Bầu trá»i âm u. Mưa lất phất rÆ¡i. Trá»i má»›i chá»›m sang thu mà khà trá»i lạnh lẽo.
Trong là n mưa thu lất phất đó, má»™t chiếc kiệu bốn con tuấn mã chạy như bay vá» phÃa trước Hai tráng hán khiêng kiệu cước bá»™ như bay, xem ra chiếc kiệu cÆ¡ hồ trống không.
Tráng sÄ© trên lưng hai trước hai sau dưá»ng như Ä‘ang bảo vệ chiếc kiệu.
Chìm trong mà n trá»i âm u, dưới cÆ¡n mưa thu rả rÃch, đồng ruá»™ng như cà ng mông quạnh, núi xa đồi gần cảnh váºt tháºt tịch liêu.
Từ trong khu rừng thưa ven lá»™ má»™t con ngá»±a toà n thân má»™t mà u Ä‘en bất ngá» xuất hiện. VÓ ngá»±a ung dung phi ra ven lá»™. Ngồi trên lưng ngá»±a là má»™t hắc y nhân tóc bạc. Mái tóc bạc sáng như cước được giữ chặt bởi má»™t sợi dây bố Ä‘en buá»™c ngang trán. Dưới sợi dây bố Ä‘en đó chẳng phải là má»™t gương mặt già nua mà trái lại chỉ nhìn thấy đấy là má»™t gương mặt đượm đầy nét phong sương, thâm trầm tang thương vá»›i đôi mắt phá»›t Ä‘á»i, khóe miệng như chứa bao Ä‘iá»u thế sá»± mà chuyện Ä‘á»i dưá»ng như chẳng có việc gì đáng quan tâm.
Hắn là Äá»™c Phách!
Danh tánh tháºt kỳ lạ cÅ©ng tháºt là khó thấy.
Cà ng kỳ lại cà ng khó thấy chÃnh là cái tay nải mà hắn mang lệch bên lưng trái. Tay nải hình vuông dùng da trâu Ä‘en chế thà nh, dà i rá»™ng ước khoảng năm tấc, không biết bên trong chứa đựng váºt gì. Lúc nà y, tay phải cá»§a hắn Ä‘ang nhè nhẹ vuốt ve trên mép tay nải giống như Ä‘ang ve vuốt má»™t váºt trân quý, yêu thương.
Kiệu phu khiêng kiệu, bốn tên há»™ vệ trên lưng ngá»±a hiển nhiên đã nhìn thấy hắn. Lúc nà y, tốc độ cá»§a bá»n hỠđã cháºm lại, bất luáºn đối phương Ä‘ang hà nh động gì bá»n há» cÅ©ng cảm thấy bất an.
Bốn tên há»™ vệ nà y trang phục hoà n toà n giống nhau, dây bịt đầu mà u xanh, áo chẽn xanh, thắt Ä‘ai xanh, sau lưng dắt má»™t đôi cương mâu sáng loáng quy cách Ä‘á»u giống nhau. Äiá»u nà y cho biết rằng, bá»n chúng cùng má»™t bang quy.
Những mà n mưa giống như những sợi tÆ¡ lất phất bay. Kiệu dừng lại, bốn con ngá»±a cÅ©ng dừng lại. Äá»™c Phách không xuống ngá»±a cÅ©ng không nói gì, chỉ đưa mắt nhìn bá»n ngưá»i Ä‘ang cách hắn sáu, bảy bước. Hai đại hán Ä‘i đầu đưa mắt nhìn nhau. Rồi má»™t tên mất ná»a lá»— tai lên tiếng:
- Bằng hữu, ngươi muốn là m gì?
Äá»™c Phách nhếch mép, thanh âm lãnh đạm, nhưng cân trá»ng nói:
- Lẽ nà o các vị đã nhìn ra ta có việc mà đến đây?
Tên mất ná»a lá»— tai cao giá»ng nói:
- NÆ¡i đây ngoại thà nh hoang vắng, trá»i lại mưa rả rÃch. Ngươi cưỡi con hắc mã thần khà kỳ bà đứng chắn bên lá»™ lẽ nà o gá»i là vô duyên vô cá»›? Mà trên đưá»ng chỉ có bá»n ta? Ngươi không xông và o bá»n ta thì xông và o ai? ánh mắt âm thầm theo dõi bá»n ta. Nói Ä‘i, ngươi có Ä‘iá»u gì chỉ giáo?
ánh mắt Äá»™c Phách quét vá» phÃa chiếc kiệu nhếch mép cưá»i mà dưá»ng như không phải cưá»i :
- Chỉ giáo thì không dám, chỉ có một việc muốn thỉnh giáo.
Tên đó nhưá»ng cao đôi mà y há»i:
- Việc gì?
