Cả khu vực rơi vào không khí trang nghiêm của buổi lễ. Nữ hoàng tộc tiến liên tục lẩm bẩm những chú ngữ hết sức kỳ lạ đến Lý Sơn cũng không thể biết được những lời chú này là gì. Sau khi nữ vương đọc lầm nhẫm những chú ngữ thì từ trên trời chiếu xuống một mảnh ánh sáng thất thải quang mang từ trên trời chiếu xuống hướng thẳng phục chế thể Minh Yên Vi mà chiếu vào.
Khuôn mặt của nữ hoàng tộc tiên bắt đầu trở lên xanh xám nhưng nữ vương cũng không hề có ý nghĩ dừng lại. Thân thể của phục chế thể Minh Yên Vi ngày một sáng rõ hơn, nàng hiện giờ bắt đầu phát ra ánh sáng thần thành giống như tiên nữ giáng trần vậy. Cả thân hình phát ra ánh sáng quang mang vô cùng sặc sỡ có bảy màu ánh sáng từ cơ thể của nàng phát ra. Ánh sáng bắt đầu chiếu vào cơ thể phục chế thể Minh Yên Vi, sau hơn một phút ánh sáng mới kết thúc. Nữ hoàng tộc tiên lúc này thở ra một hơi từ từ đưa tay xuống.
Nàng mỉm cười nói: "Lời chúc phúc đã thành công!" Phục chế thể Minh Yên Vi hơi ngơ ngác một chút. Nàng ngồi dậy hướng về phía Lý Sơn thấy hắn nở ra nụ cười. Nữ hoàng tộc tiên lúc này mở miệng nói: "Xin nhớ lời hứa của các hạ!"
Lý Sơn lắc lắc đầu mở miệng nói: "Tất nhiên ta sẽ thực hiện lời hứa của mình nhưng ta chỉ cảnh báo tộc Tiên của các vị tốt nhất không tham gia vào trận chiến dành chiếc nhẫn Vương cùng như loài người vì chúng chẳng đem lại cái gọi là hòa bình lẫn long tự trọng hoặc là cái thứ gọi là minh ước kia..." Hắn nhún nhún vai nhìn về phía mấy người.
Nữ hoàng cùng với quốc vương tộc Tiên thở dài một hơi. Họ nhìn nhau lắc lắc đầu. Lý Sơn tiến về phía phục chế thể Minh Yên Vi nhẹ nhàng kéo nàng vào lòng lên tiếng hỏi: "Yên Nhi em cảm thấy thế nào!?"
Phục chế thể Minh Yên Vi có cảm giác ngọt ngào trong lòng, nàng nhìn về phía hắn lên tiếng nói: "Ngươi đúng là nam nhân ngu ngốc vì ta làm nhiều như vậy có đáng không!?"
Lý Sơn cười khổ, hắn gãi gãi mũi nhìn về phía phục chế thể Minh Yên Vi nói: "Miễn em và con an toàn là được rồi! Hơn nữa lời chúc phúc này hẳn đều có ích với cả hai!"
Phục chế thể Minh Yên Vi cười, đôi môi đỏ mọng của nàng hé ra, con mắt của nàng hơi có chút nước nói: "Ân cảm ơn anh. Sau khi nhận được lời chúc phúc em cảm giác dễ chịu hơn nhiều!" Nàng lúc này hướng về phía nữ hoàng, người phục chế thể Minh Yên Vi hơi cúi đầu xuống hành lễ nói: "Đa tạ nữ hoàng và bệ hạ đã thực hiện lời chúc phúc!"
Quốc vương tộc Tiên cười một cách hòa ái nói: "Không có vấn đề gì lớn lao cả!" Quốc vương tộc Tiên nhìn về phía Lý Sơn, Lý Sơn lúc này đang đeo chiếc nhẫn 'Vua'. Chiếc nhân 'Vua' lòe lòe ra ánh sáng kim sắc yếu ớt. Quốc vương tiếp tục nói: "Chúng ta chỉ mong các vị có thể thực hiện đúng lời hứa phá hủy chiếc nhẫn 'Vua' để Sauron không thể phục sinh!"
