Mặt Nạ
Chương 7 TG: Teak Lee
Mặt Nạ
Chương 7
Jo nhìn mông lung ra cửa sổ, những chiếc lá cuối cùng rơi đầy sân trường vắng lặng. Những tia nắng rực rỡ chạy nhảy quanh những vòm lá không thể nào xóa đi hết được vẻ u buồn cố hữu của ngày.
Bên cạnh nàng, màn hình lạnh lẽo của chiếc máy tính già nua đang nhấp nháy những dòng tin tức. Teak thả người xuống bàn, anh định đánh thức Jo khỏi những giấc mộng của ban ngày. Nhưng anh vội ngừng lại khi thấy những dòng chữ đang nhảy múa trên màn hình.
"Kẻ giết người hàng loạt Red Devil đã trở lại". "Những dấu hiệu đầy thách thức của Red Eyes"....
"Hắn vẫn ngu ngốc như ngày nào đúng không?" - Jo cắt ngang chiều suy nghĩ của anh.
Teak lắc đầu
"Anh không nghĩ vậy Vivian à, hắn đang thách thức anh. Và hắn đang cảnh báo cho cả thế giới về Ngày Phán Xét"
Jo khẽ nhích lại gần anh, cô nói dịu dàng
"Chúng ta có cần... như thế anh có thể kiểm soát sự điên cuồng của hắn"
Teak lắc đầu
"Anh vẫn chưa sẵn sàng, thế giới này đã có sẵn những trật tự riêng của nó. Anh bảo vệ nó chứ không phải phá hủy"
Jo yên lặng không nói, nàng lặng lẽ vuốt ve mái tóc của mình, ngắm nhìn những người bạn trong lớp đang tất bật với những vấn đề hóc búa. Hồi lâu sau, nàng bỗng nói
"Anh nè, em đã cảm nhận được sức mạnh của Edward, hắn đang trở lại"
Teak gõ những ngón tay lên mặt bàn.
"Có lẽ cô ấy cũng sắp quay lại..."
*****
Ngày... tháng....năm....
Mình thật chán nản, khi xung quanh mình mọi thứ đang trở nên càng lúc càng tồi tệ hơn. Ước gì mình có được sức mạnh siêu nhiên, lúc đó mình sẽ đóng vai người thanh lọc thế giới này.
ngày... tháng... năm...
Teak vẫn luôn kỳ lạ như vậy. Có vẻ như thế giới này không có chỗ cho cậu ấy. Anh bạn mình luôn giữ cái vẻ mặt xơ cứng như một tảng băng. Phải chi mình có thể đọc được suy nghĩ của mọi người nhỉ, lúc đó mình sẽ tìm hiểu xem anh bạn mình đang giấu kín những chuyện gì.
Có lẽ mình không nên nghĩ vậy, đọc suy nghĩ của người khác. Điều đó thật kỳ cục, con người ta luôn cố giấu suy nghĩ của mình và treo lên một bộ mặt khác. Bản thân mình cũng vậy, cho nên minh biết, nếu co ai đó có thể đọc được suy nghĩ của tất cả mọi người thì anh ta có lẽ bị xã hội bỏ rơi đầu tiên.
Chả ai muốn kẻ khác biết mình đang nghĩ gì cả. Mình cũng vậy.
Ngày... tháng... năm....
Spider man thật ngốc, có gì mà phải giấu thế, việc chúng ta có được sức mạnh, đó là do ý Chúa. Chúng ta cứ sử dụng chúng để thanh lọc thế giới này, giấu giếm chả được gì.
Cứ như cái anh chàng thích mặc sịp đỏ bên ngoài quần bó và bay lượn khắp nơi ấy. Anh ta cứ chườn bộ mặt thật của mình ra. Và có ai tìm hiểu xem anh ta là ai đâu?
Ngày... tháng...năm...
Hôm nay mình xem xong chapter tiếp theo của DeathNote, thật tội nghiệp Kira, anh ấy quá đơn độc khi chống lại bản chất xấu xa của con người, những kẻ mà anh ta trừng phạt toàn là một lũ xấu xa, anh ta đứng về phía công lý, nhưng những kẻ đại diện cho công lý lại săn lùng và đối xử với anh như tội phạm.
Thế giới này quá bất công...
Ngày... tháng....năm...
Teak thật đáng ghét.
Cậu ấy luôn thu hút tất cả ánh hào quang, nhưng luôn cố tỏ ra mình thờ ơ với nó.
Cậu ấy luôn có thể tìm ra mọi vấn đề mà người khác không tìm thấy.
Cậu ấy rất xuất sắc, mình thật sự ghen tỵ với Teak.
Ước gì... ước gì cậu ấy biến mất cùng tất cả ánh hào quang kia.
Ngày... tháng.... năm...
Jolie, nàng thật đẹp. Mình thề mình đã thích nàng ngay cái nhìn đầu tiên kia.
Nhưng...
Teak là bạn tốt của mình...
Và...nàng cũng thích cậu ấy...
Ngày... tháng... năm....
Mình gặp một gã thật kỳ lạ và những thứ hắn cho mình xem cũng kỳ lạ không kém.
Dường như hắn có thể đọc được suy nghĩ của bất cứ ai.
Mình thật sự hoảng sợ khi hắn cho mình xem những cuốn sách đó.
Nếu nói chính xác thì nó ám ảnh mình mất rồi.
Những quyển sách được ghi chép cẩn thận và rất rõ ràng, tất cả những suy nghĩ, những tội lỗi của con người đều có.
Chỉ cần nói một cái tên, hắn sẽ đưa ra một quyển sách tương ứng.
