Đúng vào lúc này thì nghe thấy phía chính diện bỗng ầm ỷ. ớ chổ cửa trước được bố trí tại chính diện trận xe, hai khẩu Phật Lang cơ một cân khai hỏa ra phía ngoài, mạt sắt bay loạn xạ, có điều ban đầu là vị trí khoảng hai mươi bước hơi yến tĩnh, tiếp theo nghe thấy bên trong có tiếng hỏi hét. tường chắn ngang ngực làm bằng gỗ bị người ta đẩy ra.
Một phương trận nho nhỏ hỏi hét từ cửa trước đi ra, còn có hai mươi hỏa súng binh đi theo phương trận nhỏ này. nhìn thấy phương đội nhỏ này. đội ngũ mà phi ai ai cũng mắng thâm trong lòng, thâm nghĩ một đội ngũ nho nhỏ này rốt cuộc là yêu ma quý quái từ đầu đến. không ngờ lại được trang bị tốt như vậy.
Phải nói có hỏa pháo thì cũng thôi đi, Giao châu doanh hỏa khí đầy rẫy, đây là chuyện mà ai cũng biết, nhưng hơn trăm binh sĩ này ít nhất có một nửa mặc giáp, giáp này xem ra không phải là giáp sắt vòng quanh cánh tay hay là giáp vây, giáp bổng của Đại Minh, mà nhìn giống như là thùng sắt do mấy miếng sắt lá ghép lại. trông cực kỳ chắc chắn, trên đầu binh sĩ đều đội mũ, mũ đó xem ra cũng là sắt. dạng phòng ngự này thì còn đánh cái gi nữa.
Phận mặt của những binh sĩ Sơn Đông đều được bóng của mũ sắt che khuất, trong tay cầm trường mâu. bước chân bình ổn đi ra.
Hai mươi hỏa súng binh đó bước ra khỏi cửa trước, lập tức bắn đồng loạt vào cánh trái đang gặp thế công mạnh nhất, xạ kích trong cự ly gần như thế này lập tức bắn ngã hơn chục người, tiếp theo là tiểu phương đối khiến người ta há miệng trợn mắt đó ổn định chuyền hướng, ép về phía cánh trái ờ trước mặt.
Hỏa súng binh thì ờ giữa xe lớn và phương đội trường mâu. tận hết khả năng duy trì cho mình không rời khỏi sự bảo vệ này. đừng xem thường chỉ là tiểu phương đội hơn trăm người, phía chính diện của nó ít nhất có ba mươi bốn mươi thanh trường mâu ghép lại. những mã phỉ Mông Cổ xông tới trước mặt, trên người cũng chỉ mặc áo da rách nát. căn bản không thể đó được.
Cung tên phát xạ thì đơn giản hơn hỏa súng nhiều, hỏa súng của nhánh đội ngũ nhở đi ra vẫn chưa bắt đầu nạp đạn, đã có mã phỉ phận ứng. bắt đầu kéo cung bắn tên. Vào thôi khắc gấp gáp như thế này. ai còn có thời gian mà ngắm thằng vào mặt mà bắn nữa, nếu có thể ngắm chuẩn mà bán, vậy thì là thân tiền mất rồi.
Muốn bắn tên, tất nhiên đều lựa chọn phận bụng tương đối nắm chắc, mục tiểu khá lớn. Bắn trúng cho dù là không chết nguời thì kháng định cũng sẽ khiến người ta mất đi sức chiến đấu.
Vụt vụt bốn năm mũi tên đã bắn tới, nhưng đáp lại cũng chỉ là mấy tiếng kếng kếng, dạng cung tên này không thể tạo thành thương hại gì cho giáp miếng được búa hơi rèn ra, vào lúc muốn tiếp tục kéo cung thì đối phương đã giết tới trước mặt rồi, ờ phía trước mười cổ xe lớn thì có thể có được địa phương bao lớn.
Mấy bước đã tới trước, kẻ có thể chạy thì được tính là vận khí tốt, kẻ vận khí không tốt thì trực tiếp bị đâm cho lỗ chổ, thế nhưng rất nhiều kẻ xông lên trước đều là cưởi trên ngựa, nếu là song phương ở giữa bình địa. đánh ngựa chạy, chẳng ai làm gì được, nhưng hiện tại còn có vách chắn của xe lớn. lại đang hỗn loạn, hành động của rất nhiều người thành ra còn không nhanh bằng bộ tốt
Đợi không gian lớn một chút thì nguời cũng bị giết không ít rồi, những nguời ở bên ngoài đều tản đi ngay lập tức, những "mã phỉ Mông cổ" ở cánh phải cũng muốn động thủ công đánh hậu đội của tiểu đội này, nhưng bên cạnh của bọn chúng cũng là trận tuyến xe lớn, binh sĩ đội tiền trạm của Sơn Đông ở bên trên cũng công kích không ngừng, cho nên không dứt ra được.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn tiểu độ nhân mã này quay lại, sau khi hơi chỉnh đội một chút, lại giết tới...
"Toàn đội chuẩn bị, trước sau trái phải xếp thằng hàng, chạy chậm lên trước, mục tiểu, giết địch!"