Äá»™c Phách nói:
- Ngưá»i ngồi trong kiệu phải chăng là Dịch Thá»§y Nhu, Dịch cô nương?
Sắc mặt biến đổi, tên đó nghiêm giá»ng:
- Phải hay không phải đại tiểu thư cá»§a bá»n ta thì có can dá»± gì đến mi? Mi có mưu đồ gì?
Äá»™c Phách nói:
- NÆ¡i đây cách Hoa Diệu am chỉ hÆ¡n ba mươi dặm. Dịch cô nương dâng hương trở vá», đến đây cÅ©ng đã vô cùng mệt má»i rồi. Chuyện Ä‘i vá» xuôi nà y không cần các vị phà tâm, hay là để ta lãnh thay phần mệt má»i mà há»™ tống . . .
Má»™t tên hán tá» khác đột nhiên nổi giáºn:
- Do mi há»™ tống đại tiểu thư bá»n ta à ? Mi cho rằng mi là hạng ngưá»i gì? Mi có tà tâm gì?
Ta tháºt không thể nhẫn nại được rồi.
Äá»™c Phách thản nhiên nói:
- Vì để cho các vị được an bình ta khuyên các vị mau ra roi mà chạy cho sớm, tránh thương hại hòa khà đôi bên.
Tên khuyết tai đột nhiên hét lớn:
- Mẹ nó ! Tên nà y muốn hộ giá đại tiểu thư.
Äồng bá»n cá»§a hắn mắt lá»™ hung quang, căm háºn hét lên:
- Bất kể mi là ai, mi có mưu tÃnh gì gây phiá»n hà cho Quá»· vương Kỳ, mi còn muốn sống nữa không? Mi có biết đại tiểu thư vốn là quý bà o muá»™i cá»§a Phiêu Ba Tá» cá»§a bá»n ta?
Äá»™c Phách cưá»i cưá»i nói:
- Nhị vị ! Những Ä‘iá»u nhị vị nói, ta Ä‘á»u biết, không chỉ biết mà còn biết rất rõ nhưng mà ta đã đến và vẫn muốn là m những việc mà ta dá»± định là m. Yù cá»§a ta các ngươi đã rõ rồi chứ?
Tên khuyết ná»a lá»— tai từ trên lưng ngá»±a phóng vá»t lên giữa không trưng uốn lá»™n thân ngưá»i, cương mâu dắt chéo sau lưng hà n quang sáng lóe vừa nhanh vừa chuẩn xác, cắt xuống yết hầu Äá»™c Phách.
Äá»™c Phách cứ an nhiên ngồi yên trên lưng tuấn mã. Tay phải xòa ra xuất kỳ bất ý kẹp lấy sống mâu xoay ngược mÅ©i mâu đúng lúc thân hình hán tá» khuyết tai từ trên bổ xuống, mÅ©i mâu bén ngá»t đâm thẳng và o tim nhanh đến độ hắn không kịp la lên tiếng nà o tháºm chà không có cÆ¡ há»™i sừ dụng thanh cương mâu thứ hai. Cả má»™t diá»…n tiến xảy ra giống như má»™t Ä‘oản kịch đã được xếp đặt sẵn Chiêu thức, cước vị . . .
giống như là đã phối hợp táºp luyện má»™t cách thà nh thục, nhưng bá»n há» Ä‘á»u biết rõ đây là má»™t tráºn huyết đấu đã kết thúc chứ không có mang má»™t chút gì kịch tÃnh.
Trong chá»›p mắt, tên đại hán còn lại muốn nhá»m ngưá»i lên nhưng ngón tay chưa kịp chạm và o binh khà thì thân hình Äá»™c Phách đã hÆ¡i nghiêng má»™t ánh diêm quang thoáng ân hiện.
chỉ là ân hiện như Ä‘iện cá»±c trên tầng mây lóe lên, chỉ lưu lại giữa không trưng má»™t bóng hư không chứ không thấy được gì cả đến khi má»i ngưá»i kịp thoáng nhìn thấy ánh sáng lóe lên ấy thì đầu tên đại hán đã nhuá»™m đầy máu rÆ¡i lông lốc còn thân hình cá»§a hắn thì vẫn còn Ä‘ang run bần báºt.
Hai ky mã phÃa sau kiệu, lúc cÅ©ng liá»u chết xông lên. Hai tên huy động bốn thanh cương mâu lấp lóe, gió rÃt à o à o uy thế hùng dÅ©ng.
Äá»™c Phách vẫn khép mỠđôi mắt đột ngá»™t thúc ngá»±a xông lên.
Ba con tuấn mã cá»§a hai bên thần tốc lướt ngang qua nhau, tức khắc bốn thanh cương mâu giạt sang hai bên cá»§a hai ky sÄ©. Tiếng da thịt bị nát vụn vang lên. Hai tên ky sÄ© trên lưng ngá»±a đã biến thà nh hai đống bùn ngáºp ngụa máu.
