[Võng Du] Trọng Sinh Đạo Tặc - Tác giả: Thủ Trảo Diện Điều
Trọng Sinh Đạo Tặc
Tác giả: Thủ Trảo Diện Điều
Chương 1: Yêu đương vụng trộm … Trọng Sinh
Dịch giả: Trần Vinh
Nguồn: TTV
Ngoài ý muốn trọng sinh, làm hắn quyết tâm đem toàn bộ tiếc nuối trước kia vứt bỏ, tìm về nữ nhân mình yêu thích, không phải tiếc nuối, rồi lại phát hiện, chính mình ngộ nhập bụi hoa. (thành công)
Trong trò chơi, nhân vật chính là một TRÂU BÒ~~ gia hỏa, đây là biểu hiện của vận khí cùng thực lực , đương nhiên, cũng có một mặt gian trá ...
Trong thế giới hiện thực, hắn cũng là một TRÂU BÒ~~ gia hỏa
Về vấn đề nhân vật nữ chính trong quyển sách... , Ân... , có chút phức tạp
Về trình độ YY của quyển sách... , Ân... , chính mình xem...
Lời dịch giả: Nhân vật chính là Triệu Khiêm, vô tình trong 1 lần hương diễm trong game <Đỉnh Phong> cùng Tô Mỹ Tư - nữ chính, trọng sinh về 15 năm trước. Triệu Khiêm bằng trí nhớ và quyết tâm của mình, cùng 1 chút may mắn mà giành lại được người yêu, cứu được bạn bè, đoạt lấy vinh quang...
Ngồi ở trong phòng làm việc, nhìn qua bức tranh phong cảnh trên tường, ánh mắt của ta theo thói quen hướng về phía đồng sự bên cạnh, cũng là bạn học cũ của ta, đại mỹ nữ trong công ty, Tô Mỹ Tư.
Trong trường học, nàng vẫn luôn là đối tượng các học sinh theo đuổi, đã nhiều năm như vậy rồi. Nhưng một tiểu mỹ nữ như thế này, lại là thê tử của người khác..., nàng vốn là thuộc về ta.
Nhìn đồng hồ, đã đến lúc tan việc. Các đồng nghiệp lục tục ra về, mãi cho đến khi chỉ còn hai người chúng ta. Tô Mỹ Tư mỗi lần về nhà đều trễ như vậy, nhìn qua khuôn mặt ngày càng tiều tụy của nàng, ta nói: "Tiểu Mỹ, em sao mỗi ngày đều về muộn như vậy? Công việc đối với nữ nhân như em thật nặng, em phải chú ý nghỉ ngơi."
Tô Mỹ Tư ngẩng đầu nhìn ta, cười cười sáng lạn nói: "Không có chuyện gì đâu, em làm việc xong sẽ về."
Ta ah một tiếng, nàng là muốn làm việc a, nàng chỉ là không muốn về nhà, nàng không yêu chồng của nàng.
"Em có khát nước không?, anh lấy nước giúp em." Ta hỏi.
Tô Mỹ Tư khuôn mặt có chút co rúm, thần sắc khẽ biến, chằm chằm vào ta nói: "Khiêm tử, sao anh vẫn hay quan tâm em như vậy?"
Ta nghe xong, không nói gì, làm bộ như không nghe thấy, ngay sau đó Tô Mỹ Tư nhân tiện nói: "Cảm ơn, phiền toái anh lấy nước giúp em."
Ta gật gật đầu, đi lấy nước giúp nàng.
Nhìn qua bóng lưng của ta, Tô Mỹ Tư thần sắc ảm đạm xuống, khóe mắt mang chút hơi nước, trong miệng lẩm bẩm nói: "Anh là đồ ngốc... , em đã là thê tử của người khác, vì cái gì anh vẫn đối với em tốt như vậy."
