Bựa
Thế nào là bựa ????
Có rất nhiều các khái niệm khác nhau về bựa , nhưng cho đến cuối cùng , bựa cũng chỉ là ..... một phần tất yếu chất thải của răng , của lưỡi mà hình thành.
Nhắc đến cái sự bựa , tôi lại nhớ lại đến 1 vài người bạn , có lẽ là họ xưng danh đệ nhị thì không ai dám nói là đệ nhất, đầu tiên là anh Trọng , người luôn bên tôi trong những năm tôi đi thực tập nhận thức tại một công ty... máy tính ở chùa Bộc, bựa từ nhân viên đến ông thực tập , làm thì đéo làm , suốt ngày cà phê , trà đá , rồi ra đường soi gái , bình luận , con này thế lọ , con kia thế chai, bla bla, thế là hết mẹ ngày làm việc.
Anh Trọng, dáng người lùn, vuông, hai mắt ti hí như mắt lươn, mặt chữ điền, râu lưa thưa lởm chởm, nhìn rất dâm ô ** điếm, con ông đéo nào trên bộ, làm to, vứt sang Nga ngố cho du học, nốc gần hết Voka với cô nhắc của xứ lật đật rồi quay trở về VN, về nước ông già lại vứt vào cty quen đi làm mấy tháng lấy kinh nghiệm để chuyển công tác, đèo mẹ, con vua thời lại làm vua, con ** ở truồng thời liếm lá đa, đèo mẹ.
Anh Trọng, có tài đi xe, anh đi xe thì chỉ có 3 từ có thể nói nên được: " vcl " xin lỗi các bác , hơi bậy tí ( từ này nó chỉ đến một sự việc nào đó quá thể, nói quá lên... Vd: xấu VL : rất rất xấu... ) nhưng cứ nghĩ đến là cười đau hết cả bụng , hôm tôi với anh ý qua đường , anh ngồi trên xe , chân đạp đạp xuống đất , chới với lê từng bước một qua đường , thỉnh thoảng lại nghiêng bên này , ngả bên kia như sắp ngã , đến ngã tư đèn xanh đèn đỏ , anh ý dẫm số , vặn ga to đùng , còi inh ỏi , mấy bà đang đợi đèn đỏ sợ quá .... vượt đèn đỏ luôn , dạo đó hai anh em với con tếch già ( a tếch ) quậy tung đường phố HN, mỗi góc phố, mỗi người thót tim đều có dấu ấn riêng của anh với tôi, giờ anh em mỗi người 1 nơi , anh làm ông to, tôi làm cu li, mấy lần định tìm anh nhưng sợ cái sự khắm bựa của mình nó ảnh hưởng đến cái danh tiếng anh đang có được, tự dưng thấy nhớ quá, nhớ hồi mình với một ông to quậy tung đất HN =))
Đệ nhất Hà Thành này không ai có thể hơn được anh Lợi , anh em thân thiết chúng tôi vẫn gọi anh với cái tên trìu mến : Lợi già , hồi đi học trung cấp , anh ý cãi nhau với 1 ông thầy ở trường trong giờ thi , mặc dù ông ý đúng , nhưng cãi nhau với ông anh tôi thì đuối lí , cuối cùng nhồi máu cơ tim , may đưa đi cấp cứu kịp .... tí chết.
Lại nói về cái sự mồm mép , hôm cô giáo đang giảng bài về kinh tế chính trị , đến cái đoạn tiền hàng tiền , cô cho 1 câu hỏi , theo em thì tiền có phải là quan trọng nhất ko ? Và anh Lợi làm cho 1 tràng, đúng là tiền quan trọng nhất , nào thì tiền thế này , tiền thế kia , một lúc sau cô giáo ..... cho lớp nghỉ sớm và hôm sau cô giáo khác đến dạy hố hố.
Một hôm , tôi thấy anh Lợi đến lớp với 1 bộ Adiddas mới tinh , nuột nà , quần áo hàng hiệu , thấy lạ tôi liền hỏi : Anh Lợi mới mua bộ này à , đẹp nhẩy , bao tiền chỉ em chỗ em mua với . Câu trả lời là " Đm , hôm qua tao chở đúng phải thằng nghiện , đến nơi nó đéo có tiền , tức mình lột mẹ bộ quần áo " ( ông anh mình chạy xe trên bãi, thỉnh thoảng nghe đồn cũng kiếm được kha khá, khi thì bộ quần áo, lúc thì đôi giày, hoành tráng hơn là các chị U51, thịt kho tàu gọi bằng cụ, nhưng hợp miệng là chế biến thành món ăn hết, thịt kho tầu ngon phỏng? Trời ạ, thế còn phải hỏi.. ).
