Trong năm có hai cái rằm to nhất là rằm tháng giêng và rằm tháng 7, bà già mình dạo này ăn chay niệm phật, ngày ngày trên chùa tăng kiến thức và tư duy tín ngưỡng phật pháp nên những dịp này thường không ở nhà trông con cho mình được, chính vì lẽ đó mà ngày nghỉ cả tháng nay mình phải ở nhà trông hai con chọi, không đi đâu tăm tia chim gái được nữa, rõ khổ thân. Tuy nhiên dạo này mình cũng biết thân biết phận, lương đưa đủ ngủ tại nhà không mát xa không tiêm chích, bồ nhí, gái gú, rau xanh rau úa tuốt tuồn tuột... phát cuồng lên, hỏi sao dạo này anh lặn mất tăm vậy, mình cười: "Tập trung phát triển nền kinh tế", nói thì như vậy thôi cho oai, chứ mình già cmnr, giờ còn phải uống viagra để có thể ngóc lên mà đi đái được thì còn gái mú cái củ kẹc gì, có chăng bây giờ bất ngờ có một em nào như mụ phù thủy, phù phép cho hàng mình trở về thời kì những năm trai trẻ, hồi thanh niên phang phập trước công nguyên, thời hoành tráng quá cả háng ý, chắc mình cảm ơn lắm lắm.
Mình thường ít để ý siêng năng lễ bái, ỷ lại bà già mình, chính vì vậy mà bao nhiêu âm khí không thoát được, cứ luẩn quẩn quanh người ám ảnh mình rất khó chịu, đấy là mình tự cảm nhận như thế, chắc hồi trẻ chơi gái nhiều, âm nặng quá đá sang cả phần dương mất cân bằng về trọng lượng, nên giờ mình cần phải ngủ với trai để cân bằng âm dương lại, mình đoán thế, đúng hay không thì không biết, chưa thử được phát nào vì giờ này trai chúng nó cũng khôn lắm, khó lừa khó lừa hị hị....
Đó là một buổi đêm, như bao đêm, tại sao mình gọi là đêm vì lúc đó con chim cúc cu nhà mình đã dạo quá 11 tiếng, ngày nào cũng vậy thành thông lệ, cứ tầm 12h khi xong xuôi hết mọi việc trong ngày mình chốt hạ bằng việc lên tầng thượng phơi quần áo. Tư duy ít tín, lại do hàng loạt những tiên hiệp, sắc hiệp, đô thị thậm chí là cả...đam mỹ nhồi vào đầu nên hầu như mình ít tin vào phật pháp. Đậu xanh rau má, trong truyện nhân vật chính toàn thằng sát ma tru thần diệt phật tiêu diêu phá phách tứ phương, mà fan hâm mộ thì phải nghiêng theo nhân vật chính chứ mấy ai lại đi theo vai phản diện bao giờ. Chính vì lẽ đó nên một phần nào đó mình thường đen đủi trong những việc hàng ngày, ngay cả việc đi chim gái cũng vậy, trước khi đi mà ăn mặc bảnh bao lịch sự chuẩn bị bao nhiêu trò để diễn mà đéo niệm phật trước khi đi là y như rằng ra ngõ kiểu đéo gì cũng dẫm phải *** chó, xe tông, đít quần dính nhọ nồi... nếu có may mắn hơn là gặp gỡ được em gái xinh như mộng với ...hai hòn bi và trái cấm vẫn còn dừng lại ở trung tâm của cái cổ trắng ngần đầy nữ tính đó, gặp em gái đó thì chỉ có bỏ mẹ của mà chạy lấy người thoát thân thôi chứ còn chim với bướm đéo gì nữa, hị hị.
Mải mê ngắm trăng, phơi quần áo, bất chợt đã quá nửa đêm, thường thì trong những ngày trăng tròn vào tháng cô hồn này Diêm Vương mở cửa ngục phóng thích cô hồn dã quỷ nên thế giới luôn ngập tràn ma đói, quỷ suy dinh dưỡng, đầu trâu mặt ngựa thiếu canxi... chạy đầy đướng. Bất chợt một làn gió lạnh thổi qua làm mình rợn hết cả tóc gáy, theo bản năng mình quay lại đằng sau xem có gì không, khung cảnh vẫn vậy, gió lạnh vẫn hiu hiu thổi, nhưng hôm nay sao cảnh vật mông lung, kì bí mà huyền ảo như đang lạc vào trận pháp cấm chế nào. Mình thở dài quay đầu lại, bất chợt giật mình vì từ trên máy giặt lúc nào đó đã xuất hiện một người con gái trẻ, có lẽ chỉ 18 đôi mươi, cô gái có khuôn mặt xinh xắn hút hồn, đôi mắt sâu thăm thẳm, trên người vận một chiếc váy ngủ có ren mỏng tang, hầu như có thể nhìn hết những gì ẩn bên trong lớp váy đó, chính xác là ma nữ cmnr, số mình sao đen đủi thế, bỗng dưng thú tính nổi lên xóa tan nỗi sợ hãi, mình nuốt nước bọt đánh ực một cái. Bất chợt cô gái cười vang: anh không sợ ma hả? Mình mạnh mẽ trả lời: Anh cũng là quỷ nên sợ đéo gì ma, chúng ta cùng chung một thế giới, phỏng ?