Trương Khôn đứng ở ngoài cùng bên trái đội thứ nhất, tay cầm truờng mâu lớn tiếng phát ra mệnh lệnh, trường mâu của gã đang nhỏ máu, vừa rồi xông ra. gã cũng đám được hai tên.
Trương Khôn lớn tiếng tuyên bố mệnh lệnh, nhưng truờng mâu trong tay vẫn dựng đứng, mỗi một người của phương đội vẫn đang hơi điều chỉnh cự lỵ, cũng hơi khồi phục lại sau sự mệt mỏi khi mới rồi xông lên chém giết, trường mâu của quan chỉ huy chưa đặt ngang, đó chính là không phát động xung phong.
Hỏa súng binh được phương đội này che chở nhanh chóng hoàn thành việc nạp đạn. vội vàng hét lên về p hía Trương Khôn: "Đại nhân, có thể tiến hành xạ kích rồi."
Thân là đoàn phó thủ bị nên cũng có chỗ khác biệt với binh sĩ bình thường , đó chính là trên mũ còn có tấm sắt che mặt. Trương Khôn thân là một quân tướng, gã cũng không nguyện ý che cái mặt nạ sắt này, hiểm vì cái thứ này khiến người ta ngộp thớ. thấy đám "mã phỉ Mông cổ" ở phía tước đã hốt hoảng, gă đặt ngang trường mâu trong tay. hắng hái hô to một câu: "Các huynhđệ. lên!"
Đội hình của tiểu phương đội này khá đễ bảo trên cũng không có đánh trống phối với nhịp chân, các binh sĩ đồng thanh quát khẽ, trên thực tế loại thanh âm giống như là hiệu lệnh lúc chiến đấu này đã tăn thêm một cỗ khí thế lẫm nhiên cho phương trận nhỏ này. các binh sĩ của đội tiền trạm Sơn Đông sải bước chỉnh tề, khôi giáp và binh khí lấp lánh sáng.
Mặc dù chỉ có hơn trăm người, nhưng khí thế này lại giống như là hàng ngàn hàng vạn người. Bọn mã phỉ đang kêu gào âm ĩ, liều mạng xung phong nhìn thấy dạng đội hình và trận tuyến này, đã có chút khiếp đảm rồi.
Kết quả vừa rồi của đồng bạn chúng cũng thấy rõ, mắt thấy đối phưong tiến lên trước, cung tên, khoái thương và súng điều đều tấn công về phía này.
Cái mà tiểu đội binh sĩ này phải làm, đơn giản chỉ là cúi đầu xuống, ở Châu Âu. để đối phó với lại giáp miếng này, uy lực của hỏa súng cũng phải tăng cường không ngừng, trên đại lục Đồng Á, cũng chỉ có súng nòng xoắn hạng nặng của Giao châu doanh mới có thể bắn xuyên giáp miếng trên người những bộ binh này.
Còn binh khí tầm xa loạn thất bắt thao, chằng qua là chỉ gây ra tiếng leng kếng mà thôi, thấy xạ kích vô hiệu, những mã phỉ này đă hoảng hổt rồi, phía đó còn có hơn hai mươi cây súng nòng xoắn uy lực mạnh, sau khi nấp sau người những bộ binh để né tránh binh khí tầm xa loạn thất bắt thao, những hỏa súng binh liên chạy chậm ra ngoài.
Vừa xếp đội qua loa đã khai hỏa một lượt, lúc giá hỏa súng ờ bên này được dựng lên, "bọn mã phi" ờ phía bên kia đều chạy ra xa khỏi trận lớn.
Bị dày yò gần hơn chục ngày. sao lại chỉ đánh như vậy. Trương Khôn dẫn phương đội nhỏ không khỏi có chút tức giận, dày yò lão tử nhiều ngày như vậy rồi. nói chạy là chạy. lấy đầu ra chuyện dễ dàng thế.
Từ sau khi qua trấn Lô Đãi của phủ Thuận Thiên, bọn mã phỉ giống như là ruỗi nhặng này liên tục quấy rối cả ngày lẫn đểm, lại còn vào lúc trời đổ mưa. thực sự là khiến tâm tình của người ta bực bội vô kê, hiện tại đánh cũng tốt. hơn hai trăm người ớ phía trước khó lắm có mới có được chút khí thế liều mạng, nhưng đại đội nhân mã ớ phía sau thực sự là quá vô dụng.
Kỵ binh vốn phần thành mấy cỗ, chuẩn bị tùy thời tiến vào lỗ hồng được mờ ra. nhưng vừa bị làm xáo trộn nhưvậy, những kỵ binh này không ngờ đều co rụt trở về.
Bởi vì có sự khích lệ của phương đội ớ bên ngoài này. phản kích từ trong đội xe ra ngoài cũng tăng nhanh tân suất, những mã phỉ ở xung quanh cũng có chút không chống đỡ nôi. thấy đồng bạn ở phía trước đã bị bức lui, những người này cũng không lôi thôi nữa. lập tức chạy theo.