Không ai nhìn thấy rõ Äá»™c Phách dùng thá»§ pháp gì tạo nên kết cục như váºy.
Chiếc kiệu đơn độc dừng ngay giữa lộ. Hai tên kiệu phu như gà lạc mẹ ngơ ngác đứng đó.
Äá»™c Phách trên lưng ngá»±a nhìn xuống cháºm rãi nói:
- Vén mà n kiệu!
Hai tên kiệu phu thân hình vạm vỡ trái lại đởm lược hèn yếu.
Lá»i cá»§a Äá»™c Phách bá»n chúng dưá»ng như không nghe thấy, chỉ giống như hai con gà khá» sững sá» bất động, hiển nhiên là vì kinh sợ quá độ Nhưng tiếng vén rèm kiệu nặng ná» từ trong kiệu vang ra.
Sau bức rèm lá»™ ra má»™t gương mặt thanh tú, Ä‘oan chÃnh, yêu kiá»u. Nét mặt đượm đầy vẻ uất ức nói chẳng nên lá»i, chỉ thoáng trắng bệch.
Äá»™c Phách chẳng ká»m được, thở nhẹ má»™t tiếng.
CÔ nương trong kiệu không ai ngỠđã hơn hai mươi bảy tuổi rồi.
Nếu không phải trong lòng hắn từ lâu đã hiểu biết ắt hắn cũng phải đoán nhầm.
CÔ nương tháºt là xinh đẹp, ngay cả lá»i nói cÅ©ng thánh thót dịu dà ng:
- Ngươi tìm ta chăng?
Äá»™c Phách trên lưng ngá»±a vòng tay, giá»ng nói hòa ái, tháºm chà còn có chút khiêm cung:
- Dịch cô nương, xin thứ lỗi tại hạ dùng phương thức nà y tương thỉnh cũng vì do bất đắc dĩ mà thôi.
Dịch Thủy Nhu vô cùng trấn định nói:
- Xin há»i ngươi đưa ta Ä‘i đâu? Äể là m gì?
Äá»™c Phách cưá»i tươi nói:
- Lúc nà y không tiện nói nhiá»u. Dịch cô nương, có má»™t ngưá»i muốn gặp cô nương. Cá»±c kỳ khát vá»ng muốn gặp cô nương. Tại hạ bảo đảm là thiện ý. HÆ¡n nữa bá»n tại hạ không thể để cô nương gặp phải bất kỳ má»™t phương hại nà o . . .
Dịch Thủy Nhu trầm mặc một hồi rồi mới u buồn lên tiếng:
- Chiếu theo tình hình trước mắt mà nói ta e rằng không còn con đưá»ng khác để chá»n lá»±a?
Äá»™c Phách khom ngưá»i, lá»i nói cà ng tá» ra khiêm cung:
- Xin lá»—i, chỉ tiếc là phải như váºy.
Hắn gáºt gáºt đầu.
Dịch Thủy Nhu nói:
- Thế thì bá»n ta còn chá» gì nữa?
Rèm kiệu buông xuống ngăn cách bên ngoà i và trong kiệu, đồng thá»i cÅ©ng ngăn cách giữa cô nương đó cùng Äá»™c Phách.
Äá»™c Phách nói vá»›i hai tên kiệu phu Ä‘ang kinh hồn lạc phách:
- Còn không mau cất kiệu lên vai mà đi cho nhanh?
* * *
Má»™t căn lầu nhá» hai tầng trong núi. Mái lầu được chế tác tinh xảo, u nhã. Trong mà n sương khói mịt má» cá»§a vùng sÆ¡n lâm nổi báºt hình thế má»™c lầu cà ng lá»™ vẻ siêu phà m thoát tục.
Trá»i chạng vạng tối.
Trên chiếc ghế thái sư lót bằng da hổ dà y, dưới ánh đèn sáng là Toà n VÔ Hoan và Dịch Thủy Nhu đoan trang buông mà y khép mắt ngồi yên.
ôi Dịch Thủy Nhu!
Äá»™c Phách xuôi hai tay đứng má»™t bên. Tuy hắn cố gắng kìm chế nhưng nét mặt đã lá»™ vẻ không còn nhẫn nại.
Thân thể Toà n VÔ Hoan gầy yếu, gương mặt khô khan Tuy gương mặt đã được chăm chút sá»a soạn, mái tóc đã chải chuốt gá»n gà ng cân tháºn nhưng trong khà sắc trắng bệch ân chứa nét mệt má»i, bệnh hoạn.
Từ nét mặt khắc khổ cá»§a lão chắc rằng lão đã năm mươi lăm, nhưng qua ánh mắt lão nhìn Dịch Thá»§y Nhu đầy niá»m ưu ái, thân thiết, hưng phấn thì trên mặt lão bao trùm sắc thái thanh xuân.