Thật khủng khiếp....
Ngày... tháng... năm...
Rốt cuộc mình cũng đã ký vào bản giao kèo của hắn...
Và...mình đang chờ đợi hạt giống sức mạnh mà hắn cho mình sẽ lớn lên....
****
Hắn lang thang qua những cung đường vắng và tối tăm của thành phố, lặng lẽ ngắm nhìn những con người bình thường đang tất bật với những lo toan thường nhật. Những ngọn đèn hoa lệ hắt thứ ánh sáng phù du vào dòng đời hối hả này.
Hắn cứ đi thật chậm, những bước chân mông lung không định hướng, hắn cứ đi như thế yên lặng và nặng trĩu.
Mưa! Mưa cứ rơi dịu dàng lên mái tóc của hắn.
Gió cứ nhẹ nhàng ve vuốt.
Nhưng lòng hắn vẫn luôn nặng trĩu u sầu.
Trong lòng hắn, giờ đây đè nặng những u uất và buồn bực. Trong hắn từ rất lâu rồi không còn chỗ cho sự đố kỵ và thù hận. Hắn khẽ vuốt ve mặt dây chuyền thánh giá trên ngực và nguyện cầu trong yên lặng.
"Ôi Jesus! Với đức tin của mình, con xin Người xóa bỏ trong tim con lòng thù hận này. Chúa nói bất cứ ai bị ám ảnh bởi hận thù và đố kỵ, hắn sẽ không được chào đón ở thiên đàng. Nhưng Chúa ơi khi lòng vị tha giờ thành thứ xa xỉ trong con, xin Người chỉ cho con thấy ngọn hải đăng..."
"Loài người, ngươi nhỏ bé và đáng thương. Ngươi đang cầu xin sự cứu rỗi từ một kẻ đã từ bỏ thế giới này, kẻ đã quá thất vọng vì những sinh vật mà hắn tạo ra.
Ha...ha...ha...chẳng có ai, chẳng có ai đến được thiên đàng cho đến ngày hắn - kẻ được chỉ định trở thành kẻ phán xét trở về và thiêu cháy những tội lỗi này. Đừng làm dấu thánh hay thốt lên tiếng Amen, hắn là kẻ đứng ngoài đức tin và thù hận lòng ích kỷ..."
Một tiếng nói rùng rợn và ma quỉ vang lên sau lưng cậu. Khi ngẩng đầu tìm kiếm xung quanh, cậu bất ngờ và hoảng hốt khi thấy mình đang trong một giáo đường bỏ hoang. Trước mặt cậu bức tượng Jesus lam lũ và sứt mẻ đang quằn quại trên cây thánh giá rỉ sét với gương mặt đớn đau. Bên trái người là một bức phù điêu thiên thần sa ngã đang hứng chịu lửa giận của bầu trời.
"Ô! Đừng tìm ở đâu xa, ta ở ngay đây, đầy đủ và rõ ràng. Sáng tỏ và tường tận như ánh sáng của sao hôm. Ta ngay đây sau bức tượng và hiện hữu trong tim loài người."
Giọng nói ma quái lại vang lên với âm thanh khàn khàn đùng đục.
"Mi...là ai? Quỉ dữ hay kẻ lừa dối đức tin? Cút ra đây, cho ta thấy mặt và nhìn rõ, đừng chơi trò hù dọa, ta chẳng sợ hãi đâu vì ta có Chúa bên mình" Cậu giữ chặc thánh giá và hét to.
"Khặc...khặc... Ta ngay đây, đến để cho mi thứ mi cần... Đứa con tội nghiệp của Đức tin..."
Rồi từ sau bức phù điêu một làn khói toát ra, xám xịt và mơ hồ. Trong đám khói đang dần tụ thành hình. Một đôi mắt đỏ ngầu và trống rỗng núp dưới tấm áo choàng đen rộng thùng thình từ từ hiển hiện.
Trong nỗi hoảng sợ tột cùng, chàng lắp bắp.
"Ngươi là ai? Một tên tội phạm hay là một con quỷ dữ?"
Gã bí ẩn dưới tấm áo choàng bật cười lanh lảnh
"Ta từng biến Faust thành một huyền thoại, ta từng bị Andoera lừa gạt ta từng mang đến cho Davince những vinh dự tột cùng. Ta từng khiến thế giới sợ run, nơi ta đến kẻ ham muốn sẽ được thõa mãn, kẻ yếu đuối sẽ mạnh hơn... Ta đi khắp nơi để rao bán những giấc mơ. Ta là Mephoist quyền năng..."
Nghe thấy những lời này, đôi mắt cậu sáng bừng lên. Rồi cậu nhanh chóng hỏi
"Ôi giấc mộng của ta, ta phải đánh đổi cái gì?"
Con quỷ bật cười
" Không gì cả, ta sẽ cho ngươi quyền lực để nhận lấy linh hồn ngươi khi ngọn nguồn sự sống trong ngươi khô cạn, ta sẽ lấy đi những giấc mơ."...
"Ta muốn... Đôi mắt của.. Minos.."
"Tốt lắm quý ngài... Nhưng hãy cẩn trọng, thế giới luôn tồn tại với sự cân bằng tuyệt đối, khi lựa chọn trừng phạt ai đó, mi sẽ phải mất một số điều..."
"Và... Chúc ngủ ngon quý khách..."
Sau đó thì cậu ngất đi....
(Hết chương 7)
Góp ý giúp bộ truyện hoàn thiện hơn ở đây
http://4vn.eu/forum/showthread.php?8...-gop-bo-Mat-Na
Last edited by teaklee; 04-12-2013 at 03:20 PM.
|