Lý Sơn gật đầu, hắn cũng không muốn thất hứa mới mở miệng nói: "Về việc này ta xin hứa, ta nhất định sẽ phá hủy chiếc nhẫn "Vua" " Hắn nâng tay lên nhìn về phía hai người quốc vương và nữ hoàng tộc tiên mới mở miệng nói: "Nhưng các vị phải nhớ một điều sau mấy ngày nữa ta sẽ làm một chuyện có thể nhuốm máu cả đại lục này tộc Tiên không muốn gặp họa có lẽ không nên tham dự vào. Lần này sẽ là tại kiếp cho cả quân Sauron và các tộc khác..." Hắn khoanh tay nhìn về phía mấy người tiếp tục nói: "Tốt nhất không nên nghi ngờ lời nói của ta, ta chỉ có ý tốt khuyên tộc Tiên mà thôi!"
Lý Sơn xoay người ôm lấy phục chế thể Minh Yên Vi cười nhìn về phía mấy người tộc Tiên. Lúc này một âm thanh gào lên, một con rồng khổng lồ lơ lửng trên trời cao. Lý Sơn ôm lấy phục chế thể Minh Yên Vi bay lên không trung. Hắn nhảy phốc lên lưng con rồng đặt phục chế thể Minh Yên Vi ở trước người. Lý Sơn mỉm cười nói: "Cảm ơn các vị đã giúp ta ngày hôm nay. Ngày khác ta nhất định sẽ đáp tạ..." Nói xong hắn thúc dục rồng bay đi. Mấy người tộc Tiên thờ phào một hơi, ngươi không làm gì khác là may còn mong người trả ơn ư? Cái này thì thôi đi chúng ta không tiếp thu nổi! Hiển nhiên đây là điều mà mấy người tộc Tiên mặc niệm nhưng không có nói ra...
Phục chế thể Minh Yên Vi cảm giác được ngọt ngào và hạnh phúc khi được Lý Sơn ôm vào trong lòng. Nàng mỉm cười quay đầu nhìn lại Lý Sơn hỏi: "Ông xã bây giờ chúng ta đi đâu vậy!?"
Lý Sơn mỉm cười, hắn nhẹ nhàng hôn lên má của phục chế thể Minh Yên Vi nói: "Hiện giờ anh sẽ đưa em đến với mấy người Chiêm Lam. Hắn họ cũng rất nhớ em..."
Nghe những lời này phục chế thể Minh Yên Vi rơi vào trầm tư hỏi: "Ông xã anh không muốn đi cùng chúng em sao!?"
Lý Sơn kéo nàng sát lại ngực hơn. Hắn nhẹ nhàng kề lên má của nàng dùng hơi thở nhỏ nhẹ lên tai của nàng. Phục chế thể cảm giác được hơi nóng của Lý Sơn phả vào làm nàng hai má đỏ bừng, đặc biệt khi bị hắn kéo sát lại người. Hơi thở nam tử buổi sáng làm cho nàng có chút tâm phiền ý loạn. Nhưng hắn cũng không có trêu trọc nàng chỉ mở miệng an ủi nói: "Ân, lần này quả thực là ông xã của em có chút chuyện bận em qua giúp mấy người Lam Nhi một chút được chứ!?"
Phục chế thể Minh Yên Vi cảm giác lo lắng hỏi: "Ông xã lần này anh đi rất nguy hiểm sao!?" Nàng cảm giác lần này Lý Sơn đi vô cùng nguy hiểm cảm giác được hắn có thể mất mạng nếu đi lần này. Nàng thấy Lý Sơn rơi vào trầm tư, phục chế thể Minh Yên Vi nói, trong giọng nói của nàng mang theo cút lo lắng: "Anh phải cẩn thận!"
Lý Sơn nhìn phục chế thể Minh Yên Vi vì mình mà lo lắng thì hắn cảm giác được trong lòng ngọt ngào. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve thân thể của nàng, cảm giác đôi tay của Lý Sơn đang tác quái nàng tức giận quay lại định lườm hắn một cái thì bị hắn tập kích. Đôi môi của Lý Sơn dán chặt lên đôi môi của nàng. Hắn nhẹ nhàng tách chiếc lưỡi của nàng ra, chiếc lưỡi thò vào miệng của nàng bắt đầu uyển chuyển kích thích chiếc lưỡi thơm tho của nàng. Một cánh tay của hắn nhẹ nhàng chui vào trong ngực áo của nàng bắt đầu vân vê nhè nhẹ. Phục chế thể Minh Yên Vi bi kích thích thở ra hồng hộc. Nụ hôn chấm dứt trên đôi môi đỏ mọng của nàng vẫn còn dính dính một chất dịch dích keo keo.
Hai má phục chế thể Minh Yên Vi đỏ bừng mắng: "Đáng ghét!"
