Sau khi chìm đắm trong quá khứ, Bạch Vô Thiên lấy lại được sư tỉnh táo, năng lượng Thổ trong trái tim hắn đã dần chuyển vào viên linh thạch nhưng vẫn còn một chút đọng lại trong cơ thể hắn. Hắn đành rút ra hộp ngọc cuối cùng đựng Vũ giao thảo, sau nhiều ngày nghiên cứu, hắn khẳng định cây linh thảo này có dược tính mạnh hơn cây binh thường, hắn suy tư mãi không biết có nên dùng nó không nhưng đến lúc này thì hắn chẳng còn sự lựa chọn nào khác, Mộc hệ độc tố trong cơ thể đã sắp bài xích xong được Thổ hệ trong cơ thể hắn rồi, nếu bây giờ mà còn lưỡng lự thì chả mấy chốc Thổ hệ sẽ lại tìm được năng lượng bổ sung, lúc đó thì khôn ba năm ngu trong phút chốc. Hắn nhắm mắt rồi nuốt Vũ giao thảo vào bụng.
Bất ngờ, Bạch Vô Thiên mở mắt rồi hét to “Lý Vinh”. Hắn quả đã đánh giá thấp năng lượng Thổ hệ còn lại, nó là tinh thuần nhất và cũng mạnh mẽ nhất. Nhưng trong họa đắc phúc, cây Vũ giao thảo hắn vừa nuốt vào còn có độc tố mạnh hơn, nó được nuôi lớn bởi một con giao long vừa tiến cấp. Độc tố của giao long đâu phải linh xà có thể so sánh, nên nó thừa sức thanh tẩy năng lượng Thổ trong cơ thể Bạch Vô Thiên.
Lý Vinh bước vào chưa kịp nói gì thì Bạch Vô Thiên hét lên: “Kiếm cho ta một kĩ nữ, nhanh lên; độc phản phệ, sắp chịu không nổi rồi”.
Loài xà, giao, long vốn nổi tiếng dâm tà. Độc của chúng còn một tác dụng khiến cho loài người nổi thú tính. Có vẻ như độc trong cây Vũ giao thảo này có dâm tính quá mạnh so với sức chịu đựng của Bạch Vô Thiên. Những điều hắn biết lúc này là hắn cần phát tiết, phía dưới đã phồng lên căng cứng quá rồi, nếu không thỏa mãn nó thì hắn chết mất. Cả người hắn đã chuyển từ đen sang đỏ bừng, hắn lúc này chỉ nguyền rủa Lý Vinh sao mà lâu thế, có mỗi một đứa kĩ nữ mà không kiếm được sao.
Trong lúc hắn đang chửi rủa cả tổ tông Lý Vinh thì Lý Vinh vác 1 cô nương đi vào. Bạch Vô Thiên chỉ chờ có vậy. Hắn xông lên đỡ lấy cô kĩ nữ rồi tống Lý Vinh ra trước khi hắn mất bình tĩnh. Đùa, hắn đâu muốn làm việc trong khi mất đi lí trí trước mặt người khác. Lý Vinh định nói gì nhưng không kịp, hắn đã ở ngoài phòng. Hắn chỉ cười cười rồi lui ra. Cửa phòng khóa trong, Bạch Vô Thiên bế đối tượng chuẩn bị phát tiết lên giường, lúc này hắn cũng không có thời gian để nói nữa, hắn chỉ muốn thỏa mãn cậu nhóc đang cứng như đá phía dưới mà thôi. Hắn xông lên xé quần áo của cô kĩ nữ. Nhưng lúc này, cô kĩ nữ có phản ứng vội ôm lấy thân mình rồi hét lên:
-Không, không. Đừng có lại đây. Ta bảo ngươi đừng có qua đây.
Nhưng mọi cố gắng chỉ càng khiến Bạch Vô Thiên trở nên điên dại, hắn lúc này càng lúc càng mất đi lí trí của con người, độc dược qua mạnh mẽ. Hắn xông lên vồ lấy cô gái đang chống cự. Sau đó, hắn cố gắng xé hét quần áo của cô gái ra, hắn càng xé thì cô gái chống cự càng mãnh liệt, lúc hắn chế khự được cô gái và chuẩn bị đưa hung khí tiến lên thì cô gái thấy được sơ hở rồi đạp hắn một cái vào bụng. Bị ăn một cú đạp, Bạch Vô Thiên bị bắn ra, cô gái vùng lên chạy ra khỏi giường nhưng chưa chạy được ba bước thì đã bị Bạch Vô Thiên tóm lấy đè xuống.
Lúc này đây, lí trí của Bạch Vô Thiên đã không còn nhiều nhưng hắn cũng đã học được 1 bài học. Hắn đè lên cô gái rồi dùng hết sức tóm lấy hai tay cô gái đưa lên trên, còn tay còn lại hắn mò xuống thực hiện nốt quá trình còn lại. Nhưng cô gái làm sao để hắn toại nguyện, cô khép kín hai chân lại rồi gồng mình lên cố gắng không để Bạch Vô Thiên đi vào.
Bạch Vô Thiên vất vả lắm mới có thể mở được đùi cô gái ra rồi chuẩn bị làm tiếp cái công việc hắn cần làm. Hắn đã bị độc xông lên não rồi, hắn sắp mất đi lí trí rồi, nhưng cô gái bỗng nhiên lao đầu lên cắn vào cổ hắn. Một luồng máu nóng chảy vào mồm cô gái, mùi máu tanh xộc vào mũi nhưng không bằng việc tên khốn nạn này chuẩn bị làm với mình nên cô càng hút mạnh. Cô càng uống càng uống càng thấy đầu óc choáng váng, thân thể nóng lên còn phía dưới thì ẩm ướt. Máu của Bạch Vô Thiên lúc này là xuân dược cực mạnh rồi, không những thế nó còn được bồi bổ bởi ngũ hành năng lượng bào mòn và độc dược mạnh nữa nên nó chính là thuốc bổ. Một loại thuốc bổ cực mạnh.
Cô gái cảm thấy khó giữ được tỉnh táo, phía dưới nóng lên và có vẻ thèm muốn một thứ gì đó, bây giờ, cô dường như mất dần sức chống cự đối với Bạch thiếu mà còn tiếp sức. Sau một lúc thì thần trí cô cũng mất đi, hai chân không khép lại nữa mà choàng qua ôm lấy hông Bạch Vô Thiên.
Nhận thấy được sự hợp tác của đối phương, Bạch Vô Thiên đẩy cây hung khí manh mẽ vào. Một cảm giác chật chội, ướt át nhưng cũng thoải mái xuất phát từ phía dưới. Còn cô gái cong người, run lên, hai tay cào lấy lưng Bạch thiếu. Cô đau không thể tả được, may mà xuân dược đã làm cho chỗ ấy ướt đi chuẩn bị cho cái khúc thịt thừa của Bạch thiếu. Hắn bắt đầu chuyển động.
Và một đêm xuân dài bắt đầu