Mình đề cử truyện "Quân lâm thiên hạ"
Lý do: ban đầu truyện đọc còn đỡ nhưng mà về truyện viết rất nhàm chán. Bộ này là điển hình của việc "người ko phạm ta nhưng ta cứ phạm ngươi", buồn cười cái nữa là thằng này thích dùng lý lẽ tranh luận này nọ nhưng mà đến lúc ko cãi nhau, đuối lý được thì anh ấy tự nhiên ngộ ra chân lý :" nắm tay ai to thì là vương đạo","cá lớn nuốt cá bé" thế là bem bỏ mịa luôn bọn nó<-- đạo đức giả vãi gạch.
Truyện này thì Pk thì 1 mình main bá đạo chấp cả môn phái, diệt môn là quá bình thường với anh. Có lần anh vì truy đuổi kẻ thù bị đi qua 2,3 đại phái đỉnh cấp và đều bị anh phá cho sậ[ gần hết trong khi lv anh còn yếu hơn nhiều thằng boss. Bựa nữa là pk vượt cấp quá nhiều. Anh mới là Tán tiên + con đệ thế mà giết được 1 thằng Ngọc Tiên dù nó bị áp chế thực lực (Tán tiên < 9 kiếp Tán tiên< Chân Tiên < Thiên Tiên< Ngọc Tiên). Mịa nó chứ kém đến 4 giai cấp thế mà còn giết được thì pó tay rồi.
Ai thích đọc main bá đạo chắc khoái truyện này..
|