
Một hai ba, chúng ta hãy hô to khẩu hiệu nào:
Thành công may mắn hạnh fuck!
Sức khỏe là vàng!
Rắm là tài nguyên quý giá nhất được chắt lọc từ chất thải của con người!
Hãy đến với chúng tôi, chúng tôi sẽ moi tiền từ túi bạn!
Chắc các tình yêu cũng hiểu chủ đề anh nói ngày hôm nay là gì rồi chứ, các em gái bán hàng đa cấp, còn chờ gì nữa, bơi hết vào đây, ý quên, nói đến gái bán hàng đa cấp anh mới nhớ, cũng có thời anh có kỉ niệm đẹp với gái này mà ngay sau đây anh sẽ kể cho các bạn nghe chuyện tình muôn thủa của anh, thời còn chim gái và sung sức ( giờ anh già cmnr ).
Thủa ấy, anh đang làm ở một công ty chuyên buôn bán laptop vào hàng đầu của thủ đô yêu dấu, vào một ngày đẹp trời, anh tiếp nhận bán máy tính cho một tập đoàn mà có lẽ các bạn nghe cũng đã lâu, nhất là các bạn làm chuyên ngành đã cấp : Tiên sư ( há há ). Hồi anh trẻ, thực phẩm chức năng và mô hình kim tự tháp đa cấp còn là một khái niệm mới mẻ với người tiêu dùng gà béo việt nam, chính vì vậy từ sự thiếu hiểu biết và chăm chăm sợ chết của dững người có tâm lý yếu này, các công ty đa cấp mọc lên dư nấm, nào là vi sừn, khang fú đạt ( hình như anh còn gọi còn đấy là căng con ku ), em guây, Tiên sư.... nhiều đéo kể xiết. Hôm anh điều đào đến giao máy cho Tập đoàn Tiên sư thì chẳng may một con laptop lăn đùng ra chết, đéo hiểu hôm qua thằng nào nhậu say đái vào máy hay thằng nào thất tình nó tung máy từ tầng 15 xuống đất mà con máy nằm quay cu đơ, bật mãi đéo lên. Cực chẳng đã anh đành đích thân xuất quan với tư cách là trưởng phòng kỹ thuật lên chữa cháy cho công trình. Trung tâm giao dịch nằm ở khách sạn sô phi teo, sang trọng, lộng lẫy, chuyên nghiệp, lành mạnh. Anh chặc lưỡi, đúng là văn hay chữ tốt đéo bằng học dốt lắm tiền, cứ có tiền là có tất, phú quý sinh lễ nghĩa, khi có tiền rồi thì người ta mới bắt đầu mới chú tâm đến hình thức và các thói quen giao tiếp lịch thiệp, lành mạnh, chứ đéo có tiền như mấy anh nông dân đi cày ruộng thì lễ với nghĩa cái con cặc, cày về là làm mấy cút riệu, bi thuốc lào, xong nằm chỏng cu ra đầu hè gáy như sấm, ngủ để mai còn đi gặt sớm cho kịp vụ mùa, chứ giờ về mà còn đi nhảy cổ điển, ngồi cà phê nữa thì mai con cái cạp đất ra mà ăn, nuôi 1 bầy con khó lắm chứ, lỗn cái nghìa.
Mải suy nghĩ miên man anh cuối cùng cũng bước vào hội trường của công ty bạn, đập vào ánh mắt của anh là một cô gái trẻ trung, năng động, xinh xắn lịch thiệp, có giọng nói như hút hồn đang thuyết trình trên các công cụ hiện đại, bất chợt anh nghĩ đến xếch toy, hị hị. Trong khi đó quay sang bên cạnh thì mấy thằng nhân viên của cty anh ngồi nghệt hết mặt ra, hai khóe miệng rớt dãi chảy nhầy nhụa, đúng như câu các cụ hay nói: nhìn đến nghệt mặt ra như chó xem tát ao, hố hố. Anh phá tan bầu không khí trang nghiêm bằng 1 cái hừ nhẹ, bọn trẻ giật nảy mình, cúi mặt nhìn trộm anh với ánh mắt đầy bối rối. May cho chúng mày có gái ở đây đấy nhé, anh đuổi khéo: về hết cho anh, để mình anh với nàng, anh ở lại lo hậu sự... anh muốn...hự hự.
