Mặt Nạ
Chương 5 TG: Teak Lee
"Ồ! ta không phải là kẻ tạo ra tội ác này. Ha ha ha ta chỉ cho nó một ngọn lửa để nó cháy trong tim ngươi thôi.... Chúc ngủ ngon - quý khách" - Mirror
Hắn cười ngạo nghễ, nụ cười cứng ngắc và dữ tợn. Hắn thích cái cảm giác ngắm nhìn con mồi của mình giãy giụa trong đau khổ và van xin một chút lòng trắc ẩn nơi con tim dường như đã hóa đá của mình.
“Ai cũng phải trả giá cho quá khứ của mình. Thật tiếc là công lý chưa bao giờ được thực thi đúng mực, ngay cả Chúa cũng không thể công bằng. Cho nên... ngươi biết đấy... họ gọi ta là Kẻ Phán Xét”
Hắn nói chậm rãi từng tiếng một bằng chất giọng khàn khàn ma quái của mình. Đối diện hắn, một cô gái thanh tân đang giãy giụa, mái tóc huyền cột lệch sang bên giờ xốc xếch và rối mù. Đôi chân dài sáng bóng không chút tì vết giờ đầy những vết cắt ngang dọc, những vết cắt vẫn còn đang ứa những dòng máu đục ngầu, đỏ sẫm.
Nàng không nói them được lời nào, trong cổ họng nàng chỉ còn lại những tiếng thút thít nỉ non, như đang muốn để hắn động lòng trắc ẩn mà tha thứ cho nàng.
Đôi mắt, đôi mắt nàng đầy căm phẫn, sợ hãi, hối hận, khủng hoảng và tuyệt vọng. Giờ đây trong mắt nàng, tất cả những cảm xúc xáo trộn mãnh liệt bởi vì nàng không thể nào tin được kẻ trước mắt mình là hắn.
Hắn – mới chỉ vài giờ trước còn là một gã trai khiến nàng cảm thấy rung động, đứng trước hắn nàng cảm thấy như lồng ngực mình bị ai bóp nghẹt, nàng thề chưa bao giờ nàng rung động với ai đến thế. Hắn có tất cả những thứ mà nàng cần ở một người đàn ông. Đôi mắt đen sâu thẳm như nhìn xoáy vào tất cả mọi tội lỗi của thế giới này, một bộ dáng trầm tư và coi thường hết thảy, một thân thể cường tráng cùng gương mặt góc cạnh ưa nhìn. Ngay giây phút bắt gặp hắn ngồi một mình nơi góc quán, nàng biết mình đã tìm gặp được nửa kia mà mình hằng mơ ước.
Đôi môi nàng vẫn còn vương chút hơi ấm của một nụ hôn cuồng nhiệt, thân thể nàng vẫn còn đang run rẩy với những xúc cảm của thiên đường. Nhưng.... nhưng hắn đã nhanh chóng biến thành một con quỷ sau giờ phút ái ân.
Hắn bỗng nhiên biến đổi và kể ra tất cả tội lỗi của nàng....
"Ta luôn lặng lẽ sống giữa các người" - Hắn cười nhăn nhở.
"Và ta luôn ghi chép tội lỗi của các người" - Hắn quỳ xuống, đưa 2 tay lên trời ngửa mặt lên và thì thầm trong chất giọng khàn khàn, ùng ục
"Chúa, khi người ban cho ta đôi mắt của ngày phán xét. Ta đã nhìn thấy hết tội lỗi mà con người phạm phải. Chúa! ta sẽ thay người đưa những kẻ tội đồ này đến với địa ngục..."
Rồi hắn dùng máu của nàng vẽ nên những vòng tròn đồng tâm kỳ cục. Sau khi ngắm nhìn hết mọi thứ, hắn bắn đầu lầm bầm...
"Lucifer, thống lãnh của ta. Đến đây và tận hưởng linh hồn kẻ tội đồ này... A men!"
Và đôi bàn tay xương xẩu của hắn bốc lên một ngọn lửa xanh lam... Có lẽ ngọn lửa ấy đã thêu đốt hết thảy tội lỗi của thế gian.
Khi căn phòng chỉ còn lại một mùi ẩm thấp, khét cháy và nồng nặc máu. hắn liếm môi và nói thầm
"Ồ! bọn người ngu ngốc, ta nên cho chúng ít manh mối để trò chơi vui hơn nhỉ..."
2nd, 414176 15171716 12236321 41411153 4147761169 221718 178 141722321 - The Red Eyes.
Xong tất cả, hắn thay đồ và mở cửa bước đi. Xa xa những giọt mưa não nề lặng lẽ rơi và hòa nhịp vào tiếng huýt sáo lặng thầm....
****
Trăng, trăng treo chênh chếch qua những nóc nhà cao tầng, ánh trăng vàng vọt và sâu thăm thẳm. Gió, gió trút những hơi lạnh não nề xuyên qua mảnh áo tơi của người hành khất già nua.
