
17-06-2013, 02:54 PM
|
 |
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Apr 2013
Đến từ: Hà Đông- Hà Nội
Bài gởi: 7
Thời gian online: 25223
Thanks: 6
Thanked 14 Times in 6 Posts
|
|
Vương Phi kỳ quái
Chương 4: Chân dung thật sự
Tác giả : Cữu Vỹ Hồ Ly
Khẽ nhíu mày trầm mặc nhìn vào khuôn mặt trong gương. Có cái gì đó không đúng, khuôn mặt cho nàng cảm giác rất lạ. Lưu Ly đột nhiên đưa mặt sát gần vào gương đồng để quan sát kỹ hơn.Hết quay sang bên trái rồi quay sang bên phải cẩn thận xem thật kỹ khuôn mặt ít biểu cảm trong gương chợt nàng nhìn thấy một mảng da ở góc bên thái dương bên trái có màu khác lạ.
Mặt mày khẽ nhúc nhích, Lưu Ly xoay người bước ra khỏi căn phòng nhỏ đơn xơ. Nơi này nàng không có người hầu hạ, chỉ có một bà vú tuổi đã cao đi lại không tiện nên đã cáo lão về quê. Ở tiểu viện này cũng chỉ còn lại mình nàng, muốn làm gì thì đều phải tự dựa vào chính bản thân mình mà thôi.
Bưng chậu nước tiến vào, Lưu Ly đứng trước gương đồng hung hăng rửa mặt. Từng mảng phấn rơi xuống dần dần để lộ ra làn da trắng hồng. Hình ảnh trong gương thay đổi làm Lưu Ly giật mình hoảng sợ. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn đôi mày diệp liễu, mắt đen to sâu thăm thẳm như hồ sâu không đáy. Khuôn mặt này cùng với bộ dạng này không một chút bình thường, đây căn bản là thiên tư quốc sắc, khuynh quốc khuynh thành. Mà điều làm Lưu Ly khiếp sợ không thôi lại chính là khuôn mặt này với khuôn mặt trước kia của nàng giống nhau như đúc. Sau một hai năm nữa chắc chắn nàng sẽ lớn lên sẽ không khác biệt là bao. Nghĩ tới đây nàng thấy oán khí dành cho Diêm Vương lão đệ giảm đi mấy phần. Dù sao thì nàng vẫn xinh đẹp như trước, tuy nàng không coi việc xinh hay xấu nhưng tâm lý chung của con gái là yêu thích cái đẹp, dù sao nàng cũng là con gái . Mà có nhan sắc cũng gọi như là có chút tiền vốn đi.
Vuốt lại dung nhan của mình, Lưu Ly nhắm mắt tìm kiếm trong trong trí nhớ còn lưu lại trong cơ thể này. Nàng băn khoăn với một nhan sắc như vậy nếu lộ ra ngoài ắt hẳn phải được yêu thương chiều chuộng chứ sao lại phải nhận đối xử tệ bạc như thế này? Vì lí do gì khiến chủ nhân thể xác này lại phải che giấu đi dung mạo tuyệt mỹ như vậy? Thật là lãng phí nha.
" Con gái ta, con hãy nhớ kỹ, hiện tại ta không thể bảo hộ con được nữa, đừng cho bất kỳ kẻ nào thấy được dung mạo thật của con, đặc biệt là mẹ cả. Chính vì dung mạo này cảu ta đã gây ra bao nhiêu tai họa, ta không muốn con lại đi theo vết xe đổ của ta. Ta hi vọng sau này nếu con gặp được người nào thật sự yêu thương con thì con hãy cho người đó biết. Ta hi vọng con sẽ có được một cuộc sống bình an. Dưới suối vàng ta sẽ dõi theo con. Hãy sống cho thật tốt, đừng sống vì người khác hãy sống vì chính bản thân mình. Bảo trọng"
Trong chỗ sâu nhất của trí nhớ vang lên một âm thanh hết sức ôn nhu. Đó chính là giọng của mẫu thân của Lưu Ly - Au Dương Tuyết. Đây chính là những lời cuối cùng mẫu thân nàng dặn dò nàng trước khi chết. Lúc đó nàng mới chỉ có năm tuổi, từ khi mẫu thân qua đời nàng bị đầy vào tiểu viện này mặc sinh mặc tử.
Nhếch nhếch lông mày lên, sau khi biết được một số thông tin hữu ích, Lưu Ly quyết định không tiếp tục để ý tới nữa. Đứng dậy hóa trang lại khuôn mặt. Mặc dù nàng yêu thích khuôn mặt trước kia của mình nhưng Âu Dương Tuyết nói cũng không sai, nếu không có năng lực bảo hộ chính bản thân mình thì khuôn mặt này cũng chỉ mang họa đến cho nàng mà thôi. Mà hiện tại với thân thể yêu ớt này thì thực sự là một vẫn đề lớn.
Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời sáng lạn, trong phòng con người cũng đã được thay mới.
Lưu Ly bắt tay vào tập luyện từ cơ bản đến nầng cao, dần dần gân cốt dược cải thiện. Thời gian trôi qua thấm thoát cũng đã được một tháng. Ngày hôm đó, Giang phủ nhộn nhịp người đi lại, tiếng ca hát cười đùa vang lên, không khí vô cùng náo nhiệt, nghe nói hôm nay là ngày đại thọ sáu mươi của Giang tướng quân - chính là ông nội nàng.
Giang Vô Địch là ông nội nàng, ông có hai người con trai, con cả Giang Văn Vĩnh - bác của nàng hiện đang làm quan tứ phẩm triều đình, Giang Văn Hằng - cha nàng là phó đại tướng quân dưới trướng ông nội nàng và một người con gái Giang Thu Nguyệt - cô cô của nàng đang là quý phi trong cung. Ngoài ra còn các thúc thúc, bá bá, cô cô, dì dì,... họ hàng thân quyến đều được mời đến dự đông đủ nhưng chỉ thiếu mỗi mình nàng. Dường như Giang phủ không hề tồn tại Giang Lưu Ly nàng vậy. Nàng cũng không quan tâm đến vấn đề này lắm, miễn sao họ đừng đụng đến nàng thì nàng cũng nước sông không phạm nước giếng. Dù sao thì nàng cũng không thật sự là người trong nhà họ Giang này.
|