Khà Công Äại Toà n (tg Bác Sỹ Trần Äại Sỹ)
Và i nét Ä‘an thanh vá»
Thiá»n-công, KhÃ-công
Giáo-sư Pape Vareilla,
Trưởng khoa Việt-há»c
Kiêm Viện trưởng viện Pháp-á
Chuyển-ngữ: Tăng Hồng-Minh
Tiến-sĩ văn-chương
Khà công vừa là má»™t bá»™ môn y-há»c, vừa là má»™t bá»™ môn võ-há»c mà nguồn gốc phát xuất từ các nước Ã-châu như Việt-Nam, Trung-quốc, Ấn-độ, và Tây-tạng. Nguyên thá»§y, khÃ-công rất đơn sÆ¡, nhưng cà ng vá» sau, khoa nà y cà ng trở lên tinh diệu vì các khÃ-công gia đã triết há»c hóa, khoa há»c hóa và y há»c hóa.
KhÃ-công Trung-quốc phát xuất từ các Äạo-gia, tương truyá»n tổ-sư là Lão-tá». Không rõ Lão-tá» sinh và mất năm nà o. Chỉ biết ông sống đồng thá»i vá»›i Khổng-tá» (551-479 trước Tây-lịch). Nhưng không có chứng cá»› rõ rà ng rằng Lão-tá» là ngưá»i sáng tạo ra khoa khÃ-công Äạo-gia. Ta chỉ có thể kết luáºn rằng khÃ-công đã có Ãt nhất và o thá»i Lão-tá». Vá» thư tịch chÃnh thức, mãi sau nà y, má»›i thấy chép đôi giòng trong Ná»™i-kinh. KhÃ-công thá»±c sá»± có căn bản vững chắc và o thá»i NgÅ©-đại (1). Từ sau thá»i Lục-triá»u thì khoa khÃ-công Trung-quốc lại ảnh hưởng cá»§a khoa thiá»n, do sá»± du nháºp cá»§a Pháºt-giáo. Thiá»n truyá»n và o Trung-quốc từ trước, sá» không ghi rõ. Ngà y nay ta chỉ có thể quyết rằng từ ngà i Bồ-đỠÄạt-ma.
Khoa khÃ-công cá»§a Việt-Nam thì bắt đầu có từ khoảng hai thế ká»· trước Tây-lịch, mà ông tổ sáng láºp ra là SÆ¡n Tinh và Lý Thân. SÆ¡n Tinh, Lý Thân Ä‘á»u là nhân váºt huyá»n sá» lẫn tÃn ngưỡng. Theo sá» thì SÆ¡n Tinh là phò mã cá»§a vua Hùng thứ mưá»i tám. Còn Lý Thân thì là tướng cá»§a vua An-Dương. Khi vua An-Dương đánh Ä‘uổi vua Hùng, vua Hùng bại; phò mã SÆ¡n-Tinh Ä‘em vợ là công chúa Mỵ-Nương chạy lên vùng núi Ba-vì. Lý Thân Ä‘uổi theo, hai ngưá»i đánh nhau đến hai ngà y trên bá» sông Hắc-long-giang. Cuối cùng Lý Thân, SÆ¡n Tinh rút quân, bãi chiến. Sau nà y dân chúng thá» SÆ¡n Tinh, tôn là m thánh Tản. Còn Lý Thân sau là m tướng cho Tần Thá»§y-Hoà ng Trung-quốc, đánh Hung-nô. Ngà i cÅ©ng được thá» cúng và tôn là thánh Chèm.
Khoa khà công Việt truyá»n đến thế đầu thế ká»· thứ nhất, thì lại ảnh hưởng cá»§a khoa Thiá»n, do ngà i Tôn-giả Nan-Äà (2) truyá»n và o, rồi tá»›i thế ká»· thứ sáu ngà i Tỳ-ni Äa-lưu-chi (3) lại truyá»n má»™t lần nữa. Từ đấy khoa khà công Việt coi như má»™t thứ thiá»n khÃ-công.
Còn khÃ-công cổ nhất ở Ấn-độ là môn Yoga, nhưng không thấy thư tịch chép ai là ngưá»i tìm ra, và tìm ra từ bao giá». Chỉ biết Yoga có trước khi Pháºt ThÃch-ca Mâu-ni sinh ra (563-479 trước Tây-lịch). Có lẽ Pháºt ThÃch-ca cÅ©ng ảnh hưởng má»™t phần cá»§a khoa Yoga, nhưng không có gì là m bằng chứng.