( ý mình nói anh là qủy háo sắc chứ đéo phải quỷ đói cô hồn he he). Mình hỏi thêm một câu: Trong trí tưởng tượng của anh ma nữ luôn tóc tai bù xù, hàm răng sắc nhọn, mặt trắng như bôi cả tấn kem, hơn nữa váy thường không bao giờ mỏng đến mức có thể nhìn xuyên thấu, còn em tại sao lại ngược lại? Cô gái cười rũ rượi: Anh nghĩ con gái ai cũng muốn mình trong bộ dạng xấu xí đó lắm hả? Rồi lại cười như chưa bao giờ được vui như thế, mình chột dạ hỏi liều: Gặp nhau âu là cũng có duyên, vậy em có thể cho anh ba điều ước chứ, cô gái trả lời một cách khôi hài: Em chỉ cho anh 1 điều ước, nhưng cũng cho anh thêm 3 điều khác nữa. Là gì em nói đi, mình gặng hỏi vớt vát, đến lúc đó anh sẽ biết, nàng trả lời đầy nhí nhảnh. Mình nản, thôi để anh ước luôn vậy xem nào, chà chà, to không lo bằng dài, dài không hãi bằng cong, cong không mong bằng vẹo...tự dưng lại nghĩ đến câu nói của ông anh: to sướng ngoài, dài sướng trong, cong cong thì sướng hai bên thành...Mình định nói thì nàng xua tay, ra điều không cần thiết, tự dưng thằng em đang ỉu xìu bỗng nở nang ra, đứng một cách ngạo nghễ, mình vạch quần đùi ra, lấy con nó kìa 1280 bật đèn pin soi vào háng, chu choa, đúng như mơ ước, có lẽ phép thuật của em còn hơn cả thần đèn ý nhỉ, dưng mà tại sao hàng đã được ước rồi lại bé hơn hàng thường ngày của anh nhỉ? nghịch lý chăng? Mà tại sao em lại có thể đọc được suy nghĩ của người khác, chẳng lẽ anh muốn... em cũng đọc được sao? Vâng, nàng trả lời đầy ngượng ngùng, hai tay che trước ngực, mắt lim dim nhắm lại... đợi chờ khoảnh khắc xuân ý dạt dào.
Anh bất chấp ma quỷ, lao luôn vào bế thốc nàng lên máy giặt, một tay anh vén váy lên, tay kia anh với lấy chiếc ghế đẩu để đứng lên hành sự, chứ thành máy giặt cao quá, anh lùn với đéo tới he he, ánh trăng mờ ảo, khung cảnh xuân sắc ngập tràn, gió vẫn hiu hiu thổi, anh nhễ nhại mồ hôi, hai chân nàng vắt chéo lại, ôm chặt lưng anh, tay nàng xiết chặt anh, trong tiếng thở hổn hển và gấp gáp, nàng bảo: cho anh được sung sướng thêm ba lần nữa, lúc đấy anh như thằng ngáo đá mẹ rồi, biết chó gì đâu, chỉ biết vẫn dồn dập như máy gặt đập liên hợp...mồ hôi vẫn túa ra, nhễ nhại...tâm trí mơ hồ, đê mê...
Bất chợt có tiếng điện thoại reo vang, anh giật mình, móc điện thoại từ trong túi quần ra. Đm thằng check chập, anh đang sắp lên đỉnh rồi sao gọi điện phá rối anh. Alo.. anh ơi, em bị ngã rách mắt, phải khâu trong viện này, anh hỏi chị xem có làm thế nào nhanh được không thì giúp em với. Đm vợ anh chỉ làm giờ hành chính, đêm thì cứ bọn cấp cứu mà hỏi, viện đấy nó làm việc pờ rô, lo đéo gì, thôi để anh chạy xuống hỏi vợ nhé. Anh tắt máy, giật mình nhìn lại thấy mình đang ngủ cạnh máy giặt, tay ôm ghế, chân gác lên theo tư thế chó đái, nước dãi chảy nhoe nhoét mồm. Anh hoảng quá, ngó trước ngó sau ngó ngang ngó dọc, con yêu nữ chạy đâu mẹ mất rồi, bất chợt theo thói quen anh vạch quần ra ngó vào thằng em đáng quý, nó vẫn thế, ngạo nghễ hiên ngang, may quá chưa bị bé đi như lúc con ma nữ biến. Anh lật đật chạy xuống quên mẹ cả việc phơi quần áo, anh hỏi vợ xem khâu cho check chập thế nào, vợ anh gọi lại bảo nó nói với bác sỹ khâu thẩm mỹ cho đẹp. Anh ậm ừ, thế cái ấy của anh có làm thẩm mỹ cho nó bé bớt xuống được không, lâu nay nó to dài quá toàn phải quấn vào đùi thôi, đi lại rất bất tiện, được khi con ma nữ biến nó nhỏ đi được một tí thì thằng check chập nó phá đám mẹ mất, vợ anh trừng mắt: Để nguyên, cấm bớt xén! Tuân lệnh bà xã! anh trả lời đẩy thành khẩn và nghiêm túc, bất chợt anh ngó xuống, dường như thấy một chút nước nhờn vẫn còn rỉ quanh thằng em, chẳng lẽ... anh làm tình với ma thật? Chẳng lẽ? Ôi cái đm, tháng cô hồn...
Tháng cô hồn, tháng của đói rách, tháng ăn mày, tháng của xa xôi muôn thủa...
Nhân tiện anh em nào đi thăm check chập thì liên hệ với anh nhé, cuối tuần này đi.
|