Mặt Nạ
Chương 6 TG: Teak Lee
"Thật tội nghiệp, những con người dễ tổn thương. Họ không biết mình phải làm gì khi họ bị buộc phải lựa chọn. Hoặc là, họ biết nhưng cố tình lựa chọn khác đi..." - Lighten - The Mask
Ray ngồi thu lu trong góc phòng, ánh sáng mờ nhạt của ngày chiếu len lỏi qua khe cửa và lung lay theo những chiếc rèm bị gió phất phơ. Cậu cứ ngồi thừ người ra ở đó, chẳng muốn hít thở và chẳng muốn bước đi. Tâm trí cậu bị những ký ức đen tối và đáng sợ phủ đầy.
Teak mở cửa bước vào, đập vào mắt cậu là hình ảnh anh bạn ngồi bó gối trong góc phòng, những mảng sáng tối đầy tương phản soi rọi qua thân hình cậu bạn. Anh lắc đầu, ném chiếc túi xách xuống giường, bước tới và nhìn chăm chăm vào Ray. Rồi bằng giọng buồn buồn, cậu nói:
"Con người - con người quá dễ tổn thương vì những điều nhỏ nhặt".
Ray ngước nhìn anh, đôi mắt cậu trũng sâu và vô hồn
"Nhỏ nhặt? khi tớ tự tay giết chết người mình yêu? VÀ CẬU XEM ĐÓ LÀ ĐIỀU NHỎ NHẶT?"
Nói đến những lời cuối cùng, cậu gầm lên tức giận. Teak mỉm cười.
"Chẳng ai xem mạng sống của người khác là nhỏ nhặt. Nhưng khi quyết định lựa chọn phải bảo vệ ai, ta phải lựa chọn người mà ta cần bảo vệ..."
Ray lắc đầu, cậu không muốn nói thêm gì nữa, cậu thẫn thờ nhìn những chùm sáng lung lay trong gió và lắng nghe từng vòng quay bất tận của cánh quạt trần.
"Cốc..cốc.."
Tiếng gõ cửa vang lên dồn dập, Teak đứng dậy mở cửa bên ngoài một gương mặt xinh đẹp và lạnh lùng đang đứng đó trong bộ cảnh phục màu xanh.
"Xin lỗi, tôi có thể giúp gì cho cô?" Teak cố gắng nói bằng giọng ôn hòa.
"Xin chào, tôi là Lam thiếu úy công an thuộc đội trọng án. Đây là nơi ở của Hoàng Long tên thường gọi là Ray?".
Cô gái hỏi bằng giọng lạnh nhạt.
Teak khẽ nhíu mày, anh phân vân trong chóc lát rồi nói.
"Có lẽ cô nên vào trong".
Nói rồi anh khẽ dịch sang bên cạnh và làm động tác.mời vào.
Lam bước vào phòng, cô nhíu mày vì ánh sáng ảm đạm bên trong. Teak rót cho cô một cốc nước, sau khi gật đầu cảm ơn, cô gái nói
"Giờ tôi có thể gặp Ray?".
"Em ở đây, chị Hai".
Tiếng Ray vang lên nghẹn ngào, Teak nhẹ nhàng lui ra ngoài.
"Em trai, chuyện gì đã xảy ra? Chị đã giành đi đến đây để biết rõ mọi chuyện" giọng của Lam trở nên nhẹ nhàng và đầy yêu thương.
Ray cố gắng khống chế cảm xúc của mình. Cậu giương đôi mắt vô hồn nhìn chị mình, bằng giọng âm trầm cậu bắt đầu kể lại mọi chuyện đã diễn ra..
*****
Lam đẩy cửa bước ra, bầu trời đang phủ đầy những giọt mưa dịu dàng, xốc lại bộ cảnh phục, cô ngắm nhìn những hạt mưa tí tách rơi ngoài kia rối bời như lòng của cô lúc này. Khẽ hít một hơi thật sâu cô cất bước vào màn mưa nhòe nhoẹt. Chợt cô dừng lại, nhìn xoáy vào phía cuối đường rồi cất giọng lạnh lùng.
"Tôi nghĩ cậu có chuyện cần nói, phải không?".
