Bạch Hủ Minh là thân phận gì? Ở Vạn Tiên Sơn chỉ cần Bạch Hủ Minh muốn biết cái gì, không thể giấu được hắn, còn Lý Vĩ và Lam Thông cho dù tiến nhập Thông Thiên Phong, cũng không thể tìm được một sư phụ cường đại như Bạch Hủ Minh.
- Tông quy Vạn Tiên Sơn, sát nhân nhẹ thì lột bỏ tu vi trục xuất tông phái, nặng thì đền mạng,
Âu Dương biết quy củ của Vạn Tiên Sơn, nhưng đối với hắn không có quy củ gì cả.
Kim Minh giảng quy củ với mình, bị Bạch Hủ Minh đập thành cặn bã. Quy củ gì đó đều là lời nói suông, quy củ là chế định cho người vô lực phản kháng, còn cường giả chân chính chưa bao giờ bị quy củ ràng buộc.
Ở phương diện tu vi Âu Dương không được coi là cường giả, thế nhưng thân phận Tu Phục Tông Sư cũng đủ khiến hắn cao hơn người khác một bậc. Toàn bộ Vạn Tiên Sơn, Tu Phục Sư không ít, thế nhưng Tu Phục Tông Sư chỉ có một mình Mễ Bản, hiện tại mình chính là Tu Phục Tông Sư thứ hai, còn có cơ hội bước vào Tu Phục Thần Sư nghịch thiên sửa mệnh.
- Ông...
Một đạo lưu quang huyết sắc mang theo lửa giận của Âu Dương từ trên cao vạn thước bắn thẳng xuống, mũi tên phong bạo tổ hợp thành từng cột gió nhỏ.
- Ầm...
Tiếng nổ cực lớn từ trên Loan Quỳnh Phong truyền đến, mũi tên này của Âu Dương không nhằm mục đích trực tiếp giết chết Vân Phi, mũi tên này rơi xuống vị trí cách Vân Phi ba mươi thước, thế nhưng phong trụ cường đại lại bạo phát ra, mạnh mẽ đẩy Vân Phi đi xa mười thước mới dừng lại được.
Biến hóa bất ngờ này khiến cả Loan Quỳnh Phong kinh hãi không thôi. Trong đầu đệ tử Loan Quỳnh Phong đều xuất hiện hai chữ:
- Tảo phong.
Nhất định là có người đến tảo phong, nhưng đệ tử Loan Quỳnh Phong lại không có chút sợ hãi, ngược lại bọn họ còn cảm thấy rất hưng phấn, nếu thực sự có người đến bắt phong chủ của bọn họ, như vậy Loan Quỳnh Phong thay đổi phong chủ có phải sẽ thay đổi dáng dấp? Vân Phi sợ rằng cũng không thể ức hiếp bọn họ như hiện tại.
Đám đệ tử Loan Quỳnh Phong ngẩng đầu nhìn lên phía bầu trời, thế nhưng toàn bộ bầu trời không có bóng dáng nào cả. Bọn họ không nhìn lầm, vì lúc này Âu Dương sớm đã từ trên không trung chạy xuống dưới.
Vân Phi chính là Lục Tiên Thánh Thể nhị giai, trừ phi là mình choáng váng mới có thể lựa chọn ở trên trời đối kháng với một Lục Tiên. Dù sao phi hành cũng không phải sở trường đối với Yêu Chiến Sĩ, Yêu Chiến Sĩ có thể dựa vào yêu khí phi hành, thế nhưng tuyệt đối không thể rong ruổi bầu trời như cá gặp nước giống Lục Tiên.
Bầu trời là thế giới của Lục Tiên, Yêu Chiến Sĩ chỉ có đặt chân xuống đất mới có thể phát huy ưu thế của mình. Đặc biệt đối với Yêu Cung Thủ như Âu Dương lại càng như vậy.
Xuất quỷ nhập thần mới là truy cầu của Âu Dương. Có thể tấn công từ xa, tuyệt đối không cận chiến, nếu như không phải muốn vũ nhục Vân Phi một chút, mũi tên vừa rồi của Âu Dương hoàn toàn có thể đóng đinh Vân Phi trên mặt đất.
Nhìn bầu trời không có một bóng người, đệ tử Loan Quỳnh Phong rất giật mình, bọn họ giật mình là vì không biết rốt cuộc là ai đến khiêu chiến, tại sao sau một khích lại không thấy người đâu?
Nhưng trong khi bọn họ giật mình, lại có một người tuyệt đối không giật mình
Mũi tên huyết sắc, cho dù phong bạo cuồn cuộn nổi lên khiến người ta không để ý đến mũi tên biến mất, thế nhưng Lăng Túc lại biết, nhất định là hắn, sau mười năm, hắn rốt cuộc đã tới.
Lăng Túc cũng không đi tìm Âu Dương, hắn biết trình độ biến thái của Âu Dương hơn ai hết, công kích cự ly xa của Âu Dương quả thực đã đạt được cảnh giới không thể tưởng tượng, hiện giờ Âu Dương nhất định đã bước vào Thánh Thể, mũi tên của hắn có thể giết địch trong phạm vi hơn mười dặm.
