
16-06-2013, 02:24 PM
|
 |
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Apr 2013
Đến từ: Hà Đông- Hà Nội
Bài gởi: 7
Thời gian online: 25223
Thanks: 6
Thanked 14 Times in 6 Posts
|
|
Vương Phi kỳ quái
Chương 2: Diêm Vương tiểu đệ
Tác giả : Cửu Vỹ Hồ Ly
Ta đang bi phẫn gào thét thì có một chàng trai chui từ dưới đất lên. Lại nói về vấn đề tâm trạng thất thường này của ta, tất cả cũng do vụ bắt cóc hồi ta 6 tuổi. Ta bị bắt nhốt trong một không gian nhỏ hẹp và im lặng đến rợn người từ đó ta sợ ở một mình và sợ không gian hẹp. À mà khoan, trước khi ta nói về vấn đề này thì ta nhìn thấy gì ý nhỉ.Nhớ rồi đó là một chàng trai. Á á á... má ơi hắn.... hắn... chui từ dưới đất lên. Thật hay đùa đây?
- Gì? Có người chết à? Đi làm việc thôi!
Hắn lấy tay đập đập vào mặt đất bên phải liền lập tức có thêm ba cái đầu chui từ đất đi ra. Nhìn ba cái đầu này mà ta suýt ngất. Một cái thì mình người đầu trâu, một cái thì đầu ngựa còn cái cuối cùng thì ma chẳng ra ma quỷ chẳng phải quỷ mà hình như ta thấy cái này quen quen. À há ta nhớ rồi giống cái hình người ngoài hành tinh hay chiếu trên truyền hình BBC.
- Dân nữ to gan sao nhìn thấy bản phủ mà không mau quỳ xuống!
- Ngươi là cái gì mà bắt ta phải quỳ? Mà cái nơi này là nơi khỉ ho cò gáy nào thế?
- Ngươi... ngươi... ngươi... Thôi bỏ qua đi. Niệm tình mi chết trẻ ta bỏ qua cho mi. Nói cho mi biết đây là Diêm Vương điện còn ta chính là Diêm Vương đại lão gia.
- Ách. Diêm Vương? Ta không tin. Diêm Vương ít ra cũng tai to mặt lớn, da đen xì và còn hai cái sừng trên đầu chứ? Nhìn ngươi giống tiểu bạch kiểm hơn là Diêm Vương đó tiểu đệ đệ à.
Thấy hắn lớn tiếng ta cũng lớn tiếng đáp lại. Đừng tưởng đẹp trai mà có quyền lên mặt với ta. Bỗng dưng Diêm Vương đệ đệ nước mắt lưng tròng nhìn ta như muốn khóc. Ta đâu có làm gì hắn nha, sao bỗng dưng muốn khóc vậy kìa?
Mãi về sau này ta hỏi hắn thì mới biết được nguyên lai ngày xưa hình dáng của hắn đúng như ta miêu tả. Hắn nói đó là một thời vàng son của hắn a. Nào là anh tuần tiêu sái, ngọc thụ lâm phong như thế nào... vậy mà từ nghe tên bác sĩ dởm người Hàn Bang quốc kia khoe khoang tài phẫu thuật. Hắn đã ôm hết tiền tài của nả đi phẫu thuật kết quả biến thành xấu xí như thế này! Nghe hắn kể xong ta cười suốt cả một ngày thật tội nghiệp cái bụng của ta, cười đến đau hết cả rồi.
Hai tên đầu trâu, đầu ngựa tiến lại gần kéo lấy hai bên cánh tay ta trầm giọng:
- Còn không mau quỳ xuống?
Được rồi ta nhẫn. Sau một hồi tra tra lật lật cái quyển sổ đen xì trong tay hắn ngẩng lên nhìn ta.
- Dân nữ dưới kia mau khai rõ họ tên.
- Giang Lưu Ly
- Giang Lưu Ly? Cái tên nghe lạ quá! Sao ta tra mãi không thấy có cái tên này trong sổ sinh tử năm nay nhỉ? Mau mau Ngu phó lý đến đây xem hộ ta.
Người ngoài hành tinh họ Ngu kia nghe thấy vậy liền bước lên bên cạnh bàn hai tay đỡ lấy quyển sổ to đùng kia. Sau một hồi lật lật tra tra cuối cùng cũng ngẩng đầu lên:
- Bẩm ngài! Cô ta chưa đến số chết. Cô ta mệnh thọ 109 tuổi ạ!
- Vậy... vậy... sao cô ta lại ở chỗ này?
Bắt nhầm người rồi! Cả bốn tên nhất thời nhìn nhau. Hôm qua tên Diêm Vương này mới đến nhận chức nên tổ chức tiệc rượu rồi sau đó cả chủ lần tớ say không biết trời đất và thế là hôm nay ta đứng ở đây. Ta điên mất thôi. Ôi cuộc sống tự do của ta, món mỳ vằn thắn yêu mị của ta chỉ vì một phút nhất thời bắt nhầm người của hắn mà tan thành mây khói.
- @$#$^%$&%^*&^(##$&^^*%....
Ta tuôn ra một tràng hỏi thăm tổ tông mấy đời của hắn làm mặt hắn lúc xanh, lúc đỏ, lúc trắng nhìn giống con tắc kè hoa.
- Ta nói tiểu tỷ tỷ này. Ta sai rồi thật sự sai rồi. Tỷ tỷ bớt giận, bớt giận nóng này tổn hại nhan sắc.
- Bớt cái đầu mi. Giờ tính sao đây hả? Bực chết tôi mất thôi.
- Ta đưa tỷ tỷ về được không? Ta đưa tỷ về. Nhanh nhanh mau đưa tỷ tỷ của ta về.
Vừa nói hắn vừa khoát tay với hai tên đầu trâu, đầu ngựa hận không mang ta đi khỏi chỗ này ngay tức khắc. Một mảnh trắng xóa hiện ra ta lại một lần nữa ngất đi.
Last edited by uyenmap; 16-06-2013 at 03:02 PM.
|