Lão dưá»ng như quên hẳn mình đã năm mươi lăm tuổi rồi, thoáng chốc như trở lại tuổi ba mươi .
Trong cảnh tÄ©nh lặng dưá»ng như có má»™t luồng âm khà nặng nỠân hiện đâu đây.
Dịch Thá»§y Nhu ngẩng đầu, bình tÄ©nh nhìn Toà n VÔ Hoan, lá»i nói nhẹ như suối chảy:
- Là lão muốn gặp ta, Toà n tiên sinh?
Kẻ đã hơn năm mươi tuổi thế mà trước sự tình nà y vẫn tỠvẻ thẹn thùng e lệ.
Toà n VÔ Hoan cưá»i khan má»™t tiếng không ngừng xoa tay. Trên gương mặt trắng bệch đầy nét hoan hỉ:
- Tháºt là thất lá»…. Dịch cô nương, tháºt là thất lá»… Trừ phi dùng cách nà y ta không nghÄ© ra phương thức nà o có thể kÃnh thỉnh cô nương.
Hy vá»ng Äá»™c Phách không là m nà ng kinh động.
Dịch Thá»§y Nhu nhìn Äá»™c Phách đứng bên cạnh nói:
- Không có ! Hắn không khiến ta kinh sợ mà trái lại trên đưá»ng Ä‘i hắn đã hết lòng chiếu cố cho ta.
Toà n VÔ Hoan vẫn không ngừng xoa tay gáºt gáºt đầu:
- Váºy tốt ấy váºy tốt Dịch Thá»§y Nhu sắc mạnh lạnh nhạt nói:
- Nhưng mà Toà n tiên sinh, lão muốn ta đến đây vì nguyên nhân gì? Nói Ä‘i, có mục Ä‘Ãch gì?
Ngần ngừ một lúc, Toà n VÔ Hoan dứt khoát nói:
- ấy Dịch cô nương, lẽ nà o cô nương một chút cũng không biết sao?
Dịch Thủy Nhu nói:
- Ta biết sao?
MÃm môi, Toà n VÔ Hoan cố gắng lên tiếng:
- Lẽ nà o . . . cô nương cũng không đoán ra?
Dịch Thủy Nhu thản nhiên nói:
- Việc không căn không cứ, Toà n tiên sinh bảo ta phải Ä‘oán Æ Ã» đâu?
Toà n VÔ Hoan ngoảnh đầu, cao giá»ng nói:
- Äá»™c Phách, xem ra nên để mi giải thÃch thì hÆ¡n.
Äá»™c Phách đôi mắt khép há» hÆ¡i nhưá»ng lên miá»…n cưỡng nói:
- Vâng, sư phụ.
Dịch Thủy Nhu bất ngỠnói:
- Quan hệ của nhị vị là sư đồ?
Äá»™c Phách nói:
- Lúc chÃn tuổi bái sư nháºp môn, nháºn sá»± chỉ giáo mưá»i ba năm má»›i xuất sư. Tuy giang hồ lang bạt, đối vá»›i ân nghÄ©a sư môn không lúc nà o có thể quên. Má»™t ngà y là sư phụ, cả Ä‘á»i cÅ©ng là sư phụ. Huống hồ ân cưu mang ta mưá»i ba năm. Dịch cô nương, như váºy có thể xứng là quan hệ sư đồ được không?
Dịch Thá»§y Nhu hiểu trong lá»i nói cá»§a Äá»™c Phách còn mang nhiá»u hà m ý nhưng nà ng vẫn nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên. Xin ngươi thứ lá»—i, ta tuyệt không có ý bất kÃnh.
Toà n VÔ Hoan vội vã giảng hòa:
- Dịch cô nương, nà ng đừng thấy Äá»™c Phách tóc đã bạc trắng mà nghÄ© đó là cao niên, kỳ thá»±c tá»± nó bạc mà thôi. Tá» bé tóc hắn đã hoa râm rồi, không đến hai mươi thì đã trắng bạc.
TÃnh ra hắn chưa đến hai mươi sáu đâu. . .
Dịch Thủy Nhu nói:
- Ta không nói hắn già . . .
Toà n VÔ Hoan vội nói:
- Trong mắt ta, hắn là má»™t hà i tá». V nh viá»…n là má»™t hà i tá».
Chú mục nhìn "hà i tá»" tóc đã bạc trắng kia, Dịch Thá»§y Nhu thần thái an nhà n nói:
- Äá»™c tráng sÄ©, ngưá»i không phải có lá»i muốn nói vá»›i ta sao?