Không biết có phải vì anh may mắn hay không hay do mấy đứa trẻ nhìn gái đẹp chân tay bủn rủn mà làm ăn không chuyên nghiệp, lỗi đã được khắc phục một cách rất nhanh, cắm lỏng chân xạc , căn bệnh muôn đời ở những nơi công cộng. Gái nhìn anh với ánh mắt đầy cảm kích, gái đang chuẩn bị cho lễ thuyết trình, và lũ đệ anh là chuột bạch, ngồi nghe thì ít, ngắm nghía thì nhiều, anh cười mỉm, đàn ông là vậy, chúng chỉ chú tâm đến những đường cong hoàn mỹ trên cơ thể em, đến những kẽ hở đầy bí ẩn trên chiếc sơ mi của e, và đến cả con đường tối đen và sâu hun hút dẫn từ chiếc juyp ngắn của em, giữa hai chân em chạy thẳng tắp lên đùi, mãi không thấy điểm cuối. Em cười, anh vui tính quá, anh nghĩ bụng: chuyện, vui tính là thính để cưa gái mà ( câu này nghe quen quen ). Rồi em bảo anh đuổi hết người đi rồi, em biết tập với ai đây, thôi thì anh bớt chút thời gian nghe em nhé, thằng nào mà nói không lúc bấy giờ thì đúng là mẹ nó chưa bao giờ bỏ i ốt vào nồi canh của nó, chuẩn cmnl, anh thề. Và vì anh có chút i ốt, nên cũng thoáng hiểu ra là đèn đang từ đỏ đã nhấp nháy sang màu xanh. Anh ngồi nghe nàng diễn thuyết, đầu óc mơ màng, tứ chi hoang mang, bủn rủn, chắc sáng anh chưa ăn, anh đói hố hố.
Bài thuyết trình đã xong, anh nghe mà thấy mình như đang bước sang một thế giới khác, giọng nàng thật chuyên nghiệp, sức cuốn hút thật cao, lời nói thỏ thẻ như oanh vàng, từng chữ từng chữ cứ như rót mật vào tai, anh mụ mị trong những bữa tiệc, những buổi du lịch khắp thế giới, những người lịch thiệp sang trọng đang giao tiếp hàng ngày, từng chữ từng chữ đi vào lòng người, bất chợt anh nghĩ đến anh, một thanh niên quê mùa nhếch nhác gắn cái mác công nhân, một người thô lỗ cục cằn tính nóng như hổ báo, đéo được đéo được, anh phải thay đổi mình, ri phờ rét bản thân, F5 mạnh mẽ, quyết tâm bừng lên trong anh, có thể là ngay hôm nay anh sẽ về viết một tâm thư để ra nhập vào tập đoàn Tiên sư mới được, để được đi du lịch nước ngoài, để ngày ngày ngồi khách sạn nhâm nhi li cà phê với chiếc laptop thật chuyên nghiệp, để...lừa thiên hạ.
Anh với gái thật hợp nhau, gái kéo anh đi hết chỗ này chỗ kia, từ khách sạn này qua khách sạn kia, từ khu nghỉ dưỡng này đến khu nghỉ dưỡng kia, môi trường anh tiếp xúc toàn người năng động, trẻ trung, lịch thiệp hào hoa, bất chợt anh cũng là một phần trong cái đội ngũ bóng nhoáng giả tạo đó, nhưng gái ở ngay cạnh bên, rót vào tai anh những lời thật ngọt ngào, bất chợt anh say đắm trong cơn mộng mị vô bờ bến, anh bỏ bê công việc của mình, lao vào kiếm những đồng tiền từ mồm mép và nước bọt, cho đến một ngày...
