Những quả cầu lửa di chuyển bốn phía. Chúng liên tục oanh kích khắp nơi, mấy quả cầu còn nổ tung tóe tạo ra vô số sóng lửa. Mấy người Chiêm Lam lâm vào kinh ngạc, Chiêm Lam ngay lập tức sử dụng niệm động lực tạo ra một vòng phòng hộ trung quanh cơ thể của phục chế thể Minh Yên Vi và Triệu Anh Loan. Minh Yên Vi thì không một chút nào lo lắng, cơ thể của nàng vốn cường hóa huyết thống là phượng hoàng, Từ trước đên nay phường hoàng vốn không hề sợ nửa cho dù Barlog có tăng ngọn lửa mạnh mẽ đến đâu đi nữa thì Minh Yên Vi cũng không sợ, Barlog tấn công nàng hoàn toàn là dựa vào vật lý công kích.
Barlog hống khiếu lên một tiếng vô cùng lớn, nó há ra chiếc miệng bốc ra ngọn lửa trắng xám, một quả cầu nén ép với ngọn lửa cao vô cùng lớn. Nó hé miệng phun về phía đám người Chiêm Lam. Minh Yên Vi lúc này không ngần ngại đứng chắn trước đám người Chiêm Lam. Bởi vì Minh Yên Vi hoàn toàn không sợ lửa. Nhưng lần tấn công này hoàn toàn khác biết. Quả cầu lửa ngay lập tức bạo liệt phát ra một tiếng nổ mạnh.
Oanh!
Tiếng nổ vô cùng vang dội, cả đám người Chiêm Lam bị nện vào vách của ngọn lửa. Chiêm Lam cắn chặt hàm răng điên cuồng thôi thúc niệm động lực tạo ra sự hộ thuẫn cho phục chế thể Minh Yên Vi và Triệu Anh Loan. Mắt, mũi và tai của nàng đã chảy ra máu tươi. Lý Sơn đứng tại phía ngoài cửa động, khuôn mặt của hắn lúc này trở nên tái nhọt. Trong dục vọng của hắn lúc này gào thét: "Nhanh, nhanh đi cứu họ, họ là nữ nhân của ngươi, ngươi nỡ để cho họ gặp tình cảnh như vậy sao!?" hắn vừa cất bước rời đi thì một âm thanh khác lại phản bác: "Không được, ngươi không thể đi. Họ cần ngươi tôn trọng quyết định của họ. Mặc dù họ là nữ nhân nhưng không phải là một bình hoa. Ngươi hiểu!?"
Bốn người Chiêm Lam bị đạp vào vách đá phát ra một tiếng oành vô cùng lớn. Triệu Anh Loan là người ôm phục chế thể Minh Yên Vi lên bị lực đánh mạnh nhất khi và vào vách đá. Bốn người đều đã bị thương vô cùng nặng. Bốn người đều bị oanh kích lên vách đá tạo ra một cái động đá nhỏ. Barlog hiển nhiên không bỏ sót cơ hội tốt nhất này. Nó đột nhiên há miệng lớn hút toàn bộ màn lửa vào trong miệng của nó. Nó há miệng, hai tay đặt song song trước ngực, từ miệng thổi một quả cầu được tạo giữa hai tay của nó. Quả cầu phát ra ánh sáng chói mắt giống như mặt trời vậy, nhưng nó lại có màu trắng xám.
Bùm!
Một âm thanh vang lên, từ quả cầu trong hai bàn tay của Barlog bắn ra một luồng sáng gióng như súng bắn laze cỡ lớn vậy. Nó hướng thẳng đám người Chiêm Lam bắn tơi. Âm thanh bắn xuyên thấu vào bên trong động. Nhưng không có một âm thanh nào phát cả. Trong tay của Barlog lúc này xuất hiện một quả cầu màu đen chính xác là một cái hố màu đen. Nó hấp dẫn toàn bộ không khí từ bên ngoài vào, nó giống như một lỗ đen vũ trũ vậy, nhìn vào thứ này có thể thấy được không gian trở nên vặn vẹo.