Khoa khà công nổi danh nhất là môn thiá»n, phát xuất từ Pháºt-giáo, lịch sá» ghi chép rõ rà ng, ngưá»i tìm ra là đức ThÃch-Ca Mâu-ni. Thiá»n-sá» chép rằng khi ngà i ngồi dưới gốc cây Bồ-đỠđể tìm lẽ giải thoát, thì có không biết bao nhiêu ma-vương, quá»· dữ mà ngà i mắc nghiệp vá»›i chúng từ muôn và n kiếp trước. Chúng hiện lên đòi nợ. Ngà i đã dùng thiá»n để chiến thắng, cuối cùng Ä‘i đến giác ngá»™, đắc pháp. Tất cả tinh yếu vá» thiá»n, Ä‘á»u chép trong các bá»™ kinh Lăng-già , Kim-cương, Tượng-đầu tinh-xá. Cả ba bá»™ kinh tuy có lối hà nh văn khác nhau, nhưng yếu chỉ lại giống nhau. Yếu chỉ đó thu tóm trong bà i kinh chưa qúa má»™t trang giấy mang tên Bát-nhã ba-la-máºt Ä‘a tâm kinh. Ngà i truyá»n cho ông Ma-ha Ca-diếp. Từ ông Ma-ha Ca-diếp do thầy truyá»n trò, đến Ä‘á»i thứ chÃn là ngà i Tăng-giả Nan-đà thì truyá»n và o đất Việt và o thá»i LÄ©nh-Nam. Thiá»n cá»§a ngà i đã hợp vá»›i khÃ-công cá»§a tá»™c Việt, thà nh má»™t loại Thiá»n-Việt, hay nói khác Ä‘i là khÃ-công Việt.
CÅ©ng tại Ấn-độ, truyá»n đến Ä‘á»i thứ hai mươi tám là ngà i Bồ-đỠÄạt-ma (4). Ngà i Bồ-đỠÄạt-ma dùng thuyá»n đến đất Việt rồi sang Trung-quốc. Thiá»n đã ảnh hưởng sâu sa và o khà công Trung-quốc, đến độ hiện nay không còn má»™t gia, má»™t phái nà o còn giữ được khà công nguyên thá»§y.
Vì Trung-quốc và Việt-Nam là hai quốc gia anh em, văn hóa, tôn giáo tương đồng, nên khÃ-công Việt truyá»n sang Hoa; khà công Hoa truyá»n sang Việt, riết rồi đến đầu thế ká»· thứ mưá»i lăm thì khó mà biện biệt khÃ-công Việt-Hoa được nữa.
Các bác sÄ© thuá»™c hệ thống ARMA, và viện Pháp-á Paris bắt đầu giảng dạy khoa khÃ-công và o năm 1977 và ngưá»i giảng dạy đầu tiên là bác-sÄ© Trần-đại-Sỹ. Tại Úc, võ-sư Trần Huy-Quyá»n bắt đầu dạy cho đệ tá» cá»§a ông từ năm 1985, và giá»›i hạn trong các võ sinh. Còn trưá»ng ARMA, và viện Pháp-á lại chỉ dạy cho các bác sÄ© đã tốt nghiệp đại há»c y khoa, rồi những vị nà y tùy theo tình trạng bệnh nhân, mà dạy cho há», để há» luyện táºp. Hóa cho nên khÃ-công không truyá»n rá»™ng.
Cho đến năm 1988, khoa khÃ-công được truyá»n rá»™ng, nhưng truyá»n há»—n độn, truyá»n không có má»™t căn bản nà o. Tháºm chà những ngưá»i dạy chỉ má»›i há»c má»™t và i bà i, rồi cho đó là toà n bá»™ khà công. May mắn thay, từ năm 1994, má»™t trong những đệ tỠđắc ý nhất cá»§a giáo sư Trần Äại-Sỹ là Bác-sỹ Trần Huỳnh-Huệ, ngưá»i có tâm đạo, đã chịu Ä‘em khoa khÃ-công giảng dạy cho quần chúng. Song rất tiếc, bà vừa là má»™t bác sÄ©, vừa là má»™t chuyên gia nghiên cứu cá»§a trưá»ng ARMA, nên thá»i giá» rất giá»›i hạn. Tuy váºy, sá»± dấn thân cá»§a bà cÅ©ng là m cho những ông bà thầy khà công thiếu căn bản không dám múa báºy nữa.