Rút lui thật đúng là rất nhanh chóng, mã phỉ lúc truớc khí thế hùng dũng không hẹn mà cùng rút lui về phía sau. nhưng đợt rút lui này. sau khi chạy tới cự ly mà chúng cho rằng đã an toàn, lại chậm rãi đánh ngựa, giống như là không có gì gấp vậy.
Đây cũng là kế sách cũ của binh mã Mông cổ. năm đó binh mã Mông cổ sau khi vừa gặp thất bại, đầu tiền cũng rút lui. nhưng luôn tạo cho địch nhân cảm giác sai lầm rằng có thể đuổi theo.
Nếu tăng nhanh tốc độ truy kích, thường thường rất đễ khiến trận hình đang duy trì nghiêm chỉnh biến thành tản mát. tới lúc đó kỵ binh có tốc độ và sức cơ động có thể thừa cơ quay đầu giết lại. chuyền bại thành thâng, mắt thấy những mã phỉ này không ngờ cũng có lộ số tương tự, thủ lĩnh đội tiền trạm, đoàn phó thủ bị
Trương Khôn lại bị trắng diện này khiến cho nôi giận, thâm nghĩ bọn vương bắt đán các ngươi nói đánh là đánh, nói chạy là chạy, thật sự không coi binh mã Sơn Đông ra gì ư. Trương Khôn trực tiếp xuất lĩnh binh sĩ phương đội chuyên hướng, nhắm về phía bọn mã phỉ đã rút lui.
Trương Khôn thấy mã phỉ ờ trước mặt còn cách hơn trăm bước, hắn hơi điều chỉnh lại hô hấp, giơ tay kéo giáp mặt xuống: "Đuổi theo, giết được tên nào hay tên nấy!"
Lần này đi theo có bốn bả đầu, hơn trăm người này gần như chính là bộ đội trực thuộc của gã, Trương tú tài là hạng liều mạng, người ờ bên dưới cũng không phải là hạng nhân vật tưần thủ quy củ gì cho cam, cái này gọi là tướng quân thế nào thì dẫn theo binh lính thế nấy, lời này một chút cũng không sai.
Những binh sĩ của đội tiền trạm ờ bên trong trận xe vừa thở phào nhẹ nhõm thì lại thấy đoàn phó thủ bị Trường Khôn lao lên trước, lại đặt ngang trường mâu. một đám binh sĩ Sơn Đông như lang như hổ lao theo, mấy bả đầu chủ trì phòng ngự trong lòng kêu khổ. Trương tú tài này lại phát cuông rồi.
Trên thực tế trọng lượng của giáp miếng so với giáp bổng của Mãn Thanh không tính là quá nặng, nhưng cự ly xa như vậy. còn phải đuổi theo kỵ binh, khó tránh khói có chút phiền phức, tới lúc đó vạn nhất mệt mỏi, bị kỵ binh mã phỉ có tính cơ động của đối phương quay lại giết, chuyện sẽ thành rất phiền phức.
Tên đầu mục dẫn mã phỉ nhìn thấy bộ binh mặc giáp tay cầm truờng mâu của đối phương không ngờ lại nghênh ngang đuổi theo, thật sự là mừng thâm trong lòng, tiến công lần này vốn đã không có hi vọng gì. ai ngờ đối phương không ngờ lại hồ đồ đuổi theo, vận khi của mình đúng là không tồi.
Thế nhân đều nói bộ đội của Giao châu doanh tình cường, huấn luyện đầy đủ. nhưng bất kể là có thể lực như thế nào. mặc giáp mà chạy như vậy cũng không thể nào chịu nổi.
Mới hơn năm mươi bước, hỏa súng binh ờ phía sau đã có chút không theo kịp. lại chạy thêm hơn chục bước, trận hình phương đội vừa rồi còn hoàn chỉnh cũng tán loạn không ít. Một tướng lĩnh ngu ngốc, các đầu mục mã phiđẻu nghĩ vậy, cho dù là ngươi mặc khôi giáp thượng hạng, lại có huấn luyện, bộ binh mài rác mất đi sự che chở của trận hình còn có thể có được sức uy hiếp gì nữa.
Thấy đội hình tản mạn như vậy, đối với những mã phỉ này mà nói. giống như là một miệng thịt đầm đìa máu đặt ớ bên miệng hổ, không cắn thi đó là trái với bản năng, làm thịt tiểu đội này thì có thể tiếp tục vây công trận xe. không chừng còn giành được phần thâng, bọn mã phỉ đang nhởn nhơ chạy nhao nhao quay đầu ngựa lại. chuẩn bị động thủ.
Ước chừng còn hơn bốn mươi bước, càng lúc càng nhiều mã phỉ quay lại. mà những quan binh Sơn Đông trong trận đều thở hôn hền, một bả đầu phụ trách phương hướng phòng ngự muốn dẫn binh xông ra ngoài.
Trong phưong đội đang chạy do Trương Khôn xuất lĩnh, càng lúc càng rời rạc, nghe thấy một tiếng huyt sáo. mã phỉ chuẩn bị đã lâu nhao nhao giục ngựa vây lên.