Đó là một ngày mà có lẽ anh không nên kể, có lẽ nó cũng là một chuyện buồn, công ty của gái vẫn lên như diều gặp gió, các chân rết ngày càng nhiều, anh với gái chỉ việc nằm ôm nhau trong khách sạn trong tài khoản cũng có tiền chuyển vào, thủa ấy anh quân tử, yêu đương chỉ tuyệt đối ôm hôn, không đi đến bước z, sau này anh mới thấy mình ngu nhường nào, khi bạn đi với một người con gái, mà hành động duy trì nòi giống ko diễn ra, thì một là ng ta xem bạn như thằng ngu, hai là ngụy quân tử, và lời trách móc thường nhiều hơn là cảm kích. Lan man lạc đề, công ty đa cấp nơi thằng bạn anh làm bị sập, nó bị nhiều người truy lùng do lừa đảo, bán hàng giá trên trời, nó trốn biệt tăm, mọi liên lạc đều biến mất. Anh ngẩn ngơ mất một ngày, nghĩ những thứ mình đang có từ mồm mép và nước bọt, bất chợt lòng anh nặng trĩu. Anh tắt liên lạc, đổi số di động, nằm lì trong khách sạn suy nghĩ về mình, về cuộc đời mình. Ngày đi làm trở lại ở công ty laptop, anh thấy nàng chờ anh từ cửa, mắt đỏ hoe, thâm quầng, anh thấy nghẹn ngào, cổ họng đắng đắng, chắc nàng nghĩ anh có chuyện nên lo lắng cho anh, nghĩ đến khi ở bên nàng, anh cảm nhận được tình yêu thực sự, anh ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc, bất chợt nàng ngất lịm trong tay anh, anh hoảng quá gọi taxi đưa nàng thẳng vào viện cấp cứu, thế là toi mất ngày đầu tiên quay trở lại công ty làm.
Chắc có lẽ do không ăn, không ngủ lại khóc nhiều ngày nên nàng suy nhược cơ thể nặng, cũng may sau một thời gian chăm sóc thuốc thang và có anh bên cạnh động viên, cuối cũng nàng cũng hồi phục trở lại. Gia đình nàng quyết tâm cho nàng sang bên kia bầu trời du học. anh với nàng tranh thủ bên nhau những ngày cuối cùng, sáng tối không rời, đánh rơi không vỡ.
Anh có biết khi ngủ dậy không nên đánh răng mà phải uống 1 cốc nước lọc cho cơ thể được thanh lọc không, buổi sáng trong miệng mình toàn những vi khuẩn có lợi cho dường ruột đấy, Tây ng ta ăn sáng xong mới đánh răng là vậy.
Anh có biết cỏ cây cũng có sinh mệnh, có linh hồn ko?
Anh có biết là một ngày chỉ trôi qua ngắn nhất khi chúng ta làm được những việc có ý nghĩa nhất không?
Anh có biết là khi mình làm được một việc thành công thì tất cả những người xung quanh mình...
Stop đa cấp lại ngay cho anh, nói chuyện thực tế đi.
Em có biết là nụ hôn có lợi cho hệ tim mạch không?
Em có biết là khi ân ái thì lượng calo bằng mấy lần chạy bộ không?
Em biết rồi, em biết rồi, anh tăng tốc đi!
Nữa đi anh!
Mạnh nữa anh ơi! đúng rồi! ôi ôi!
Em có biết là bây giờ và khi thuyết trình em khác hẳn nhau một trời một vực không ?
Em không cần biết, anh tập trung vào chuyên môn đi.
En nơ chai zơ, liên tục liên tục ha!!!!
Liên tục như thế này mãi anh nhé... ôi!
Anh giết bố e nhé ?
Vângggg! ôi ơ ơ!
Anh giết mẹ em nhé!
Vâ â âng! ôi anh ơi ! ôi oii!
Anh rút ra nhé....
Khôôôôôôôôôôôôôôôôôôôônng !
Không!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
|