Nghĩ đến hồi còn đi học cũng hay , học sinh nghịch vui vãi , vào lớp lúc nào cũng vui như hội , bác nào mà vào lớp tôi hồi đấy thì toàn nghe thấy mấy cái từ như oh yes , yeah , Vải lon vải lon ( chế từ VL ) , Mấy thầy cô giáo trẻ cứ đc phân công dạy lớp tôi là sợ lắm , sợ anh Lợi , sợ luôn cái tập thể lớp, mặc dù chúng tôi chẳng làm gì, hay nói đúng hơn là không dám làm gì bởi tuổi đời quá trẻ, chưa có được cái bạo dạn chim gái hái hoa mạnh mẽ như bây giờ, bây giờ mà có dịp đi học lại, hị hị, có lẽ còn có cả đàn con đem về chứ chẳng chơi.
Sau đi làm , tôi có gợi ý anh Lợi vào công ty đầu tiên làm , quả thật bựa thì ở chỗ nào cũng như nhau , hôm nào muốn đi uống cà phê , anh lại vào internet , đổi cái mật khẩu ADSL , khách hàng gọi chúng tôi đến " hỗ trợ " , anh em thuê nguyên con Matizz đến , đỗ xịch phát xuống cửa , vào đổi lại mật khẩu , làm 100k về đi uống cà phê bét nhè, người thông minh làm việc thường hiệu quả, thiên tài cũng đa số sản sinh từ những ý tưởng như thế này.
Một hôm , anh chở tôi đi làm cùng vì có cái hợp đồng " khó quá " , mãi ko vào mạng được , qua ngã tư cửa Nam , anh ý dừng lại , tưởng gì , hóa ra là ra hỏi cảnh sát giao thông đường , anh ý bốc phét mấy cái đường ra làm chú cảnh sát nghĩ đau cả đầu , lúc sau bảo không biết , anh ý chửi luôn Đm mày , làm cảnh sát phục vụ nhân dân mà ngu như bò , hỏi cái đường cũng đéo biết thì còn làm đc cái gì , hai anh em cười khanh khách , còn chú kia tức lắm nhưng cũng chẳng làm gì được , tôi nghĩ hôm nay chú ra ngõ gặp gái nên mới thế này
Lát sau , đi qua đường Lê Duẩn , chỗ ngã tư cửa Nam , Lê Duẩn , Nguyễn Khuyến ... anh ấy lại dùng chiêu cũ , ghé vào hỏi đường rồi bất thình lình ..... bóp *** anh cảnh sát , tội nghiệp anh ý đau đến tím cả mặt , chửi ầm ỹ , còn tôi với anh Lợi đã cao chạy xa bay từ lâu rồi , một vài lần đầu tôi cũng thót tim , sau dần thành quen lại thấy hay và phục cái độ bựa của anh hết mình, giờ nghĩ lại thấy thật nguy hiểm, nhỡ bị tóm vô phường thì chúng nó bóp tập thể cho có mà vỡ bi =))
Một chuyện nữa là hôm về quê ông anh ở Hải Dương , xe chúng tôi kẹp 4 , anh Lợi cầm lái , đi đến gần chợ , anh ý bỏ luôn 2 tay ra , chân đạp đạp , mồm hết inh ỏi , lại còn loạng choạng nữa chứ , bà con sợ quá , dạt vào hết 2 bên đường , chợ ..... vắng teo, tôi nghĩ sau vụ đó, có lẽ một cơ số bà con nghỉ chợ ở nhà cho con bú hết, mỗi lần con ko chịu bú, bảo tao gọi ông Lợi vào bóp vú mẹ mày bây giờ, là phải ăn ngon hết.
Hôm hai anh em uống rượu ốc ở Quán Thánh , gần vườn hoa Hàng Đậu , đến hồi cao trào thì .... mót đái , anh Lợi rủ sang bên vườn hoa " hành lạc " , sang đến nơi , hai anh em đứng giữa trung tâm , xả xong mới nhìn thấy quanh đấy có các đôi tình nhân ngồi quanh ghế đá ôm nhau mặt đều quay hết đi , tôi còn chưa kịp chữa cháy thì anh Lợi đã hét lên làm cả phố nhìn vào :
" Anh kia , anh làm gì chị em thế kia , có buông chị em ra không , em về nhà mách mẹ em bây giờ , anh có bỏ cái tay ra không ..."
Vâng và tôi tuy vẫn còn sững sờ nhưng cũng biết ko nên ở lại lâu , cầm con hàng chưa vẩy hết nhét vội vào trong quần , kéo anh Lợi quay về hàng rượu ốc .... lát sau nhìn sang bên vườn hoa thấy vắng teo , khách bỏ về hết
Vâng , giờ anh ý đang làm ở một công ty máy tính rất nổi tiếng ở HN , lại ngay gần chỗ tôi , nhân dịp có khuyến mại giờ vàng giảm giá , đang định mua chiếc lap top , kiểu này lại phải nhờ đến đại ca Lợi ra tay rồi !!!
Còn tôi ????? tôi ko được như anh Lợi , nhưng nói chung là bạn nào tiếp xúc nhiều , sẽ từ từ hiểu tôi thôi Tôi ngây thơ lắm ý
|