Thoát khỏi Hắc Lân đại vương, Độ Thiên đại sư càng lúc càng đuổi gần.
Cổ Thần biết lĩnh ngộ đối với Kim Chi Đại Trận, Độ Thiện đại sư hoàn toàn không dưới tay chính mình, lợi dụng Kim Chi Đại Trận diệt sát Độ Thiện đại sư hầu như không có khả năng.
Vì vậy Cổ Thần thay đổi lộ tuyến, xuyên toa vài cái, ngay lúc Độ Thiện đại sư thấy sắp đuổi kịp được thì cũng là lúc vượt qua Kim Chi Đại Trận, xuất hiện bên trong Mộc Chi Đại Trận.
Mộc Chi Đại Trận, trong phương viên mấy vạn dặm đều là màu xanh tươi mát, cây lớn thành rừng, sinh cơ dạt dào.
Nhìn qua thật yên lặng, không giống như Kim Chi Đại Trận có rất nhiều tòa quáng sơn kim chúc, liên tục có cự nhân đứng dậy dùng pháp tắc hệ kim công kích, thanh thế bức người.
Thế nhưng trong bình tĩnh lại ẩn chứa sát khí vô cùng vô tận, ai cũng không biết sát chiêu chặt dứt sinh cơ lợi hại nhất trong Mộc Chi Đại Trận kia sẽ xuất hiện khi nào.
Cổ Thần vừa tiến vào trong Mộc Chi Đại Trận, thân ảnh chợt lóe, liền nhanh chóng thuấn di phi độn, trong sát na xuất hiện trong một tòa sơn cốc sau gốc đại thụ to lớn che trời.
Ngay sau đó Độ Thiện đại sư cũng xuất hiện trong Mộc Chi Đại Trận, thấy Cổ Thần cách đó không xa, thân ảnh chợt lóe, cũng truy đuổi vào trong sơn cốc.
Sơn cốc này phi thường rộng lớn, chừng phương viên vạn trượng, bên trong cây lớn che trời, mỗi một gốc đều thô to chừng mười người mới ôm hết, cao trên dưới trăm trượng (~330m).
Trong trung ương sơn cốc có một mảnh đất bằng phẳng phương viên mấy nghìn trượng, trên mảnh đất này mọc đầy hoa cỏ màu xanh, chiều cao chừng nửa thân người.
Cổ Thần tiến vào trong sơn cốc liên chạy tới thảm cỏ giữa trung ương.
Lúc này Độ Thiện đại sư đã đuổi vào trong sơn cốc.
Tốc độ phi độn của Độ Thiện đại sư so với Cổ Thần nhanh hơn khá nhiều, trên mặt hắn nở nụ cười đắc ý, Cổ Thần ngay phía trước, lấy thực lực của hắn hiện tại, Cổ Thần có chắp cánh cũng khó thoát.
Cổ Thần đột nhiên dừng lại, xoay người một cái, nhìn Độ Thiện đại sư, nở nụ cười vô cùng quỷ dị.
Trong lòng Độ Thiện đại sư thịch một tiếng, thân thể đang lao tới trong nháy mắt đứng yên, hắn từ trong nụ cười của Cổ Thần cảm giác được một tia vị đạo âm mưu thành công.
Vừa mới tiến vào trong sơn cốc, cách Cổ thần chỉ còn bốn năm nghìn trượng, Độ Thiện đại sư liền dừng lại thân thể, bị Cổ Thần đột nhiên nở nụ cười quỷ dị, hoàn toàn chấn động.
Cổ Thần đứng giữa trung ương bãi cỏ, cũng không có bất cứ động tác gì khác lạ, tinh thần toàn thân đạm nhiên, tựa hồ không phải là bộ dáng chạy tới điểm cuối con đường.
“Chẳng lẽ Cổ Thần có trá kế gì đó?”
Thấy Cổ Thần hoàn toàn là bộ đáng vân đạm phong khinh, trong lòng Độ Thiện đại sư không nhịn được suy nghĩ.
