Đời là thế niềm vui không trọn vẹn
Mà nỗi buồn thì giăng mắc đâu đây
Luẩn quẩn loanh quanh cho thân xác hao gầy
Muốn chạy trốn mà lòng đầy thương tích
Đời thường không như câu chuyện cổ tích
Kết thúc đẹp và hạnh phúc trào dâng
Muốn được một lần cảm nhận sự lâng lâng
Từ hai nửa con tim đã nhiều tần thương tích
Nhưng số phận vẫn như thế … tịch mịch
Vẫn một mình vẫn chờ ngóng người xưa
Vẫn rạo rực với lời hứa đón đưa
Vẫn đau lắm nơi bờ vai … muốn được dựa
Lại nhắm mắt cho cuộc sống đẩy đưa
Về nơi nao không còn quan trọng nữa
Có thể về trong những ngày dầy mưa
Hay nắng ấm sưởi trái tim … vừa tan ấy
|