Teak đứng đó, để cho gió thổi phất phơ làn tóc. Dường như những cơn gió se lạnh của buổi đầu đông đang muốn mang đến cho loài người những nỗi buồn vô tận. Cứ muốn đẩy ngày vào tận mông mênh, đẩy ngày vào tận hư không.
Anh hít một hơi dài, mùi máu tươi quyện trong không khí dù đã bị những cơn gió làm cho loãng đi nhiều. Nhưng với anh, nó hãy còn rất mới.
"Đã bao lâu? Bao lâu rồi ta không dùng tới năng lực của mình?" - chàng thì thầm.
Có lẽ đã rất lâu rồi Teak chưa dùng đến năng lực của mình. Anh không muốn, hay chưa bao giờ muốn dùng đến nó.
"Ta chỉ là một con người bình thường, ta chỉ mơ ước một cuộc sống lặng thầm và sẽ chết khi những chiếc lá cuối thu rụng đầy con đường vắng...." anh lặng lẽ cười.
"Nhưng, ta không thể có cuộc sống bình thường khi thế giới còn đầy rẫy những thứ bất công".
Lắc đầu chua xót, anh đẩy cửa ngôi nhà nhỏ nằm sâu trong con hẻm vắng.
"Mirror, ngươi lại muốn phán xét nữa sao?".
Teak vuốt ve những nét chữ còn tươi mới trên sàn. Anh lặng lẽ ngâm nga
"Những vòng tròn sâu thẳm của đêm đen
Của chó sói, báo và sư tử
Những dục vọng, lòng tham và đố kỵ
Chaton ơi hãy khua lấy mái chèo
Những linh hồn tội lỗi...
Sẽ đi đâu giữa luyện ngục - thiên đường."
"Minos, ngươi phán xét những linh hồn bằng tội lỗi và công đức của họ. Còn ta, ta phán xét những kẻ phán xét... có lẽ bên kia dòng nước đen, Chaton đang đợi ta với chuyến đò của hắn, còn ta ai sẽ phán xét ta?". Teak lặng lẽ rên rĩ những điều kỳ lạ.
Anh đưa tay vuốt ve những vòng tròn bằng máu. Những đóm lửa chập chùng bùng lên dữ dội và từ bên kia ánh mắt căm hờn và đỏ sậm nhìn anh rồi gầm lên giận dữ.
"Grallian, ngươi muốn phán xét chúng ta?".
Teak lắc đầu, chàng mỉa mai nhìn con quỷ trong ánh lửa:
"Lucifion ta không phải ông ta, cũng không phải Uriel, ta không phán xét ai thêm nữa. Thế giới này, công lý đang được thực thi bằng luật lệ của loài người. Chúng ta, những kẻ đứng ngoài đức tin, chẳng ai có quyền phán xét những đứa con của Chúa..."
Lucifer cười gằn từng tiếng một
"Ôi Grallian! Bạn của ta, ông ta đã vứt bỏ thế giới này, đức tin? Đức tin chẳng thể cứu rỗi ai vì bộ luật đó đã quá lỗi thời, kể cả ngươi chúng ta chẳng phải đã làm chủ NetherLand sao? Và cha ta, Zerustanion, ông ấy đã tự coi mình là Chúa đấy sao?."
Teak vẫn lắc đầu, anh vẽ lên mặt đất những vòng tròn và những cánh sao. Rồi anh nói với Lucifer rắng
"Furious, ông ta là người cuối cùng thấy Chúa và khi ta khoác lên bộ giáp đó, ta đã hứa sẽ bảo vệ đức tin của loài người."
Lần này đến phiên Lucifer cười rũ rượi
"Ôi bạn ta! Con quỷ trong ngươi đang lớn dần mi có thể thắng nó không? Tại sao cư phải làm kẻ cứu thế trong khi ngươi có thể tẩy rửa đống nhuốc nhơ này?"
Nói rồi hắn biến mất cùng với những ngọn lửa xanh. Chỉ để lại trong nhân gian những tiếng cười rồ dại.
Teak khẽ rít một hơi thuốc, anh đang cố gắng đè nén ngọn lửa vô hình trong lòng mình.
"Mirror, nếu mi muốn phán xét, ta sẽ chơi với ngươi, nhưng nếu mi khiến cậu ấy thành con rối. Ta... sẽ phá hủy mi cùng với ngôi đền của Furious...ta thề đấy"
Ngoài trời, những giọt mưa cuối cùng cũng dứt để lộ ánh trăng sáng lẻ loi giữa bầu trời.
(hết chương 5)
Góp ý giúp bộ truyện hoàn thiện hơn ở đây
http://4vn.eu/forum/showthread.php?8...-gop-bo-Mat-Na
|