Lý Sơn bất đắc dĩ nhún nhún vai nói: "Ai bảo bà xã của anh xinh đẹp lắm cơ!" Nghe nhưng lời này phục chế thể Minh Yên Vi cảm giác trong lòng vô cùng ngọt ngào. Quả thực dù hắn nhắc lại bao nhiều lần nàng cũng không thấy chán. Hắn cười hắc hắc nói: "Quên mất sáng nay chưa có tập thể dục. Ài..." Nghe những lời này thì phục chế thể Minh Yên Vi hoàn toàn chịu thua. Nàng không thể hiểu sao mình lại chọn một người chồng đã vô lại lại háo sắc như vậy. Ban ngày ban mặt đứng ra tuyên dâm, nếu không tiên dâm thì cũng chiếm tiện nghi của các nàng. Không làm những việc đó thì rất thích nghịch ngợm đồ lót dùng xong của các nàng, đặc biệt còn muốn các nàng ăn mặc mấy đồ kỳ cục như y tá, miêu nữ, nữ vương... Đúng là vừa vô lại vừa biến thái bất quá lại còn lớn tiếng hô hào đó không phải là biến thái mà là yêu thương bà xã việc thiên kinh địa nghĩa, rồi đầy đủ một mớ lý luận khác. Nhưng nằm trong vòng tay hắn quả là không tệ, có lẽ đây là lý do mà nàng cũng như Chiêm Lam, Minh Yên Vi và Triệu Anh Loan lựa chọn theo hắn.
Lý Sơn nhìn một mảnh đồi núi đá phía trước lên tiếng nói: "Nga, Tiểu Lam hình như đang chiến đấu ở phía trước..." Hắn nhanh chóng thúc dục con rồng bay về phía trước.
Lúc này ở trước một cửa động lớn mấy con rồng khá là lớn đang đầu ở đó vô cùng ngoan ngoãn thấy Lý Sơn báy đến nó bắt đầu hô lên những tiếng khó hiệu. Lý Sơn dùng tinh thần lực liên lạc với Chiêm Lam mới biết được ba người Minh Yên Vi, Chiêm Lam và Triệu Anh Loan đang đánh nhau với con quái vật Balrog. Lần này không phải có một con Barlog bình thường mà có tận hai con Barlog hết sức khó chơi. Hắn cũng không muốn tham gia chiến dịch này dù sao hắn cũng không tham gia, hắn muốn mấy người phải đủ lớn mạnh thế nên hắn nhìn về phía phục chế thể Minh Yên Vi. Từ trong trữ vật không gian Lý Sơn lấy ra một chiếc vòng có hình dáng khà là kỳ dị đeo lên tay của phục chế thể Minh Yên Vi.
Hai con quái vật hoàn toàn giống hệt nhau, cả người bốc ra ngọn lửa lớn, nó khi há miệng cùng với mắt đều bốc ra ngọn lửa ngùn ngụt giống như khi nhìn vào ngọn lửa mà không phải nhìn vào mắt hoặc miệng của một loài động vật. Nó có thân hành khá giống với một loại hình tượng HiLap, ngưu đầu nhân. Cả người ngưu đầu nhân vô cùng khổng lồ đồng thời với đó là một đôi cánh dơi bốc ra ngọn lửa hừng hực. Trong tay nó cầm một dây xích lửa nung nóng phát ra ánh sáng rừng rực. Âm thanh của chủ thần lúc này vang lên:
“Balrog, sinh vật cường hãn trời sinh có thể hấp dẫn năng lượng lưu động trong trời đất, thời gian sinh sản một trăm năm, đẻ con, mỗi lần mang thai, Balrog mẹ mỗi ngày cần tiêu thụ lượng thức ăn gấp năm lần trọng lượng cơ thể, là loài ăn thịt, cộng thêm hơi thở khi hô hấp mang theo kịch độc với loài người, là khắc tinh và tử địch lớn nhất của con người, đã bị tuyệt diệt... Giết chết Balrog mang kịch đôc, có 40% thực lực, nhận được 12000 điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp A.... Nếu chạy trốn mỗi người bị trừ 5000 điểm...”
Đây là lời nói của Chủ Thần, nhưng đoạn thông báo này không khỏi khiến người ta cảm thấy quá khó hiểu, trước kia tiểu đội luân hồi từng chiến đấu với rất nhiều quái vật trong phim, thậm chí là loại mạnh mẽ hàng đầu nhưng Chủ Thần chưa từng thông báo nghiêm túc như vậy, thậm chí còn nêu rõ ràng lai lịch của Balrog cho mọi người. Ngoài ra, nghe ý tứ thì đây hoàn toàn không phải Balrog trong thế giới Lord of the Rings mà là sinh vật mà các thánh nhân khi sáng tạo ra Chủ Thần từng đối mặt, cũng là đại địch của loài người từng xuất hiện trên trái đất.