Từ phía cuối đường, nơi những giọt mưa hắt hiu bay xiên xiên trong ánh đèn vàng vọt. Một chàng trai với chiếc ô màu xám nhạt từ từ tiến lại, cậu đưa chiếc ô nhỏ cho nàng nhưng Lam lắc đầu
"Tôi muốn bước đi trong mưa lạnh để đầu óc mình tỉnh táo hơn"
Teak gật đầu, anh khẽ xếp chiếc ô lại, để mặt những giọt mưa lăn dài trên tóc, hai người sánh bước vào trong màn mưa dìu dịu.
Hồi lâu, khi cậu đã cảm thấy nhàm chán với việc phải đếm những bước chân và nhìn ngắm những gương mặt vội vã đi lướt qua mình trong mưa lạnh. Anh dừng lại và hỏi
"Chị có tin vào những gì cậu ấy nói?".
Lam không nói gì, cô rẽ vào một góc đường, đi thật chậm và cố làm cho những bước chân của mình thêm vững vàng hơn. Cô đến trước một ngôi nhà nhỏ với hàng rào được sơn màu trắng và phủ đầy những cánh tường vy.
"Cậu vào đi, chúng ta cần nói chuyện..." cô nói bằng giọng đứt quãng.
Teak gật đầu, anh bước cùng cô vào nhà, ngôi nhà trống vắng và lạnh lẽo. Những bức ảnh gia đình được treo trang trọng trong phòng khách. Lam ra hiệu cho cậu ngồi xuống, cô bước vội vào trong và bật đèn.
Trong ánh sánh mờ nhạt và trắng xóa, cô ve vuốt đôi bàn tay trắng xanh lên bức tranh lớn trên tường với gương mặt hiền lành và ngốc nghếch của Ray đang mỉm cười ở đó.
"Em nghĩ chị nên thay đồ đi, không khéo lại bị cảm."
Lam gật đầu, cô rót cho cậu một cốc nước rồi đi vào phòng trong sau khi bỏ lại một câu nhẹ nhàng.
"Cậu đợi tôi chốc lát"
Teak ngồi một mình trong phòng ngắm nhìn những bức ảnh rồi thì thào
"Khi con người ta mỏi mệt, gia đình luôn là chổ dựa an toàn..."
"Nhưng thật tiếc khi người ta chẳng muốn trở về khi gia đình vẫn luôn chờ đón họ"
Giọng Lam vang lên buồn thật buồn.
"Đã có chuyện gì với Ray?"
Lam thở dài, dường như cô đang cố tránh né câu hỏi của Teak.
Teak lặng lẽ chờ đợi, cậu hiểu trong giờ phút này cô ấy cần có những khoảng lặng im.
"Bây giờ cậu có thể nói với tôi vì sao nó ra nông nỗi này" Lam trả lời cậu bằng một câu hỏi với giọng lạnh tanh.
Teak cười khổ, nhưng rồi anh nhanh chóng trở nên nghiêm túc. Anh nhìn xoáy vào đôi mắt nghiêm nghị nhưng đầy bối rối của cô, gương mặt của Lam nhanh chóng bị phủ đầy bởi một màu đỏ ửng.
Teak nhàn nhạt hỏi
"Chị có tin vào những điều phi thường?"
"Như là gì?" Lam hỏi lại
"Như phép thuật và hiện tượng ma ám"
Teak vẫn hỏi bằng giọng nhàn nhạt không chút tình cảm.
Lam cố gắng hít sâu và nhìn thẳng vào anh, không hiểu sao cô không thể giữ nổi bình tĩnh khi nhìn vào ánh mắt của cậu trai trẻ này, kinh nghiệm của một thanh tra và vẻ lạnh lùng cố hữu của cô cứ tan biến khi thấy ánh mắt đó, ánh mắt như nhìn xoáy vào linh hồn của người khác.
"Tôi vô thần và không tin vào những điều huyền bí" cô cố gắng trả lời bằng giọng bình tĩnh.
Teak lắc đầu
"Một đứa con của Chúa, chị biết nói dối là một tội lớn và sẽ rơi vào địa ngục, nhất là tội từ chối đức tin"
Lam bắt chéo chân, cô nhìn cậu rồi hỏi
"Sao cậu biết tôi theo đạo"
Teak nhún nhún vai
"Suy luận, Ray là một tín đồ, chị lại mang một sợi dây chuyền có mặt hình thánh giá. Và quan trọng là khi bối rối chị thường đưa tay sờ vào nó."
Lam gật đầu rồi mỉm cười.