Đi về một bên lấy nước, ta suy nghĩ rất nhiều. Nếu như không phải vì muội muội nàng trước kia bệnh rất nghiêm trọng, cần rất nhiều tiền để chữa trị, Tô Mỹ Tư tuyệt đối sẽ không vìnguyên nhân tiền bạc, gả cho Tiễn Dũng, hiện tại là chồng nàng.
Rót cho Mỹ Tư chén nước, ngồi một bên uống, Mỹ Tư bỗng nhiên giống như quyết định, đối với ta hỏi: "Khiêm tử, buổi tối anh còn chơi <Đỉnh Phong> không? Em đến tìm anh."
Từ nhỏ đến lớn ta đều rất mê game, từ mười mấy năm trước khi <Đỉnh Phong> được xuất bản, toàn bộ thế giới game liền đều bị cái game này thay thế.
Game <Đỉnh Phong> là phát minh nghiên cứu độc nhất vô nhị của quốc gia ta, dùng kỹ thuật giả thuyết game tiên tiến nhất trên thế giới, thông qua mũ trò chơi, game liên kết với thân thể qua sóng điện não, khiến cho đại não có thể trực tiếp cảm nhận được toàn bộ trò chơi, làm cho người có thể người lạc vào cảnh giới kỳ lạ của game. Game <Đỉnh Phong> độ mô phỏng chân thật đạt đến hơn 99%, cho nên trong trò chơi, ngươi cơ hồ không cảm giác thấy đó là một game, giống như đã đến một thế giới khác. Hơn nữa thời gian trong game 24 tiếng, thời gian thực tế mới chỉ qua 1 tiếng, cho nên trong lúc vô hình, game này gia tăng tuổi thọ con người, cũng chính vì vậy, game này hấp dẫn mọi người già trẻ các giới.
Toàn bộ game là do một siêu cấp máy tính tự do khống chế, bên trong căn bản không có GM (Game Master: người quản lý game - DG), cho nên game này khá công bằng.
"Đương nhiên là có, như thế nào, em cũng muốn chơi game rồi hả?" Ta hỏi.
Mỹ Tư gật gật đầu: "Đến lúc đó em báo cho anh, nhớ kỹ, đi trước Thiên Nữ Thành chờ em." Nói xong, Mỹ Tư thoáng thu thập đồ đạc, liền chuẩn bị ra về.
Đến buổi tối, ta sớm đã chờ tại Thiên Nữ Thành, thẳng đến hơn 9h tối, Tô Mỹ Tư nói cho ta biết, nàng hiện tại ở cửa thành. Ta tranh thủ thời gian đi cửa thành, trong sát na chứng kiến Tô Mỹ Tư, ta cảm giác tâm tình bắt đầu kịch liệt chuyển động, giờ khắc này nàng như một tiên nữ, tay cầm một cọng trận chiến (một loại vũ khí của Pháp Sư trong game <Đỉnh Phong> - DG), người mặc trang phục tân thủ màu trắng, xinh đẹp dị thường! Tuy đã nhìn rất nhiều lần, nhưng là mỗi lần ta đều vì vẻ đẹp tươi đẹp của nàng mà kinh ngac.
"Khiêm tử, anh trong game vẫn đẹp trai như vậy!" Mỹ Tư khẽ cười, nhìn ta, trong gió, nàng chính là một nữ thần.
Lúc này ta ăn mặc một thân trang bị hoàng kim, cái trang bị hoàng kim kia bản thân ta lúc chiến đấu tăng thêm khí thế uy nghiêm, cho người cảm giác như một tướng quân, tự nhiên là suất khí đến cực điểm!
"Oa..., tốt một cái tiểu mỹ nhân xinh đẹp!" Trong lúc đó một đội dáng vẻ lưu manh tiểu côn đồ đã đi tới, nhìn thấy Mỹ Tư, dâm tính đại phát!
Bởi vì là game, không phải thế giới hiện thực, cho nên trong lúc này không có pháp luật, mọi người có thể tự do tự tại làm việc, sự tình đùa giỡn mỹ nữ như vậy, cũng thường xuyên phát sinh trong game.
