Xem bài viết đơn
  #27  
Old 13-08-2013, 02:42 PM
Thiên Mạc's Avatar
Thiên Mạc Thiên Mạc is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Jul 2013
Bài gởi: 24
Thời gian online: 97942
Xu: 0
Thanks: 33
Thanked 156 Times in 8 Posts
Cứ chém đi, ca bảo kê cho
Quan tới thì ca lặn trước

Nói tới tự sướng dân tộc, mình lại nhớ tới truyện Cực Phẩm Gia Đinh. Phải công nhận truyện này viết tình tiết cũng được, chấm điểm chuẩn cho một bộ yy xuyên không. Nếu mình mà là người TQ thì đảm bảo mê bộ này chết luôn. Đáng tiếc mình lại là người VN cho nên cảm thấy tên Lâm Tam hơi tởm, điển hình của một thằng ngụy quân tử chứ không phải "chân tiểu nhân" như nó nhận. Không, phải gọi là vừa là một thằng ngụy quân tử vừa là một thằng tiểu nhân mới đúng.

Lâm Tam Lâm Vãn Vinh là một doanh nhân coi như thành đạt ở thời hiện đại, sau khi ngã xuống núi được bay tới một thời không song song.
Hắn có tài ăn nói, biết ăn cắp thơ... lại biết kinh doanh cho nên ngay lập tức bộc lộ được tài năng trên lĩnh vực kinh thương. Ngoài ra còn biết một số tài lẻ như đánh trống, vẽ tranh...

Sau này được hoàng thượng tín nghiệm, L3 vào quân ngũ lại biết cưỡi ngựa đánh giặc, đẩy lùi người nam, chiếm giữ đất đông. Không những thế còn có chiến công oanh liệt là thống lĩnh cô quân xâm nhập thảo nguyên.


Mấy điều trên hầu hết là bình thường trong các tác phẩm yy. Không có gì đáng nói. Cái mình thấy ghét truyện này đó chính là ở mấy chỗ L3 đưa tự sướng dân tộc vào.

Lần ở trên Văn Hòa điện đụng độ với sứ thần nước Đông Doanh (Nhật Bản chứ còn gì nữa). Người đi sứ phải là một người như thế nào? Vì đó là đại diện cho bộ mặt của cả một quốc gia, người đi sứ cần phải là một người giỏi ăn nói, biết ứng biến nhanh nhẹn. Nhưng tác giả Vũ Nham tả người cầm đầu đi sứ như thế nào? Một tên kiêu căng lại còn thô lỗ cộc cằn, đầu óc chậm chạp, bị người ta chửi cho mà vẫn còn ngu ngơ không hiểu phải nhờ một tên tùy tùng đi bên cạnh nhắc nhở cho mới biết thì ra là thằng kia nó chửi mình, mới kịp thời hoàn hồn lại mà giận dữ.
Hạ thấp người Nhật tới cực điểm!

Lần L3 tranh luận trên đại điện hắn nói gì khi ủng hộ việc đánh chiếm Cao Ly: "Tiểu dân xem ra chưa từng có ai vì lợi ích trăm năm của Đại Hoa mà mở mang bờ cõi!" Chả phải đây đã là thể hiện một sự hiếu chiến đã thấm vào trong máu rồi hay sao. Nhưng như vậy cũng thôi đi, đằng này đã rành rành là một thằng hiếu chiến nhưng đến khi đàm phán với người Đột Quyết sau trận chiến, L3 còn to mồm kêu là người yêu hòa bình, không muốn dân hai nước phải chịu cảnh binh đao của chiến tranh cho nên mới đàm phán. (Thử hỏi trong trường hợp này mà Đột Quyết không có binh lực hùng mạnh, hậu phương vững chắc thì có phải đã bị xử lý như Cao Ly rồi hay không?) Đàm phán để đôi bên cùng có lợi thì đưa ra những điều kiện đều tốt đẹp cho đất nước Đại Hoa còn Đột Quyết bị thiệt to đùng ra. Thế nhưng Nguyệt Nha Nhi tiểu muội muội xinh đẹp lại xử lý chuyện quốc gia đúng chất nữ nhi mê trai, đồng ý tất cả 4 điều kiện kia.
Thế là L3 có phải điển hình cho kiểu người áp bức kẻ yếu và tránh né người mạnh không!

Haiz, đọc tình tiết thì hay nhưng đến khi đọc xong rồi cảm nhận thấy nhân vật chính mà từ đầu tác giả xây dựng cho mình sẵn tiềm thức coi hắn là "chân tiểu nhân" lại hóa thành một thằng "ngụy quân tử" chân chính.
Tài sản của Thiên Mạc

Trả Lời Với Trích Dẫn