Mặt Nạ
Chương 8 TG: Teak Lee
"Ta thích cái khoái cảm khi săn đuổi con mồi, nhất là những con mồi thông minh" Ex - The Minos
"Cậu nói xem ai là Judas?"
Lam bất ngờ xuất hiện trước cửa lớp học và buông một câu hỏi khó hiểu, khó hiểu như chính cô vậy.
Khó hiểu đến mức không ai biết được tại sao một cô gái xinh đẹp với vẻ mặt lạnh lùng này có thể mặc nguyên cái áo ngủ màu hồng phấn với chiếc áo khoác xanh da trời này lại xuất hiện trước phòng học của một trường đại học danh giá này.
Teak ngắm cô một lượt từ trên xuống dưới đến khi gương mặt cô bị nhuộm kín bởi một màu đỏ chói động lòng người thì anh mới thông thả nói.
"Em sẽ nói nếu chị về nhà và thay một bộ đồ khác"
Lam bối rối trong phút chốc rồi gật đầu. Nhưng cô nhanh chóng nói
"Cậu đi cùng tôi về nhé"
Teak nhún nhún vai
"Xin lỗi nhưng em còn có một tiết nữa"
Lam cáu kỉnh quay đầu đi, cô vớ ngay ông thầy giáo đang đứng như trời tròng bên cạnh, chìa thẻ công an ra và nói.
"Xin lỗi thầy, nhưng anh bạn này cần phải hợp tác để điều tra một vụ án lớn. Tôi sẽ trưng dụng cậu ấy đến khi vụ án được phá. Không phiền chứ?"
Nói rồi mặc kệ ông thầy sẽ trả lời như thế nào, cô nắm lấy Teak và lôi tuột đi, không thèm quan tâm đến vẻ mặt rất biểu cảm của anh.
Khi đã lôi được Teak vào nhà, Lam ấn cậu vào ghế và nói
"Đợi ở đây!"
Rồi cô chạy nhanh vào phòng, 10 phút sau Lam xuất hiện với sơ mi trắng và quần tây đầy lịch lãm.
Cô ngồi đối diện Teak, bắt chéo chân và hỏi bằng giọng nghiêm trọng
"Cậu cho tôi biết, Judas là ai?"
Teak nhún vai, cậu ngả người ra sau ghế rồi hỏi
"Là một tín đồ, chị phải rõ hơn em chứ?"
Lam lắc đầu
"Dĩ nhiên tôi biết, nhưng đó là trong kinh thánh. Thứ tôi cần biết là kẻ được Red Eyes ám chỉ trong mật mã mà hắn để lại"
Teak mỉm cười.
"Chị giải nó như thế nào".
Lam gật đầu rồi nói.
"Chúng tôi nhận định đó là chuỗi mật mã Cesaer, nhưng không biết chìa khóa. Chúng tôi đã thử đưa vào máy tính và áp dụng dò tìm thủ công, nhưng lại rất tốn thời gian, đến khi cậu nói với tôi về hội Minos, tôi đã đọc Thần Khúc và chợt nhận ra ba vòng tròn mà hắn để lại tại hiện trường chính là chìa khóa"
Teak gật đầu.
"Lòng tham, ích kỷ và thù hận. Chị biết đấy, Judas là kẻ phản bội Chúa. Chúng muốn ám chỉ nạn nhân kế tiếp chính là kẻ bị nhận định là kẻ phản bội đức tin. Những kẻ như thế sẽ bị trói và cắt da thịt cho đến chết trên thánh giá để hắn cảm nhận được nỗi đau của Jesus."
Lam gật đầu, rồi cô hỏi
"Còn mặt trăng máu?"
Teak cười rồi hỏi lại
"Chị biết gì về hiện tượng bộ tứ?"
Lam suy nghĩ thoáng chốc rồi trả lời
"Dấu hiệu của Chúa? Bốn kỳ trăng máu liên tiếp trong 2 năm, nhưng theo chu kỳ thì phải đến mùa thu 2015 ngày được coi là sự tái lâm của đấng Christ mới là lúc bộ tứ xuất hiện lần tiếp theo."