Vì váºy viện Pháp-á quyết định cho xuất bản bá»™ Khà công đại toà n nà y, để là m tại liệu căn bản cho việc giảng dạy.
Chúng tôi cÅ©ng chân thà nh cảm tạ bác-sÄ© chá»§-tịch cùng các vị giáo sư ARMA, các vị giáo sư viện Pháp-á, nhất là bác-sÄ© Trần-đại-Sỹ, võ-sư Trần-huy-Quyá»n, đã đồng ý cho chúng tôi xuất bản tất cả những bà i giảng dạy thà nh bá»™ sách nà y.
Paris ngà y 10 tháng 12 năm 1998
Giáo-sư Pape Vareilla
Viện trưởng viện Pháp-á
Chú giải.
(1) NGŨ ÄẠI, gồm năm triá»u đại ngắn bên Trung-quốc đó là :
Äông Tấn (317-420),
Tống (420-479),
Tá» (479-502),
Lương (502-557),
Trần (557-589).
Vì trong sá» Trung-quốc đã có các triá»u Tấn, Tống, Tá», Lương, Trần nên má»›i gá»i năm triá»u nà y là NgÅ©-đại để phân biệt.
(2) TÄ‚NG GIẢ NAN ÄÀ (Samvananda), không rõ sinh, mất năm nà o. Chỉ biết rằng ngà i thuá»™c giòng thiá»n, đến LÄ©nh-Nam đúng và o lúc vua Trưng khởi nghÄ©a. Tương truyá»n các vị tướng cá»§a vua Trưng như Nghiêm-tá»-Lăng, Hoà ng Thiá»u-Hoa, Trần-thị Phương-Chi, Lê Chân, Trần Năng, được ngà i truyá»n thiá»n công. Nhưng trong thiá»n sá» Việt-Nam lại không chép gì vá» hà nh trạng cá»§a ngà i. Xin xem Äá»™ng-đình hồ ngoại sá» và Cẩm-khê di háºn cá»§a Trần Äại-Sỹ do Nam-á Paris xuất bản.
(3) TỲ-NI ÄA-LƯU-CHI (Vinitaruci), gốc ngưá»i Bà -la-môn Ấn-độ. Năm 574 đến Trung-quốc truyá»n bá Pháºt-giáo. Năm 580 sang Việt-Nam, trụ trì ở chùa Pháp-vân. Ngà i là tổ cá»§a giòng thiá»n Nam-phương. Xin xem Anh-hùng Tiêu-sÆ¡n cá»§a Trần-đại-Sỹ do viện Pháp-á xuất bản,
(4) Bá»’-ÄỀ ÄẠT-MA (Bodhidharma), còn được tôn là Äạt-ma tổ sư. Tên thá»±c là Bồ-đỠđa-la, con thứ ba cá»§a vua Thiên-trước miá»n Nam Ấn-độ. Ngà i là tổ thứ 28 giòng thiá»n Ấn-Äá»™. Ngà i qua đất Nam-hải thuá»™c LÄ©nh-Nam (nay là Quảng-Äông) và o ngà y 21 tháng 9 năm Canh-Tý (520). Ngà i có thuyết pháp cho vua Lương VÅ©-đế, rồi đến Tung-sÆ¡n diện bÃch 9 năm, truyá»n tâm ấn cho ngà i Huệ-Khả. Ngà i là tổ sư thiá»n Trung-quốc.
PHẦN THỨ NHẤT
DẪN NHẬP VỀ KHOA KHà CÔNG
Ai cÅ©ng có thể luyện khà công. Nhá» nhất là 6 tuổi, lá»›n nhất thì không giá»›i hạn. KhÃ-công có trăm nghìn hình dạng, trình độ. Ngưá»i ngá»™ tÃnh cao, thì luyện thà nh công nhiá»u. Ngưá»i ngá»™ tÃnh thấp thì luyện thà nh công Ãt. Ãt thì đưa ngưá»i táºp đến đỗ kiện khang, tâm an, thần tÄ©nh. Còn ngá»™ tÃnh nhiá»u thì trị được bệnh, tăng tuổi thá», và nhất là khá»e mạnh, tâm thần thư thái.
Trong phần thứ nhất nà y, chia là m hai chương rõ rệt:
Chương thứ nhất
Dẫn nháºp và o khoa khà công
biện biệt rõ khà công vá»›i các khoa anh em cá»§a nó như thiá»n, yoga, thể dục, võ nghệ, cùng đưa ra định nghiã.