Phục chế thể Minh Yên Vi nhẹ nhàng hôn lên má của Lý Sơn lẩm bẩm nói: "Nhớ cẩn thận!" Lý Sơn khe khẽ gật đầu. Lúc này phục chế thể Minh Yên Vi tốc độ di chuyển vô cùng nhanh lao thẳng về phía bên trong. Nàng vừa nhìn thấy Barlog thì giương cung lên bắn một phát xạ nhật cửu tiễn thẳng về hướng một con Barlog đang tấn công về phía Triệu Anh Loan. Triệu Anh Loan nhảy giật lùi lại tránh thoát. Triệu Anh Loan nhìn về phía phục chế thể Minh Yên Vi lên tiếng nói: "Yên tỷ tỷ!"
Phục chế thể Minh Yên Vi cười nói: "Xem ra tỷ tỷ không có đến trễ..."
Minh Yên Vi giương cùng lên bắn mấy mũi tên vào một con Barlog đồng thời hỏi: "Hắn không đến đây thăm chúng ta sao!?"
Chiêm Lam lúc này từ trong tay nàng xuất hiện một quả cầu ném thẳng về phía Barlog phát ra một tiếng nổ lớn oanh kích lên thân thể con Barlog làm nó bắn về phía xa. Con Barlog khác muốn quay sáng tấn công Chiêm Lam thì bị một mũi tên bắn xuyên qua đồng thời phát ra một tiếng nổ lớn. Nó gào thét đau đớn. Phục chế thể Minh Yên Vi có chút kinh ngạc. Chiêm Lam lên tiếng nói: "Chúng ta giải quyết hai con quái vật này rồi hãy nói đến chuyện khác!"
Minh Yên Vi tức giận mắng: "Con quái vật khốn kiếp nó không sợ một chút ngọn lửa phượng hoàng chút nào cả!?"
Minh Yên Vi hiển nhiên là tức giận rồi vì con này hoàn toàn kháng hỏa lực. Mỗi lần bắn rung cánh tay của hắn thì hắn rộng hệt con quái vật đeo mặt nạ vàng mà các nàng gặp tại The Mummy vậy. Những mảnh thịt bộc lửa này sẽ từ hấp dẫn lại với nhau bắt đầu hút lẫn nhau sau đó vết thương như không có ván đề gì cả. Ba người Minh Yên Vi, Chiêm Lam và Triệu Anh Loan hoàn toàn tấn công nó từ tầm xa không dám lại gần vì nó mang độc khí.
Có sự gia nhập của phục chế thể Minh Yên Vi hai con Barlog hống khiếu lên một tiếng lớn. Ngọn lửa trên người chúng cũng từ xanh lam biến thành trắng xám, người có chút kiến thức đều biết sự lợi hại của ngọn lửa này, không tới hơn nghìn độ thậm chí càng cao hơn thì không thể xuất hiện màu sắc như vậy, Minh Yên Vi là huyết thống phượng hoàng hoàn toàn gần như miễn dịch với lửa còn lại chỉ lo lắng độc khí. Chiêm Lam là cấp bốn cao cấp cơ nhân tỏa thì không nhắc đến một mình nàng đủ khiêu chiến một con Barlog. Triệu Anh Loan thực lực yếu nhược nhất may mắn có song đao Agni và Rudra lên vấn đề không lớn. Lần này có sự gia nhập của phục chế thể Minh Yên Vi lên chủ thần lại tiếp tục tăng độ khó của mấy con Barlog này cũng không có vấn đề gì lớn.
Chiêm Lam nhìn về phía phục chế thể Minh Yên Vi lên tiếng nói: "Vi tỷ tỷ, Anh Loan muội muội hai người đánh nát thân thể của một con Barlog ra. Ta đến kiềm chế một con khác. Hai người mau chia nó thành từng mảnh thịt sau đó việc này phải nhờ đến mũi tên băng của Yên tỷ tỷ rồi!"
Phục chế thể Minh Yên Vi gật đầu nói: "Được!"
Lý Sơn cũng không vội đi hắn đứng một bên dùng tinh thần lực quan sát mọi việc đang xảy ra ở bên trong. Tại một ngọn núi khác...