Äá»™c Phách trầm mặc má»™t lát cÆ¡ hồ suy nghÄ© phải dùng lá»i gì, câu gì, cuối cùng hắn nhìn thẳng Dịch Thá»§y Nhu, thanh âm vô cùng khân thiết:
- Dịch cô nương, ba năm trước đây Quá»· vương Kỳ vì ăn mừng mưá»i năm thà nh láºp bang đã từng tổ chức yến há»™i cá»±c kỳ huyên náo Æ Ã» Vá»ng Tiên đà i dưới chân Bảo CÔ lãnh Æ Ã» Tổng Äà n khâu. Lần thịnh yến đó, há» cÅ©ng thỉnh má»i gia sư tham dá»±. CÔ nương còn nhá»› việc nà y không?
Dịch Thủy Nhu đáp:
- Không sai, ta nhớ!
Äá»™c Phách tiếp lá»i ngay:
- Vì lần thịnh yến đó, gia sư có cÆ¡ duyên gặp được cô nương. HÆ¡n nữa trải qua mấy lần đà m đạo phong thái ná»™i hà m cá»§a cô nương khiến lệnh sư cá»±c kỳ Ä‘iên đảo. Sau khi trở vá», ngà y đêm tướng nhá»› cô nương đã mấy lần phát cuồng bá» cÆ¡m, nhưng vì những giá»›i hạn cá»§a hoà n cảnh, tuổi tác, thân pháºn. . . Trừ ta ra gia sư chỉ đà nh chôn chặt khát vá»ng tình yêu nà y và o đáy lòng.
Dịch Thá»§y Nhu nghiêm trá»ng há»i:
- Äây gá»i là gì? Nhất kiến chung tình chăng?
Äá»™c Phách nói:
- Thực ra ta cũng không tin cách nói nhất kiến chung tình giữa nam và nữ, vì thế ta hằng khuyên gia sư nên tự kìm chế ba năm. Nếu ba năm sau, lão nhân gia đối với cô nương cũng không giảm bớt lòng ái mộ thì đủ chứng minh lòng luyến ái của gia sư là có cơ sở chứ không phải vì một phút xung động, gia sư đã đồng ý.
GiỠba năm đã trôi qua. Ba năm nay gia sư chịu khổ vì tâm bệnh, không những tinh thần sa sút mà thân thể cà ng lúc cà ng suy kiệt tê bại.
Vì váºy má»—i lần gia sư dụng sức hay tinh thần bất định thì khà huyết nhá»™n nhạo bất an. Dịch cô nương, đây đủ chứng minh, gia sư không thể quên ngưá»i. Vì để kéo dà i tÃnh mệnh cá»§a gia sư tại hạ không thể không táºn lá»±c là m tròn đạo đệ tá» cho nên má»›i mạo muá»™i khuất phục cô nương . . .
Nghiến răng, Dịch Thủy Nhu nói:
- Nói như váºy các ngươi muốn dùng sức mạnh ép ta Æ Ã» đây chứ không kể ta có nguyện ý hay không?
Toà n VÔ Hoan vội vã nói:
- Nà ng đừng nên hiểu lầm: Dịch cô nương, ta quyết không có ý miá»…n cưỡng nà ng. Ta chỉ là ấy hy vá»ng nà ng có thể Æ Ã» bên cạnh bầu bạn vá»›i ta má»™t thá»i gian. Ta bảo đảm quyết không xâm phạm nà ng. Chỉ muốn nhìn thấy nà ng, trong mắt có hình bóng nà ng là ta đã tâm mãn ý nguyện rồi.
Thanh âm Dịch Thủy Nhu lạnh lẽo nói:
- Toà n tiên sinh. Ta năm nay tuy đã hai mươi bảy rồi, nhưng vẫn là má»™t khuê nữ chưa có hôn phối. Ta cÅ©ng thanh bạch như những xá» nữ khác Lão không sai thì cÅ©ng hÆ¡n năm mươi tuổi rồi nhưng vẫn là má»™t nam nhân. Lão bảo ta bên cạnh lão bầu bạn má»™t thá»i gian, bất luáºn thá»i gian ngắn hay dà i, sau nà y ta giải thÃch vá»›i má»i ngưá»i sao đây? Lão có từng nghÄ© đến danh tiết cá»§a ta không? Toà n tiên sinh, cách nghÄ© cá»§a lão chỉ vì tá»± tư tá»± lợi mà thôi.
Sắc mặt Toà n VÔ Hoan lúc xanh lúc trắng.
Hai tay liên tiếp xoa và o nhau, ngáºp ngừng không rõ nói:
- Äừng giáºn. . . Dịch cô nương. Xin nà ng hiểu ná»—i khổ tâm nà y cá»§a ta.
Dịch Thủy Nhu hừ một tiếng nói:
- Dụng tâm nà y khổ Æ Ã» chá»— nà o?
Äá»™c Phách không nhịn được cất cao âm Ä‘iệu:
- Dịch cô nương, sư phụ tại hạ không có sai.