Chương thứ nhì
Há»c thuyết vá» khÃ
ấn định rõ phạm vi khà công, là m cương mục cho bộ sách nà y.
CHÆ¯Æ NG THỨ NHẤT
DẪN NHẬP VÀO KHOA KHà CÔNG
Mục lục
1. Hô hấp
2. Nháºp thiá»n
3. Luyện công, nội lực
4. Luyện võ công.
5. Yoga.
6. Kết luáºn.
------------------
CHÆ¯Æ NG THỨ NHẤT
DẪN NHẬP VÀO KHOA KHà CÔNG
Trước khi Ä‘i đến má»™t định nghÄ©a chân xác rõ rà ng cho khoa khÃ-công, cần phải nói qua vá» những khoa há»c anh em vá»›i nó, để tránh khá»i sá»± ngá»™ nháºn. Nguyên thá»§y, trong tất cả thư tịch cổ Ä‘iển, không có định nghÄ©a rõ rà ng vá» khoa nà y. Ngay đối tượng cÅ©ng không đặt hẳn thà nh đưá»ng lối, cùng giá»›i hạn. Dưới đây, chúng tôi thỠđưa ra má»™t định nghÄ©a giản lược, để định rõ phương hướng cho táºp sách nà y.
Äầu tiên hãy tìm hiểu má»™t và i vấn đỠliên quan đến khÃ-công.
1. Hô hấp
NghÄ©a là thở hÃt. Hô là thở ra, hấp là hÃt và o. Hô hấp là sá»± thở hÃt. Nhiá»u ngưá»i thưá»ng lầm lẫn hô hấp vá»›i khÃ-công. Trong khÃ-công, trong võ há»c thì hô hấp để chỉ sá»± thở hÃt thông thưá»ng. Còn khi táºp võ, táºp khÃ-công mà thở hÃt được gá»i là thổ nạp thì có nghÄ©a thổ cố nạp tân tức thở cái cÅ©, nạp cái má»›i. Phà m thở hÃt không chá»§ định, cứ để cho tá»± nhiên là m việc, gá»i là hô hấp.
2. Nháºp Thiá»n
Thiá»n là má»™t pháp môn cá»§a nhà Pháºt, tiếng Phạn là thiá»n-na, để chỉ sá»± yên tÄ©nh, nháºp tÄ©nh. Luyện thiá»n là má»™t hình thức tu niệm tinh thần bằng các thức rất gần vá»›i khÃ-công. ChÃnh khoa khÃ-công đã thu thái từ thiá»n-công rất nhiá»u. Các khÃ-công gia Việt-Hoa đã thái dụng phương pháp cá»§a thiá»n-công nhà Pháºt, hợp vá»›i khoa khÃ-công có sẵn, thà nh hệ thống má»›i, rồi biến hoá Ä‘i, thà nh ra khoa khÃ-công siêu việt mà chúng ta khảo cứu trong sách nà y. Thiá»n có nhiá»u ý nghÄ©a đạo đức, bản chất khoa thiá»n cÅ©ng mang đầy Pháºt tÃnh:
"Ngồi tÄ©nh tá»a, minh tâm, giải bá» hết ngoại váºt sắc giá»›i, để Ä‘i và o cõi vô thượng bồ Ä‘á». Thiá»n là khoa há»c rất gần vá»›i khÃ-công, nó chÃnh là bản thể đạo đức cá»§a khÃ-công. Thiá»n để Ä‘uổi dục vá»ng, sắc giá»›i, xua Ä‘uổi ma-nghiệp trong ngưá»i."
Ghi chú,
Gần đây, má»™t và i Thiá»n-sư, những vị nà y là ngưá»i dạy Thiá»n, cÅ©ng có vợ, có nhiá»u con, lại ăn mặn, là m chÃnh trị, trang phục như tăng sÄ©, Ä‘i diá»…n giảng vá» Thiá»n. ThÃnh chúng tưởng các vị ấy là những tu sÄ© Pháºt-giáo, các vị nà y dạy những phương pháp:
– Thiá»n sao cho Sex khá»e,
– Thiá»n sao cho Sex lâu,
– Khi Sex cảm giác tăng cao.
Äó là KhÃ-công, chứ không phải Thiá»n.