Một thanh niên anh tuấn nhẹ nhàng tiến về phía sau thiếu nữ muốn tiến đến ôm lấy nàng. Thiếu nữ nhẹ nhàng lẩn trốn thanh niên. Thanh niên nghi vấn lên tiếng hỏi: "Trái táo nhỏ muội làm sao vậy!?"
Thiếu nữ lên tiếng nói: "Dừng lại đi Chuế Không ca ca ở đây còn có Nhị Không muội muội và Ny Không muội muội!"
Thanh niên nhìn về phía thiếu nữ đang ngước nhìn về phía trời cao, hắn lên tiếng hỏi: "Anh Không muội muội, muội đã thay đổi!?"
Triệu Anh Không chỉ thở dài một hơi nói: "Thời gian luôn làm thay đổi con người không phải sao Chuế Không ca ca!?"
Thanh niên tuấn mỹ gật gật đầu nói: "Không sai đúng vậy là thời gian thay đổi con người!" Hắn nhìn về phía Triệu Anh Không lên tiếng nói: "Có phải vì Lý Sơn không!?"
Nghe những lời này Triệu Anh Không giật mình, nàng rơi vào trầm tư, sau đó nàng lắc lắc đầu nói: "Không liên quan tới hắn!"
Triệu Chuế Không nở nụ cười, trong nụ cười của hắn có chút ghen tuông và cay đắng: "Nếu ta nhìn không sai thì tâm linh của muội hoàn toàn đã được bổ toàn đúng không!?" Thanh niên cười lạnh nói: "Ta nên cảm ơn hắn hay là hận hắn đây!?"
Triệu Anh Không quay đầu nhìn về phía Triệu Chuế Không nói: "Chuế Không ca ca..."
Thanh niên cười gằn: "Hắn giúp một vị muội muội của ta tu bổ tâm linh ánh sáng nhưng lại cướp đi muội muội mà ta yêu nhất. Hahaha... ta không thể hiểu được tại sao cả muội, Triệu Anh Loan, Nhị Không muội muội, Ny Không muội muội đều yêu thích hắn như vậy". Thanh niên bất kể có hai vị muội muội ở đây, trong lòng của hắn lúc này chứa đầy sự ghen tuông và tức giận: "Hắn có bao nhiêu nữ nhân các muội không biết sao. Làm ca ca như ta không có quyền ngăn cản các muội nhưng vì người như hắn đáng sao!?"
Triệu Nhị Không lúc này vuốt ve chiếc vòng nghe những lời này của ca ca nàng thì Triệu Nhị Không giật mình sau hơn nửa ngày mới nói: "Chuế Không ca ca dừng lại đi!"
Triệu Ny Không cùng đồng thanh nói: "Chuế Không ca ca đừng nói nữa!"
Triệu Chuế Không nở nụ cười, khuôn mặt hắn lúc này lại vô cùng đáng sợ. Hắn cố nén tức giận mới tiếp tục nói: "Ta chỉ nói đến đây thôi còn việc quyết định chính do các muội". Hắn ghen tuông hắn tức giận. Tại sao Lý Sơn đã cướp đi một vị muội muội, một vị mà có liên quan mật thiết với người hắn yêu. Ngay sau đó mà muội muội hắn yêu cũng có liên quan tới Lý Sơn. Hai vị muội muội khác một người khác chính là vị muội muội ruột thịt của chính hắn cũng yêu Lý Sơn. Lý Sơn có gì tốt đẹp sao tại sao tất cả nữ nhân trên đời này đều hướng tới hắn. Trong lòng của Triệu Chuế Không bắt đầu không yên ổn: "Lý Sơn tại sao ngươi phải dây dưa với mấy vị muội muội của ta. Tại sao vậy!?"
Nhưng hắn có thể thay đổi điều này sao? Nếu hắn giết Lý Sơn thì chắc chắn mấy vị muội muội sẽ hận hắn đến chết. Hơn nữa hắn có thể giết được Lý Sơn sao? Câu trả lời hiển nhiên là không rồi. Việc này hắn hoàn toàn không giúp được gì. Lần này làm ca ca như hắn cảm giác mình thật vô dụng thật bất lực. Triệu Chuế Không luân luân tỏ ra rất bình tĩnh, hắn lúc nào cũng có một nụ cười trên môi. Một nụ cười giống như người cao cao tại thượng không bị bất kỳ vấn đề gì ảnh hưởng nhưng hiện giờ hình tượng của hắn hoàn toàn trái ngược. Triệu Chuế Không lẩm bẩm nói: "Lý Sơn, Lý Sơn... Hừ..."