Dưới bầu trá»i nà y không có bất kỳ luáºt lệ quy định nà o kẻ trên năm mươi tuổi không thể có tình yêu nam nữ. Mà má»™t ngưá»i yêu má»™t ngưá»i cà ng không thể coi đó là tá»™i.
Dịch Thủy Nhu cứng rắn nói:
- Tình yêu nam nữ vốn là chuyện tình nguyện của đôi bên, nhưng mà ta có tình nguyện không?
Äá»™c Phách sắc mặt khô khan nói:
- Lần nà y chỉ mong cô nương lượng tình tha thứ lá»—i. Việc trên thế gian không dá»… gì tháºp toà n tháºp mỹ, có lúc khó tránh khá»i má»™t phÃa phải chịu sá»± khuất phục. Tâm bệnh cá»§a gia sư chỉ còn cách dùng tâm dược mà trị. CÔ nương nên hà nh thiện tÃch đức.
Dịch Thủy Nhu buồn bã nói:
- Nói như váºy các ngưá»i không cưỡng lưu ta không được?
Äá»™c Phách lại khom ngưá»i nói:
- Xin thỉnh cô nương khoan dung.
Dịch Thá»§y Nhu uất háºn nói:
- Các ngươi thá»±c quá hoà nh hà nh, quá hiếp ngưá»i, quá không biết lý lẽ. Các ngươi cho rằng là m như váºy thì có thể an nhiên vô sá»± mà đạt được sở nguyện sao? Các ngươi lầm rồi. Ta là bà o muá»™i cá»§a Dịch Dụng Cương. Ca ca ta sao có thể dung cho bá»n ngươi bạo ngược như váºy sao có thể nháºn lấy ná»—i nhục nhã như váºy.
Äại ca nhất định sẽ tìm lên đây.
Äá»™c Phách bình thản nói:
- Dịch cô nương, nếu luáºn võ công, độc tấu trên giang hồ không kể đến thân pháºn cá nhân ta, cô nương có thể Ä‘oán định gia sư là ai?
Dịch Thá»§y Nhu háºn tức nói:
- Ta biết Toà n tiên sinh danh tiếng lớn, bản lãnh cao được tôn xưng là âm Dương VÔ Cực.
Duy chỉ có Ä‘iá»u nà y lão cÅ©ng phải tá»± tôn tá»± trá»ng, trân quý danh tiếng cá»§a mình, không thể cưỡng ép lăng nhục ngưá»i há»§y Ä‘i danh dá»±.
Từng thá»› thịt trên mặt Toà n VÔ Hoan co lại, run giá»ng nói:
- Ta . . . ta không thể kìm chế lấy mình. . .
Dịch cô nương, ta đã nhẫn nại ba năm rồi, thống khổ ba năm rồi, coi như nà ng không muốn thà nh toà n cho ta cũng nên cho ta thỠmột lần cơ hội.
Dịch Thá»§y Nhu dáºm chân uất nghẹn:
- Lão tạo ra sai lầm to lá»›n. Toà n tiên sinh, có bao nhiêu tÃnh mạng cá»§a con ngưá»i, có bao nhiêu máu tươi cá»§a con ngưá»i, chỉ vì sá»± tá»± tư tá»± ká»· cá»§a lão mà máu chảy thây phÆ¡i. Äại ca ta quyết không tha cho các ngươi.
Toà n VÔ Hoan đưa ánh mắt cầu cứu Äá»™c Phách.
Äá»™c Phách thẳng ngưá»i cháºm rãi nói:
- Dịch cô nương, ta đã suy nghÄ© qua rồi. Việc nà y xuất đầu lá»™ diện chÃnh là ta, đối vá»›i gia sư hoà n toà n vô can hÆ¡n nữa nÆ¡i tu dưỡng cá»§a gia sư vô cùng ân máºt ngưá»i ngoà i không thể biết được thì đến nÆ¡i nà o mà tìm chứ? Tại hạ và lệnh huynh vốn không quen biết, chưa có giao tình gì, hắn muốn tìm đầu mối Ä‘iá»u tra khó cà ng thêm khó. Lệnh huynh không tìm được đối tượng sao có thể máu chảy đầu rÆ¡i.
Dịch Thá»§y Nhu hừ má»™t tiếng, cố ká»m giá»t nước từ trong khóe sắp rÆ¡i ra:
- Ngươi không còn đức ý, nên biết ngưá»i tÃnh không bằng trá»i tÃnh. Các ngươi là m như váºy sá»›m muá»™n cÅ©ng lá»™ ra sÆ¡ hở, lúc đó ta xem bá»n ngươi thu được kết quả gì.