Thiá»n có lẽ ra Ä‘á»i trước Pháºt ThÃch-Ca, nhưng đến ngà i thì má»›i đặt thà nh hệ thống. Khoa thiá»n phổ biến rất rá»™ng khắp thế giá»›i, nhưng chỉ giá»›i hạn trong việc luyện thần, chứ Ãt Ä‘i và o tinh và khÃ. Khà công thì luyện cả tinh, thần, khÃ, sao cho thăng bằng.
Bản thể cá»§a thiá»n, lấy yếu chỉ trong kinh Bát-nhã, Kim-cương, Lăng-già , mục Ä‘Ãch gạt bá» ra ngoà i “nhân ngã tứ tướngâ€, để Ä‘i đến minh trÃ, giác ngá»™, đắc pháp. Trong các khoa tu cá»§a nhà Pháºt thì thiá»n là lối tu tối cao. Kết quả vá» phương diện luyện lá»±c, trị bệnh cá»§a thiá»n tuy không được như khÃ-công, song vỠđạo đức thì vượt xa khÃ-công. Có lẽ báºc nhất thế gian.
Nếu cụ thể so sánh vá» phương diện trị-bệnh, luyện lá»±c, thiá»n cÅ©ng như má»™t chiếc xe ngá»±a má»™c mạc. Còn khÃ-công cÅ©ng như má»™t chiếc xe hÆ¡i tối tân. Từ chiếc xe ngá»±a, đã biến thể bao lần để Ä‘i tá»›i chiếc xe tối tân, bởi thiá»n được y-há»c, võ há»c hoá thà nh khÃ-công.
3. Luyện công, nội lực
Trong võ há»c còn nói đến luyện ná»™i-công, bản chất khoa nà y là gì? Có những tương đồng nà o vá»›i khÃ-công. Khoa luyện ná»™i-công trái vá»›i ngoại-công. Ngoại-công là các kỹ thuáºt đánh, đấm, sao cho tinh vi, khắc chế địch. Nhưng ngoại-công xá» dụng có mạnh hay không, phải nhá» ná»™i-công. Như cùng má»™t đòn đấm thẳng. Ngưá»i nà o cÅ©ng là m được cả. Ngưá»i có ná»™i-công cao, thì đấm có tiếng gió, có sức mạnh. Ngưá»i ná»™i-công thấp thì đấm không có lá»±c.
Ná»™i-công còn để chỉ sá»± má»m dẻo, uyển chuyển cá»§a cÆ¡ thể. Như bảo má»™t ngưá»i dùng cước đá thẳng và o mặt đối thá»§. Ngưá»i ná»™i-công thấp, thì chỉ đá cao tá»›i ngá»±c đối thá»§. Trong khi ngưá»i có ná»™i-công cao, thì đá tá»›i đầu đối thá»§ dá»… dà ng.
Ná»™i-công hay ná»™i lá»±c cÅ©ng gần tương đương vá»›i sức khá»e. Luyện ná»™i-công, nếu có khÃ-công phụ trợ, thì không sợ những sai lạc là m bệnh hoạn, cÅ©ng không sợ luyện quá sức đến Ä‘au đớn, và là m cho ná»™i-công tăng tiến hÆ¡n.
4. Luyện võ công
Võ-công là danh xưng để chỉ sá»± phối hợp giữa ná»™i-công và ngoại-công. Võ-công không phải là khÃ-công. Tuy nhiên võ-công có tÃnh tiến, có thể phát triển, khi giao đấu sức có bá»n vững hay không, Ä‘á»u nhá» khÃ-công cả.
5. Yoga
Khoa há»c nà y cÅ©ng gần vá»›i khÃ-công và thiá»n-công cá»§a Pháºt-gia. Má»™t giả thuyết cho rằng Yoga ra Ä‘á»i trước thiá»n-công. Thiá»n-công đã mô phá»ng theo Yoga rồi phát triển Ä‘i và o triết há»c vô thưá»ng Bồ-đỠthà nh ra thiá»n-công. CÅ©ng có thuyết nói rằng Yoga mô phá»ng từ thiá»n-công, có sau thiá»n-công. Do những ngưá»i táºp thiá»n giản lược hoá Ä‘i. Dù thuyết nà o chăng nữa thì cÅ©ng Ä‘i đến kết luáºn rằng Yoga là má»™t thứ thiá»n giản dị. Hoặc thiá»n là má»™t thứ Yoga Ä‘i và o vô thượng Bồ-Äá».
|