Teak lắc đầu.
"Đó là những gì "họ" nói. Hãy nghe những dấu hiệu của Thiên Chúa. Theo như sự tinh toán của chúng tôi. 15 ngày nữa, ngày trăng máu đầu tiên sẽ xuất hiện. Và chu kỳ là 31 ngày."
Lam nhíu mày
"Vậy theo cậu nói, 46 ngày nữa hắn sẽ hành quyết kẻ bị gọi là Judas?"
Teak uống cạn cốc nước rồi bật cười
"Sai rồi, chính xác là 43 ngày nữa..."
*****
"Cậu nghĩ nên để nó thế này?"
Lam nhẹ nhàng hỏi, đôi mắt cô bắt đầu đẫm nước bên kia căn phòng, Ray ngồi đờ đẫn nhìn đôi tay mình, cậu đã như thế ba ngày rồi.
Teak gật đầu
"Thế chị nghĩ chúng ta phải làm gì? Bắt Ray và tống vào phòng tạm giam?"
Lam gật đầu đầy kiên định
"Đó là lựa chọn tốt nhất cho nó. Hãy để cho pháp luật chế tài và bảo vệ nó.."
Teak đưa tay châm một điếu thuốc. Rít sâu và thở một hơi đầy nặng nhọc
"Tôi nghĩ không cần thiết, vì nếu Red Eyes đã chọn ai để xâm nhập, hắn sẽ có mọi cách để khiến họ biến thành hắn"
Nói rồi cậu vứt điếu thuốc hút dở xuống sàn nhà rồi dùng mũi giày di di vài lần.
"Chị biết đấy con người, họ quá yếu đuối và không thể chống lại loài quỷ dữ"
"Thế chúng ta phải làm gì?"
Teak khẽ vuốt đầu mũi
"Tìm ra Judas, hoặc tìm cách ngăn Ray giết hắn".
"Bằng cách nào?"
Teak mở to mắt nhìn cô rồi nói giọng đầy ngạc nhiên
"Này! Chị là thanh tra cảnh sát hay là em hả?"
****
Nàng đứng một mình trên sân thượng tòa nhà cao nhất thành phố, ngắm nhìn đường phố tấp nập của miền đất này giờ chỉ còn là những chấm nhỏ nhiều màu.Những ngọn đèn chớp tắt ồn ào và náo nhiệt giờ chỉ chớp sáng như những ánh sao đêm.
Nàng tựa vào lan can, để mặc cho gió thổi dịu dàng qua gương mặt, cái hơi lạnh của đêm tháng mười hai len lỏi qua da thịt ve vuốt góc áo nàng.
Cô bỗng rùng mình, phía sau cô một cái bóng đổ dài trên đất rồi trôi nhẹ nhàng lên tường. Khi đám mây xám nhẹ nhàng che mất chút ánh sáng vàng vọt còn lại của mảnh trăng non. Cái bóng bồng bềnh lơ lửng rồi trở thành một gã gầy còm trong bộ áo choàng đen, trên gương mặt hắn, chiếc mặt nạ màu xám bạc lấp lánh một ánh sáng xanh hời hợt.
Cô liếc nhìn hắn rồi nhíu mày hỏi:
"Mask, mi vẫn không thay đổi sau bao nhiêu năm. Vẫn thích xuất hiện một cách bí hiểm như thế"
Mask bật cười, hắn vuốt ve chiếc mặt nạ của mình rồi nói bằng giọt khàn đục
"Libra, cô vẫn như thế, xinh đẹp và nguy hiểm"
"Ồ ta nghĩ Red mới nguy hiểm, có vẻ hắn luôn tìm thấy con mồi của mình. Phải không ông bạn già?"