"Quan sát tốt lắm, chắc hẳn cậu là người đã xóa đi những dấu vết tại hiện trường?".
Teak lắc đầu
"Chị vẫn chưa trả lời câu hỏi của em."
Lam nhìn xa xăm, cô thở dài rồi nói
"Cậu có thuốc lá chứ?"
Teak gật đầu, rồi cậu rút một điếu cho cô châm lửa rồi tự đốt cho mình một điếu. Teak nói bằng giọng nhẹ nhàng.
"Ray, cậu ấy chỉ là một nạn nhân của Red Eyes. Hắn rất giỏi trong việc xâm nhập và điều khiển trí óc của kẻ khác. Nhưng tôi sẽ tìm ra chúng nhanh thôi vì tôi không để cho kẻ nào làm hại những người quanh tôi."
"Khoan đã cậu nói chúng? Vậy là không chỉ có một tên?"
Lam hỏi ngược lại
"Có những kẻ ngoài kia, chúng sử dụng sức mạnh mà Chúa ban tặng để làm những điều tội lỗi và tự nhận mình là những kẻ thanh lọc. Chúng gọi mình là The Minos"
"The Minos?, nó có nghĩa gì?"
Lam hỏi lại.
Phả một hơi khói thuốc vào thinh không, những vòng khói trắng quyện vào nhau rồi tan ra thành những màn sương nhỏ, chàng thì thầm
"Minos, là người phán xét những linh hồn sau khi chết, trong Thần Khúc của Dante ông ta được miêu tả là con người công bằng và có một quyển sổ tự động ghi chép tội lỗi của con người."
"Chúng có bao nhiêu người?"
Lam hỏi dồn
"6, dựa theo sáu đỉnh của một ngôi sao ma thuật. Red Eyes hắn là kẻ phán xét, bằng cách nào đó hắn có được đôi mắt của Ngày phán xét, chỉ cần nhìn ai, hắn đều sẽ thấy tội lỗi mà họ đã gây ra, tùy theo mức độ nặng nhẹ mà hắn sẽ quyết định phán xét hay không. Libra, ả ta tự gọi mình là người đánh giá. Khi một mục tiêu được phát hiện, cô ta sẽ dùng cán cân của mình để đong đo xem hắn có đáng bị phán xét hay không. Darius, hắn là kẻ theo dấu, không ai có thể thoát khỏi hắn khi đã bị đánh dấu vì hắn có được chiếc la bàn vàng của Peter. Charlies, hắn là kẻ hành quyết kẻ nguy hiểm nhất trong nhóm, hắn sẽ tiêu diệt bất kỳ ai theo dấu hoặc tìm kiếm manh mối của nhóm. Mask, không ai biết hắn là ai, nam hay nữ hắn sống giữa chúng ta, hắn là kẻ dọn dẹp, hắn dọn dẹp mọi tội lỗi của loài người và của mục tiêu... cuối cùng, từng là bộ.óc của.nhóm, hắn nguy hiểm nhất, thiện lương nhất, mâu thuẫn nhất hắn tự xưng mình là con trai của Lucife, bọn chúng gọi hắn là Ex."
Lam lẳng lặng ghi chép lại tất cả, khi Teak dừng lại, cô hỏi
"Vì sao cậu biết những thứ này?"
Teak rít hơi thuốc cuối cùng, dụi tàn đóm đỏ vào gạt tàn. Cậu nhìn Lam cười kỳ quái
"Bởi vì... chúng từng gọi tôi là... chủ nhân"
Nói rồi cậu khẽ vuốt má Lam, kỳ lạ là cô không hề tránh né. Khi cậu bước đi ra khỏi cửa, cậu bỏ lại một câu nói văng vẳng.
"Nhưng chúng cũng gọi ta là kẻ phản bội đức tin. Nếu chị chưa tin, hãy nhìn vào ly nước trên bàn. Tôi hứa sẽ trừng phạt chúng, vì tôi không cho phép ai... tàn phá những luật lệ của những đứa con của Chúa".
Trong phòng, khi bóng chàng đã khuất xa, Lam kinh hãi phát hiện chiếc cốc mà Teak cầm đã đóng thành một khối băng..
(hết chương 6)
Góp ý giúp bộ truyện hoàn thiện hơn ở đây
http://4vn.eu/forum/showthread.php?8...-gop-bo-Mat-Na
|