Cổ Thần chắp tay phía sau lưng, nói:
- Độ Thiện, tặc ngốc lư ngươi, nhanh trở về đi, cầu khẩn vì chúng sinh thiên hạ cũng không phải là chuyện tốt, trở lại nói cho lão cẩu Kim Thai tôn giả, nói Cổ Thần ta một ngày nào đó sẽ tới Thiên Thiền Tự, lấy cái mạng chó của hắn, ngươi đừng tiếp tục đuổi, đuổi nữa ngươi sẽ mất mạng.
Độ Thiện đại sư không biết lúc này Cổ Thần hoàn toàn nói lời thực, nhìn bộ dáng của Cổ Thần tựa hồ đúng là nói thực, thế nhưng lúc này Cổ Thần đã không còn đường chạy trốn, rõ ràng đã tới điểm cuối con đường, nghĩ như vậy, Độ Thiện đại sư cảm thấy Cổ Thần đang lừa dối mình, chơi trò không thành kế, để chính mình không công trở lại.
“Có nghe Mộc Chi Đại Trận có thể trảm diệt sinh cơ tu sĩ, lợi hại dị thường, là một đại trận ta tìm hiểu nông cạn nhất trong Ngũ Hành đại trận, Cổ Thần đối với Ngũ Hành đại trận hiển nhiên có tạo nghệ phi phàm, tuyệt đối sẽ không chạy vào đường chết, nếu như hắn dám đứng trong sơn cốc, nói rõ trong sơn cốc không có nguy hiểm gì, cho dù có nguy hiểm thì công kích cũng không làm gì được hắn, ngược lại sao hại được ta? Tâm tư Cổ Thần cẩn thận, gan to hơn trời, cho dù chết đến nơi thì cũng không có biểu thị gì, lúc này thần tình đạm nhiên vị tất là do trong lòng hắn không vội, hiển nhiên muốn lừa ta lui về phía sau, cầu một đường sống!”
Độ Thiện đại sư nhìn Cổ Thần, trong lòng liên tục nghĩ lại, cười hắc hắc, nói:
- Cổ Thần, ngươi đã không có đường trốn còn dám dõng dạc, bản tọa cũng không ngu ngốc như ngươi sao lại chịu bị ngươi lừa dối. ta biết ngươi có số mệnh phi phàm, thiên tư yêu nghiệt, thời gian không quá nhiều tu vi còn có thể tiếp tục tiến triển hơn nữa, vượt qua Hợp Đạo kỳ cũng không phải là không thể, thế nhưng ngươi không đợi được người đó nữa rồi, hôm nay bản tọa sẽ siêu độ cho ngươi, cho ngươi tất cả thành không.
Nụ cười của Cổ Thần mạnh mẽ dừng lại, sắc mặt lạnh lùng, gàn giọng nói:
- Tặc ngốc lư, ngươi còn dám tiến về phía trước lập tức bị mất mạng.
Thấy vẻ đạm nhiên của Cổ Thần mất hết, trong mơ hồ nhiều hơn một tia cấp bách không thể nhịn, Độ Thiện đại sư càng thêm tin tưởng Cổ Thần đang lừa dối chính mình, ha ha cười lớn, bước chân vừa nhấc đã đi về phía Cổ Thần, nói:
- Cổ Thần, ta bước vào Hợp đạo, thực lực của ta hiện tại cao hơn ngươi gấp trăm lần, đánh chết ngươi cũng giống như lấy đồ trong túi, lấy hoa trên cây, cho dù trong cốc có cái gì đó nguy hiểm, không làm khó được ngươi, còn khó được bản tọa hay sao?
Độ Thiện đại sư bước một bước vượt qua trăm trượng, rất nhanh đã được nghìn trượng, cách Cổ Thần chỉ còn hơn ba nghìn trượng.
Trong mắt Cổ Thần tựa hồ nhiều hơn vài phần cấp bách, tựa hồ Độ Thiện đại sư tới đây khiến hắn vô cùng lo lắng.