Libra đưa tay vuốt tóc và nhìn về phía sau. Trong bóng tối mờ mịt, một gã to con với cặp kính đen to bản bước ra, hắn gật đầu với hai người rồi ngồi xổm xuống một góc và mân mê điếu xì gà to tướng. Rít vài hơi, hắn ngước nhìn cô và nói:
"Con mồi, haizzzz ta luôn tìm thấy con mồi kể từ khi ta có đôi mắt này, ta giết chúng vì ta cảm thấy tởm lợm với những tội lỗi mà chúng gây ra"
"Những kẻ đó phải vào địa ngục. Giết chúng theo cách của Libra và cậu thật phí phạm tình yêu của Chúa. Sao không để lưỡi dao của ta xuyên qua từng mạch máu và nhắm nháp tiếng kêu rên". Từ thinh không, một gã nhỏ thó và gầy nhom lơ lửng và buông lời đùa cợt.
Mask ngước lên và nói bằng giọng giận dữ
"Darius, vì kiểu hành xử ngu ngốc của cậu mà ta phải liên tục dọn dẹp và thay đổi ký ức của hằng tá người. Và ta ghét nhất ai bay lơ lửng trên đầu ta."
Darius vội vàng nhảy xuống đất, hắn nhe răng cười với Mask và nói
"Mịa kiếp, chả phải chỉ giết mấy con kiến hôi phản bội thôi sao, công việc của cậu là bảo đảm chúng ta không bị con người phát hiện mà"
Libra cảm thấy đau đầu, hai tên ngu ngốc cứ thích cãi nhau này...
Cô hắng giọng.
"Bộ giáp của Fury đã đến..."
Gần như lập tức Darius ngừng chơi đùa với con dao của mình. Hắn ngước nhìn cô rồi hỏi nhỏ, âm thanh bị đè nén đến mức thấp nhất
"Cô nói... Hắn đã trở lại?"
Libra lắc đầu
"Hắn giờ chỉ là một người phàm, bộ giáp đó đến để tìm Edward."
Mask thở phào một hơi. Bỗng Red chen ngang
"Mask, vẫn chưa thể liên hệ với Ex?"
Mask nhún vai.
"Đã 1000 năm, ngay cả kẻ thù của chúng ta cũng đã tái sinh, nhưng Ex vẫn bặt vô âm tính, thợ săn hàng đầu của Minos dường như đã bốc hơi khỏi luân hồi vậy"
Libra nhìn Red rồi nói
"Chuyện của Ex để sau đã, giờ chúng ta cần bàn về mục tiêu của Red"
Darius cười hô hố
"Bàn gì nữa, cứ giao cho ta bảo đảm sạch sẽ và lưu loát"
Libra ném cho hắn một cái nhìn sắc lẻm. Cô từ tốn nói
"Vấn đề là làm sao để thu hút sự chú ý của hắn, chúng ta cần bắt lại Julian. Sự kiện này ta đã bàn với Red rồi, nhưng cần phải có sự hỗ trợ của hai người"
Mask đưa tay vuốt ve chiếc mặt nạ của mình hắn hỏi
"Nói xem Li cô cần bọn ta làm gì?"
Libra đưa tay vạch vài nét trong không khí, một dấu hiệu bí ẩn hiện ra và bốc cháy dữ dội. Gương mặt Red xám ngoét, trong khi Darius kêu lên đau đớn.
"Điên rồi, Libra! Ông ấy đã nhốt hắn vào sâu trong Hố Thẳm, giờ cô muốn hắn thoát ra? Ngoài Brand of Excalibur không gì có thể chế ngự được hắn cả."
Từ trong dấu hiệu đang bốc cháy, một gương mặt gầy gò và dữ tợn hiện ra, hắn gầm lên giận dữ
"Ex các ngươi dám phản bội ta. Ta thề khi ta ra khỏi ngục tù này, thế giới phải run rẩy lần nữa"
Mask lặng lẽ nắm chặt nấm đấm của mình. Hắn thì thào
"Charlies, em trai ta... Khi chưa giải quyết được lời nguyền, bọn ta sẽ không thể để em ra..."
Nói rồi hắn nhìn xoáy vài Libra
"Ta không biết kế hoạch của cô là gì, nhưng nếu nó trở lại khi lời nguyền chưa giải được, ta sẽ khiến cô biến mất thật sự. Nhớ! Ta nói là thật sự.."
Góp ý giúp bộ truyện hoàn thiện hơn ở đây
http://4vn.eu/forum/showthread.php?8...-gop-bo-Mat-Na
|