nào.
Mật thất Nguyễn gia có bảo vật gì không? Quang Thế gặp được kỳ ngộ gì trong mật thất này? Mời các bạn đón đọc chương sau sẽ rõ...