Lộ ra thần sắc như vậy hiển nhiên là bộ dáng sợ hãi Độ Thiện đại sư, điều này khiến Độ Thiện đại sư càng thêm hoài nghi, thầm nghĩ:
“Cho dù tâm tình của Cổ Thần kém thì cũng không nên có thần sắc như vậy mới đúng, có gian trá? Cẩn thận sử dụng thuyền vạn năm, bản tọa đang lấy thân phạm hiểm, để thân ngoại hóa thân thử một lần.”
- Hắc hắc hắc hắc… A di đà phật!
Độ Thiện đại sư hắc hắc nở nụ cười hai tiếng, niệm một câu phật hiệu, nói:
- Cổ Thần, ta biết ngươi tất có gian trá, tuy rằng bản tọa không không coi ngươi vào đâu, nhưng bản tọa vẫn cẩn thận trên hết, thân ngoại hóa thân của bản tọa cũng đủ bắt sống ngươi rồi.
Đang khi nói chuyện cương khí tiên lực của Độ Thiện đại sư tuôn mạnh ra ngoài, ngưng tụ thành một thân ngoại hóa thân thật lớn, chừng hơn nghìn trượng, toàn thân lập lòe kim quang, kim thân đầu trọc, giống như một tôn la hán.
Thân ngoại hóa thân của Độ Thiện đại sư bước về phía trước một bước, trực tiếp vượt qua bốn năm trăm trượng, đi về phía Cổ Thần, bàn tay khổng lồ co lại, bắt thẳng về hướng cổ Thần.
Cổ Thần đột nhiên nở nụ cười, nói:
- Tặc ngốc lư, ngươi nhìn bốn phía, ngươi thực sự đã chết!
Trong lòng Độ Thiện đại sư chấn động, nhìn quanh bốn phía, quả nhiên bên ngoài sơn cốc đã xuất hiện một tầng quang mang màu xanh nhàn nhạt, một số chỗ gần như trong suốt, hoàn toàn bao phủ toàn bộ sơn cốc bên trong, cho dù hắn không đi tới thì cũng bị tầng quang mang này bao phủ bên trong sơn cốc.
Trong lòng Độ Thiện đại sư kinh hãi, quát lớn:
- Đây là cái gì?
Cổ Thần nói:
- Sát chiêu lớn nhất trong Mộc Chi Đại Trận --- Trảm Diệt Sinh Cơ! Pháp tắc hệ mộc chủ sinh, vật cực tất phản, sinh đến cực hạn chính là tử, để pháp tắc hệ mộc diễn biến tới cực hạn thì sẽ chuyển hóa thành bản nguyên chi mộc, diệt sát toàn bộ sinh cơ trong sơn cốc này, tử vong bao phủ xuống, cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công thì cũng tổn hao sinh cơ cực lớn, cửu tử nhất sinh.
Độ Thiện đại sư nhất thời vỡ mật vỡ tim, điên cuồng rống to:
- Không có khả năng!
Thân ngoại hóa thân trong nháy mắt tán loạn, hóa thành cương khí tiên lực trở về cơ thể, lập tức thân ảnh Độ Thiện đại sư chợt lóe, liền phi độn ra bên ngoài sơn cốc.
Ầm…
Thân thể Độ Thiện đại sư đâm mạnh vào tầng quang mang màu xanh, phát sinh tiếng nổ rung trời.
Tuy rằng tầng quang mang màu xanh kia rất mỏng, gần như trong suốt, thoạt nhìn chỉ cần một ngón tay đam nhẹ cũng có thể xuyên thủng.
Thế nhưng trên thực tế tựa hò là một loại lực lượng khổng lồ không gì có thể phá hủy, hình thành một phong ấn vô cùng kiên cố, vô luận công kích cường đại cỡ nào đi nữa thì cũng không thể tạo thành một chút thương tổn đối với tầng quang mang màu xanh nhàn nhạt này.
Cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công, thực lực so với cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ mạnh hơn gấp trăm lần, muốn phá hủy tầng phong ấn này cũng phải công kích toàn lực mấy lần, Độ Thiện đại sư tuy là cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ nhưng muốn lao ra khỏi tầng phong ấn này hầu như không thể.
Giờ khắc này, Độ Thiện đại sư rốt cuộc cũng tin lời nói của Cổ Thần, nơi này đã bị sát chiêu lớn nhất trong Mộc Chi Đại Trận --- Trảm Diệt Sinh Cơ bao phủ, trong lòng hoảng hốt.
Hắn vừa mới bước vào Hợp Đạo kỳ, thọ nguyên so với Hư Không kỳ tăng trưởng mấy nghìn năm, hầu như có hơn phân nửa sinh mệnh phía trước vẫn chưa được trải nghiệm qua, ngày sau nói không chừng có cơ hội Hợp Đạo thành công, trở thành tồn tại giống như chư tử đại tiên cũng nói không chừng, tuyệt đối không muốn chết ngay bây giờ.
Giờ khắc này Độ Thiện đại sư cảm giác được tử vong bao phủ xuống, trong lòng khẩn trương, quát lớn:
- Sao có khả năng? Sao có khả năng? Cổ Thần, ngươi dĩ nhiên thực sự muốn tự sát?
Cổ Thần nhún vai, nói:
- Ta đã khuyên ngươi trước rồi, bảo ngươi đi mau, tặc ngốc lư ngươi không chịu nghe, càng muốn cho ta chôn cùng, trách được ai?
Trảm Diệt Sinh Cơ tới cực nhanh, quang mang màu xanh nhàn nhạt kia vừa mới bao phủ sơn cốc, trong thời gian hai lần nháy mắt, một tầng lại một tầng quang mang màu xanh đan thành lưỡi, liền trên không trung rơi xuống, một tầng lại một tầng, tựa hồ vô cùng vô tận.
Đây chính là pháp tắc hệ mộc diễn biến tới cực hạn, hầu như ngưng tụ thành thực chất, hóa thành bản nguyên chi mộc, pháp tắc hệ mộc cực hạn đó chính là cực hạn của sinh cơ, hóa thành khí tức của tử vong.
Tầng quang mang do bản nguyên chi mộc cấu thành lướt qua, tất cả sinh cơ sẽ đoạn tuyệt.
- A… Ta không cam lòng! Ta hận!
Độ Thiện đại sư liên tục thúc đẩy cương khí tiên lực, hình thành một vong cương tráo tiên lực mạnh mẽ, bao phủ chính mình bên trong, lớn tiếng gào to.
Cổ Thần thì ngồi xuống đất, trong nháy mắt này Cổ Thần tiến vào trạng thái vô vật vô ngã, tất cả ý niệm đều rơi vào mộc chi bản nguyên trong mệnh tuyền, hắn triệt để bỏ đi tất cả phòng ngự trên người, cương khí tiên lực đều tiến vào trong mệnh tuyền, thôi động mộc chi bản nguyên.
Mộc chi bản nguyên dưới tiên lực thuần dương của Cổ Thần thôi động, hóa thành đạo đạo bản nguyên chi mộc, dọc theo mệnh tuyền, lưu chuyển tới mười một mệnh mạch.
Cổ Thần chỉ dùng mộc chi bản nguyên để bảo vệ mười một mệnh mạch, tất cả còn lại đều không để ý tới.
Trong sát na, tầng quang mang màu xanh do bản nguyên chi mộc hình thành tầng tầng hạ xuống, cương tráo tiên lực của Độ Thiện đại sư không tạo thành một chút tác dụng nào, quang mang bản nguyên chi mộc biến thành đơn giản xuyên qua cương tráo tiên lực của hắn, tiến vào trong thân thể.
Thậm chí còn không phát ra tiếng kêu thảm thiết, Độ Thiện đại sư dưới một loại trạng thái kỳ diệu không tên, tất cả sinh cơ đều bị diệt hết, thần tình trong mắt chốc lát trở nên lờ mờ không chút ánh sáng.