"Cút ngay cho tao!" Có ta ở đây, ta đương nhiên không thể để cho bọn hắn khi dễ Mỹ Tư như thế, trong nội tâm tức giận hừ lấy, ta chuẩn bị tùy thời phát động kỹ năng. Bọn tiểu gia hỏa này ăn mặc một ít đồ màu lam muốn gây chuyện, quả thật là muốn chết.
Chứng kiến ta một thân cực phẩm trang bị, những tên côn đồ kia cũng không dám tùy tiện chọc ta, hừ hừ bỏ đi.
"Ngươi thực uy phong." Mỹ tư mỉm cười nhìn ta, hết thảy làm cho tâm tình ta thật tốt. Ngay sau đó nàng lại dẫn một tia thiếu phụ không nên có thanh âm nghịch ngợm nói: "Chỉ là, đừng nói thô tục nha."
Ta gật gật đầu, ha ha nở nụ cười.
"Đi Lạc Nhật Phong, dẫn ta lên đi, ta muốn nhìn một chút phong cảnh nơi đó." Mỹ Tư đột nhiên nói.
Lạc Nhật Phong là nơi nổi danh xinh đẹp, đặc biệt là lúc mặt trời mọc và mặt trời lặn, chỗ đó cảnh sắc xinh đẹp cực kỳ! Nhưng ..., chỗ đó đi lên cũng không dễ dàng. Lạc Nhật Phong không có đường, ngọn núi trên vách đá thẳng, một đường chỉ có leo núi mới có thể đi lên. Bất quá Mỹ Tư đã muốn lên, ta chính là nghĩa bất dung từ.
Đã đến dưới chân Lạc Nhật Phong, ta quay đầu lại nhìn thoáng qua Mỹ Tư, trong nội tâm cười cười, một phát bắt được Mỹ Tư, đem nàng cõng lên lưng.
Đột nhiên bị động tác của ta làm hoảng sợ, ngay sau đó Mỹ Tư liền đã minh bạch ý của ta, an ổn để cho ta cõng lấy.
Bởi vì ta là Chiến Sĩ, cho nên lực lượng cùng sức chịu đựng đều rất cao, leo lên cũng dùng ít sức, thêm Tô Mỹ Tư, cũng không có vấn đề.
Cũng may đây là trò chơi, không có mệt nhọc, cho nên khi ta kiên trì bò lên nhiều giờ đồng hồ sau, ta rốt cục tới đỉnh núi. Trên đường đi Tô Mỹ Tư một câu cũng không nói, cứ như vậy ngơ ngác ở sau lưng ôm chặt ta.
Đến đỉnh núi , ta quan sát dưới chân, một phong cảnh thật là xinh đẹp.
Ngồi ở bên cạnh ta, Mỹ Tư yên lặng mà nhìn qua cảnh sắc đối diện: "Thật xinh đẹp, thực hi vọng mỗi ngày đều đến nhìn một chút."
"Trong trò chơi một ngày, bên ngoài mới một giờ, nếu như em ưa thích, anh mỗi ngày cũng có thể cùng em." Ta nhỏ giọng nói ra.
Tô Mỹ Tư nghe xong, yên lặng mà quay đầu nhìn qua ta, trong ánh mắt để lộ ra một tia vết tích nước mắt. Đã qua hồi lâu, nàng trầm giọng nói: "Khiêm tử... , anh hận em sao?"
"Không... ." Ta nhỏ giọng nói.
"Nhưng em hận chính mình. Em đáp ứng muốn gả cho anh đấy, Nhưng..." Tô Mỹ Tư yên lặng nói.
"Không cần phải nói, em là vì muội muội của em, anh không có câu oán hận... ."
Tô Mỹ Tư hơi cắn bờ môi, khóc lên: "Em hận hắn, em không muốn gả cho hắn đấy, nhưng là không có biện pháp, muội muội em cần số tiền kia."
Ta đã trầm mặc, ta hận, hận chính mình lúc trước không có tiền.
"Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, em vui vẻ là tốt rồi." Ta cố gắng cười nói.
"Em không vui, tuyệt không vui vẻ, Triệu khiêm, anh cũng biết... , em thích anh, là anh... Có biết không, kỳ thật tại trường cấp 3, em cũng thích anh rồi, cho tới bây giờ." Nói xong, nàng nhào vào trong ngực của ta... .
Đây là nàng lần thứ nhất nhào vào trong ngực ta...
Nghe được nàng nói yêu thích ta, ta liền cảm giác được rất hạnh phúc, ôm nàng, ta cảm giác qua nhiều năm như vậy chưa bao giờ như thế hạnh phúc.
"Anh yêu thích em sao?" Nàng hỏi, thân thể tại trong ngực của ta có chút nhúc nhích, cái thân thể nổi bật kia nhắm trúng ta một hồi dục hỏa dâng lên.
Ta lần nữa gật gật đầu, Tô Mỹ Tư liền u oán, dùng thanh âm thật nhỏ nói: "Triệu Khiêm, nàng ngày hôm qua lại đánh ta rồi... ." Nói xong, nàng có chút khom người, thân thể mềm mại tại trên người của ta ma sát, ta rõ ràng cảm thấy nàng là cố ý đấy.
"Hỗn đãn!" Ta tức giận nói, "Tại sao lại đánh em nữa." Ta xiết chặt nắm đấm, trong nội tâm hận chết rồi... .
Tô Mỹ Tư tranh thủ thời gian ôm lấy ta, nói: "Đừng nóng giận, em đã thành thói quen. Mỗi lần nàng đánh em, về sau đều là anh theo giúp em, an ủi em... ." Nói xong, Tô Mỹ Tư bỏ đi áo choàng pháp sư trên người...
"Em yêu anh, em hận hắn, cho nên em cùng với anh yêu đương vụng trộm, cho hắn đội nón xanh (cắm sừng - DG), Khiêm ca, em muốn anh... ."
Tô Mỹ Tư lời nói làm ta giật cả mình, nhìn nàng kia cắn chặt hàm răng, ta tinh tường, nàng lần này là quyết tâm.
Nhìn Tô Mỹ Tư dáng người nổi bật, giờ khắc này ta mới nhớ tới, trong trò chơi, cũng là có thể ân ái, chỉ cần độ hảo cảm đạt tới 100, mà lúc này, ta cùng Tô Mỹ Tư độ hảo cảm đã sớm đạt 100... .
Độ hảo cảm gia tăng, là dựa vào thời gian hai người trong trò chơi tiếp xúc , nam nữ tổ đội mỗi một ngày, gia tăng 0.1 độ hảo cảm, một ngàn ngày có thể đạt tới 100. Sở dĩ như vậy, đơn giản là ngăn cản mạng lưới *Internet Đen" (kinh doanh xxx trong internet - DG)
Nàng cầm lấy tay của ta, để cho ta không ngừng vuốt ve toàn thân của nàng, chỉ chốc lát sau, ta liền đã mất đi lý trí, hai cỗ thân thể trần trụi , tại trên đỉnh Lạc Nhật Phong uốn éo cùng một chỗ... . Giờ khắc này, ta quên đi tất cả... , chúng ta điên cuồng hôn môi đối phương một chỗ, nương theo nước mắt của nàng.
Lúc ta tiến vào thân thể nàng, nàng buồn bả nói: "Trong trò chơi, đây là lần đầu tiên của em, cho anh rồi... ."
Ta cảm giác thật hạnh phúc...
Chỉ là cái hạnh phúc này quá ngắn ngủi, ta chỉ cảm thấy toàn thân một hồi run rẩy, ngay sau đó ta liền đã mất đi ý thức, bên tai sâu kín truyền đến tiếng khóc của Tô Mỹ Tư , hơn nữa càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ...
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Last edited by kimnambin; 02-10-2013 at 08:36 AM.
|