Toà n VÔ Hoan hÆ¡i ngân ngưá»i, đột ngá»™t nói ra má»™t câu:
- TÃnh đáo Ä‘a sở chung bất hối. Tình yêu ta dà nh cho nà ng không có gì khiến ta hối háºn.
Dịch Thá»§y Nhu vừa tức giáºn vừa e thẹn chỉ thốt được má»™t tiếng:
- Lão . . .
Äá»™c Phách thở dà i nói:
- Câu nà y của gia sư đã hoà n toà n nói rõ.
Dịch cô nương, nà ng là ngưá»i linh mẫn sao lại tranh luáºn vô vị như váºy. Môi bên nhưá»ng má»™t bước, nhìn vá» phÃa trước mà suy nghÄ© không tốt hÆ¡n sao?
Dịch Thủy Nhu nghiến răng nói:
- Ngay cả trước mắt ta cũng không biết được huống gì nói chuyện xa xôi.
Äá»™c Phách thẳng lưng dùng thanh âm sang sảng rõ rà ng nói:
- Dịch cô nương, nÆ¡i nà ng Æ Ã» là gian thứ nhất lầu thứ hai, là nÆ¡i gia sư Ä‘Ãch thân dá»n dẹp. Tin rằng nà ng sẽ vừa ý. A hoà n cá»§a nà ng tên gá»i Song Xuân hoạt bát, linh lợi, thông hiểu ý ngưá»i. Aû là má»™t a hoà n hiếm có. Trong Hệ Vân lầu cá»§a chúng ta có trù phòng Quý lão đầu, má»™t tên nô dịch Tiểu Lưu, cả cô nương tổng cá»™ng là năm ngưá»i. Sá» ngưá»i trong nhà rất đơn giản, hy vá»ng không lâu cô nương sẽ thÃch nghi.
Dịch Thá»§y Nhu không lên tiếng, vá»— nhẹ tay, cá»a bên cạnh mở ra, má»™t nữ hà i tá» thân hình nhá» nhắn đôi mắt to Ä‘en nhẹ chân bước và o.
Äá»™c Phách nhìn nữ hà i tá» gáºt đầu.
Nữ hà i tá» bước đến cung kÃnh vái chà o Dịch Thá»§y Nhu rồi dìu nà ng lên lầu.
Dịch Thá»§y Nhu không chút dãy dua, má»™t chút cÅ©ng không cam lòng thuáºn chịu. Dáng vẻ lạnh lẽo khiến cho Toà n VÔ Hoan Ä‘au lòng đến rÆ¡i nước mắt.
* * *
Quý lão đầu vốn danh là Quý Bảo, nhưng không ai gá»i là Quý Bảo mà chỉ gá»i lão là Quý lão khuyết má»™t là thân thiết hÆ¡n nữa quả tháºt lão bị khuyết mất chân trái.
Æ Ã¹ Hệ Vân lần, chức vụ cá»§a Quý lão khuyết là là m bếp nhưng mà lão ngoà i má»™t tay có thể nấu ra những món ăn ngon còn má»™t tay có thể thi triển hảo công phu.
Nhớ năm đó lão là tùy tùng thân thiết của Toà n VÔ Hoan. Chân trái vì một lần gặp địch thủ phải ngộ nạn, lão đã vì lão chủ mà hy sinh.
Lúc nà y trong trù phòng sạch sẽ. Quý lão khuyết thân hình như quả núi thịt ngồi trên chiếc ghế dà i chăm chú lắng nghe lá»i nói cá»§a Äá»™c Phách:
- Thưá»ng nháºt sáng sá»›m ta không Æ Ã» nhà , lão nên chú ý chăm sóc sư phụ. Không chỉ lo cho sư phụ ăn ngon ngá»§ yên, mà cà ng phải kiểm tra bảo quản trong ngoà i, đỠphòng má»i bất trắc xảy ra. Dịch cô nương, nÆ¡i đó cÅ©ng phải chú tâm chăm sóc. Song Xuân va Tiểu Lưu cÅ©ng có thể gánh bá»›t phần mệt nhá»c cho lão. Quý lão khuyết lão hiểu ý cá»§a ta chứ?
Trên gương mặt phì ná»™n Ä‘en đũa cá»§a lão bao phá»§ thần sắc nghiêm trang. Quý lão khuyết há»i thêm:
- Äá»™c ca nhi, lần hà nh sá»± nà y không phải là là m rất sạch sẽ không lưu lại dấu vết gì sao?
Sao có thể xảy ra bất trắc được?
Äá»™c Phách ngồi trên chiếc ghế cÅ© kỹ xoay chuyển thân ngưá»i, sắc diện có mấy phần thâm trầm:
- Nói là không lưu lại dấu vết, phân ná»a vì che mắt Dịch cô nương, phân ná»a vì để sư phụ an tâm. Quý lão khuyết, lão nghÄ© xem tuy bốn tên bảo tiêu cá»§a Quá»· vương Kỳ đã bị ta diệt khẩu nhưng vẫn còn hai tên kiệu phu lẽ nà o chúng không khai báo sao?