Quang mang màu vàng cũng tiến vào trong cơ thể Cổ Thần, hủy diệt sinh cơ của hắn, Cổ Thần có thể cảm giác được chỗ quang mang màu xanh kia lướt qua, từng điểm từng điểm huyệt khiếu toàn thân đều mất đi sinh cơ, một đường kinh mạch trong nháy mắt tử vong.
Thế nhưng, thời điểm quang mang màu xanh này tiến vào mười một mệnh mạch đã bị mộc chi bản nguyên chống lại, không hề nổi lên chút tác dụng nào.
Rất nhanh Trảm Diệt Sinh Cơ trôi đi, toàn bộ sơn cốc lại khôi phục như bình thường, điều khác nhau duy nhất chính là Độ Thiện đại sư nằm dưới mặt đất, không còn ý thức, sinh cơ đoạt tuyệt.
Mà thân thể của Cổ Thần cũng đã chết, thế nhưng mười một mệnh mạch và mệnh tuyền vẫn hoàn hảo như lúc đầu, dưới sự thôi động của tinh nguyên sinh mệnh, thân thể Cổ Thần lấy tốc độ nhanh chóng không gì sánh được, dần dần khôi phục trở lại.
Rất nhanh liền chữa trị hoàn hảo huyệt khiếu và kinh mạch bị diệt sinh cơ.
- Phut…
Cổ Thần phun ra một ngụm máu tươi, tất cả máu đen đều hộc ra ngoài cơ thể, toàn bộ thân thể cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, bản nguyên chi mộc bảo vệ mệnh mạch và mệnh tuyền, sát chiêu Trảm Diệt Sinh Cơ không thể hủy diệt Cổ Thần.
Chiến Thần Bất Diệt thể của Cổ Thần đã luyện tới cảnh giới đại thành, có thể đơn giản huyết nhục trùng sinh, căn bản không hề bị thương tổn gì quá lớn.
Cổ Thần bước tới trước mặt Độ Thiện đại sư, truyền một đạo tiên lực thuần dương tiến vào trong cơ thể hắn, kiểm tra hắn đúng thực sự đã hoàn toàn tử vong hay chưa, cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ cho dù chỉ có một tia sinh cơ thì cũng sẽ một lần nữa tỏa sáng, thương thế phục nguyên.
Tiên lực thuần dương của Cổ Thần truyền thẳng vào mệnh mạch của Độ Thiện đại sư, vừa mới chạm vào mệnh mạch, thân thể Độ Thiện đại sư chấn động, hai mắt nhất thời khôi phục vài phần thần thái, nhìn Cổ Thần, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nghịch tặc ngươi, dĩ nhiên không chết?
- Đáng tiếc, ngươi lập tức phải chết rồi!
Thanh âm của Cổ Thần vô tình vang lên, tiên lực khẽ động, nhất thời hủy diệt mệnh mạch của Độ Thiện đại sư, nhãn thần Độ Thiện đại sư một lần nữa rơi vào cảnh vô thần, một đời cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ vẫn lạc như vậy.
Bàn tay vung lên, Cổ Thần lập tức thu Càn Khôn Trạc trên người Độ Thiện đại sư vào trong tay.
Đang muốn kiểm tra Càn Khôn Trạc của Độ Thiện đại sư, sắc mặt Cổ Thần đột nhiên biến đổi, thân thể chợt lóe, trong nháy mắt liền biến mất không còn.
Ngay trong nháy mắt này, cơ thể linh mẫn của Cổ Thần cảm úng được, một cỗ khí tức vô cùng cường đại đột nhiên xông vào trong Mộc Chi Đại Trận, là một vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, so với Độ Thiện đại sư còn lợi hại hơn một chút.
Thân ảnh Cổ Thần vừa mới biến mất không thấy, bên cạnh Độ Thiện đại sư liền xuất hiện một bóng người từ trong hư không chậm rãi bước ra.