- Rốt cuộc là ai?
Vân Phi nhìn xung quanh, cường độ công kích vừa rồi rất lớn, nếu như không phải lệch khỏi vị trí, có thể mình đã bị trọng thương.
- Là sứ giả đến từ địa ngục, hắn tới tìm ngươi lấy mạng ...
Lăng Túc nhìn Vân Phi hoảng hốt lo sợ, trên mặt hắn mang theo một tia kiêu ngạo.
- Ngươi nói cái gì?
Vân Phi trừng mắt nhìn Lăng Túc, đưa tay đánh một đạo kiếm linh về hướng Lăng Túc. Đương nhiên hắn không dám thực sự giết chết Lăng Túc, nhưng đả thương chắc chắn không có vấn đề.
- Ông...
Lại là thanh âm đó, lại là huyết quang lóe lên, chỉ có điều lúc này huyết quang không phải từ trên trời giáng xuống, mà từ trong rừng rậm xa xa bay vụt đến, khi kiếm linh của Vân Phi gần đánh đến người Lăng Túc, huyết quang mang theo lực xoay tròn điên cuồng hung hăng đánh lên kiếm linh, kiếm linh trực tiếp bị đánh thành mảnh nhỏ.
- Ta nói, sát thần địa ngục đã tới, hôm nay hắn nhất định sẽ lấy mạng của ngươi.
Lăng Túc biết, chỉ cần Thứ Kiêu Cung của Âu Dương vừa ra, tỷ lệ không chết người thực sự rất nhỏ.
- Không...
Một thanh âm từ rừng rậm phía xa truyền đến, tiếp theo toàn bộ đệ tử Loan Quỳnh Phong đều trợn to mắt nhìn về phía trước mặt, một nam tử toàn thân là hoả diễm huyết sắc thiêu đốt, tay cầm một cây chiến cung cổ quái, mỉm cười từ trong rừng rậm đi ra, thế nhưng trong mắt hắn lại chỉ lộ vẻ sát khí.
- Ta là một người giảng quy củ, tông quy nói không cho sát nhân, làm sao ta có thể lấy sinh mệnh của ngươi?
Âu Dương tà ác cười nói:
- Ta chỉ muốn đánh nát kiếm linh của ngươi mà thôi, nhưng ngươi cũng không cần quá lo lắng, bởi vì sau này ngươi có thể tìm Tu PhụcTông Sư chữa trị cho ngươi ...
Câu nói phía trước của Âu Dương khiến cho Lăng Túc sửng sốt.
Lăng Túc còn hoài nghi lẽ nào Âu Dương đã đổi tính ? Thế nhưng câu nói phía sau lại làm Lăng Túc vô cùng thoả mãn.
Đối với một Lục Tiên cấp Thánh Thể, giết chết hắn không đáng sợ, đáng sợ chính là hắn chiếm được lực lượng thế nhưng bỗng nhiên lại biến thành hai bàn tay trắng.
- Thông báo với sư phụ, có người đến tảo phong.
Vân Phi nhìn hoả diễm thiêu đốt trên người Âu Dương, nói thật trong lòng hắn có chút phát mộng, lúc này hắn chỉ có thể nghĩ đến việc mời sư phụ xuất thủ.
Thế nhưng Vân Phi lại phát hiện, toàn bộ đệ tử Loan Quỳnh Phong không ai động đậy, tất cả mọi người giống như chế giễu nhìn hắn.
- Các ngươi muốn chết sao? Có địch nhân tảo phong, lập tức thông báo cho sư phụ.
Vân Phi rất phẫn nộ, nhưng hắn phẫn nộ cũng không có vấn đề gì.
- Không có địch nhân tảo phong, mục tiêu của ta chỉ có ngươi...
Âu Dương khẽ nhếch miệng, hắn cũng không bay về phía Vân Phi, kỳ thực vừa rồi ở trên trời hắn cũng đã dùng chân thực chi nhãn quan sát Vân Phi. Đây là một gia hoả siêu cấp rác rưởi, ngay cả công pháp cũng không học tập, hắn chính là dựa vào vô số đan dược để tiến lên.
Thánh Thể nhị giai như vậy, lực chiến đấu chân chính thậm chí còn không bằng một Lục Tiên bình thuờng mới tiến vào Thánh Thể tu luyện công pháp.
Thấy không có bất cứ kẻ nào nguyện ý bang trợ mình, Vân Phi không tiếp tục rống giận, hắn chậm rãi lấy từ trong vòng tay ra một khối lệnh bài, quay sang nói với Âu Dương:
- Ta biết ngươi chính là Âu Dương đã biến mất mười năm trước, thế nhưng muốn giết chết ta, ngươi còn không xứng, có bản lĩnh ngươi tới Thông Thiên Phong giết ta trước mặt đại ca ta đi.
Vân Phi nói xong, trực tiếp bóp nát lệnh bài trong tay.