Quý lão khuyết chá»›p đôi mắt như đồng thau, má»™t hồi không hiểu há»i:
- Nói cái gì?
Äá»™c Phách có vẻ lo lắng nói:
- Miêu tả hình dạng cá»§a ta, ai đã ra tay cướp ngưá»i. Bá»n chúng tất nhiên sẽ cáo bẩm rõ rà ng vá»›i Dịch Dung Cương.
Quý lão khuyết nói:
- Ngươi vốn không quen biết há» Dịch? Äôi bên đã không quen biết thì miêu tả hình dạng cÅ©ng hoà i công.
Äá»™c Phách lắc đầu nói:
- Lão nghÄ© tháºt quá đơn giản. Thá» nhìn khắp giang hồ đồng đạo, kẻ có tướng mạo giống ta tháºt khó tìm ra kẻ thứ hai. Chỉ cần Dịch Dung Cương tốn chút suy nghÄ© cÅ©ng có thể hoà i nghi đến ta. Nếu từ sá»± quan hệ cá»§a ta mà liên tướng, tình hình vá» sau phát triển thế nà o tháºt khó Ä‘oán định Vì váºy ta má»›i Ä‘inh ninh dặn dò lão nghiêm cân những Ä‘iá»u vạn nhất.
Quý lão khuyết không nén được uất háºn nói:
- Äá»™c ca nhi mi tháºt là , là m việc cho lão gia, không biết ngươi lưu lại cái Ä‘uôi đó để là m gì.
Nếu đổi là ta thì hai tên kiệu phu kia không để một tên sống sót, là m sạch sẽ dấu vết.
Äá»™c Phách nói:
- Lão chỉ biết má»™t mà không biết hai. Việc cướp Dịch cô nương nên phải đại khai sát giá»›i ta đứng ngồi không yên lại có chút hối háºn.
Giá» ngay cả chuyển sang má»™t con đưá»ng khác cÅ©ng không được.
suy nghĩ một hồi, Quý lão khuyết thở dà i măng:
- Mẹ nó, váºy là hết cách rồi sao?
Äá»™c Phách cưá»i khổ nói:
- Má»™t chút cÅ©ng không sai, tháºt là hết cách nhưng vì sư phụ dẫu dầu sôi lá»a bá»ng ta cÅ©ng Ä‘i Con đưá»ng đạo lý đúng hay sai, háºu quả thế nà o ta không mà ng đến.
Quý lão khuyết mÃm cặp môi dà y, cuối cùng lên tiếng:
- Nói đúng lắm! Äá»™c ca nhi, Dịch cô nương đó đối vá»›i lão gia chúng ta có ý nghÄ©a gì không?
Äá»™c Phách cưá»i khổ:
- Việc trước mắt không mấy lạc quan. . .
Quý lão khuyết di háºn nói:
- Váºy thì lão gia chúng ta đơn phương tương tư tá»± mình chuốc khổ rồi sao?
Äá»™c Phách không trả lá»i vì hắn không biết phải trả lá»i thế nà o.
Quý lão khuyết lại thở dà i mấy tiếng:
- Lão gia chúng ta niên ká»· như váºy sao phải chịu khổ thế nà y? Gần đất xa trá»i còn là m được chuyện gì nữa?
Äá»™c Phách đứng dáºy, trầm giá»ng nói:
- Lão không hiểu đâu.
Thấy Äá»™c Phách bước chân định Ä‘i, lão vá»™i há»i:
- Äá»™c Phách nhi, mi định Ä‘i đâu?
Äá»™c Phách nói:
- Äi thăm Phi Tinh. Vì là m việc lần nà y cho lão gia nên hÆ¡n má»™t tháng rồi không gặp nà ng.
Sau đó ta có hẹn vá»›i Thất Xảo Thương Nam Cung VÅ©. Hắn chá» ta đến thương lượng má»™t việc buôn bán. Quý lão khuyết, lão biết đó, chúng ta tiêu pha quá nhiá»u. Chá»›p mắt đã ná»a năm không có thu tháºp gì.
Quý lão khuyết cưá»i cưá»i nói:
- Buôn bán là việc sau lưng, trước mắt cùng lão bằng hữu uống rượu tâm tình. Ta thá»±c không hiểu bá»n trẻ các ngươi má»›i nhà n hạ và i hôm đã ngứa ngáy cả lên.
Äá»™c Phách khoát khoát tay, chỉ lo Ä‘i ra. Tuy cước bá»™ hắn nhẹ nhà ng, mặt Ä‘iểm nụ cưá»i nhưng lá»™ ra bao nhiêu là tâm sá»±.