Một thiếu nữ cả người trần truồng, trên người đầy những vết xước, khuôn mặt nàng trở nên nghiêm nghị. Theo sau nàng là ba người, trong đó một nữ nhân ôm lấy một nữ nhân khác. Bốn nữ nhân lúc này hoàn toàn lõa thể, trên cơ thể cũng đầy đủ toàn bộ là những vết xước lớn, cùng với những vết cháy. Trên mặt nàng bụi bặm dính khắp, mấy nữ nhân trong tình cảnh hiện giờ hoàn toàn giống như cô bé lọ lem trong mấy truyện cổ tích.
Thiếu nữ dẫn đầu, trong tay nàng cầm một cây cung hình rồng. Khuôn mặt nàng lúc này nghiêm nghị nhìn về phía trước, quanh người nàng xuất hiện một vầng sáng khá nhiều màu sắc. Bằng mắt thường có thể đếm được ít nhất cũng có bảy màu sắc tất cả. Thiếu nữ lúc này giương cung về phía con Barlog khổng lồ gằn ra từng chữ: "Chết!!!"
Vút! Từ trong tay nàng một mũi tên phát ra với tốc độ vô cùng kinh người. Nó mang theo tốc độ vô cùng mãnh liệt không gian bao quanh mũi tên xảy ra phản ứng kích liệt phân giã.
Barlog hiển nhiên không hề bó tay chịu chết, nó ném thẳng một cái hố đen nhân tạo cỡ nhỏ thẳng hướng đám người Chiêm Lam, hố đen vừa kịp chặn đường của mũi tên bay đi. Hai vật thể va chạm với nhau làm cho cả đồi núi bắt đầu rung chuyển. Những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Hơn nữa nó còn tạo ra sóng xung kích vô cùng lớn.
Oanh, oanh, xoẹt, xoẹt...
Ầm!
Một tiếng nổ lớn phát ra, mũi tên bắn xuyên quá, đánh tan cả lỗ đen nó đâm thẳng về phía cơ thể con Barlog. Con Barlog khuôn mặt lúc này giống như người vậy, nó biểu hiện ra vô cùng chân thật. Bộ mặt lúc này của nó giống hệt nhân loài tỏ ra thái độ không tin, hoài nghi, nghi kỵ cùng với không cam lòng. Cả cơ thể nó bốc cháy lên giống như ngọn đuốc vậy. Chỗ gần mũi tên đâm xuyên qua thì có hiện tượng giống như tan giã phân mảnh, trông khá là kỳ quặc.
"Giết chết Barlog vơi 80% lực lượng đạt được song chi tiết cấp A 20000 điểm tưởng thưởng"
Cạch!
Âm thanh vang lên, một quả cầu nhỏ sáng chói rơi xuống đất lăn lông lốc. Đám người Chiêm Lam lúc này hoàn toàn rơi vào trạng thái chết lặng, Triệu Anh Loan cả người đều là máu, có mấy cái xương xườn gẫy nát. Lý Sơn đứng ngoài cửa động thì thở phào một cái. Hắn vừa quay chân định rời đi thì phục chế thể Minh Yên Vi tức giận chửi: "Ông xã khốn kiếp!"
Lý Sơn lẩm bẩm trong lòng: "Thiết! đây là mấy em muốn giờ lại trách gì anh..." Hắn bất đắc dĩ gãi gãi mũi xoay người rời đi. Quả thực tình trạng này của Triệu Anh Loan cần hắn ở bên cạnh nhưng hắn lại rời đi quả là có chỗ không nên. Nhưng quả thực hắn không biết phải làm gì lúc này nói các nàng mình theo dõi bảo hộ an toàn hay đại loại gì đó hay sao? Suy nghĩ kỹ hắn lại ở đó dừng lại một chút xem thương thế của Triệu Anh Loan.
Chiêm Lam từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một ống tiêm cùng với một ống dược dịch. Nàng dùng ống tiêm tiêm vào cơ thể của Triệu Anh Loan một ống dược dịch. Triệu Anh Loan lúc này mới từ từ bắt đầu nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Sau vài phút hô hấp của nàng rở nên đều hơn. Minh Yên Vi lo lắng lên tiếng hỏi: "Thế nào!?"
Chiêm Lam lau cái trán sau đó vỗ vỗ ngực thở dài một hơi: "Ân, Anh Loan muội muội ổn định rồi qua khoảng ba đến bốn ngày nữa cơ thể sẽ khỏi hắn!?"
Phục chế thể Minh Yên Vi mỉm cười nói: "Vậy thì tốt quá..." sau đó nàng nhìn về phía Chiêm Lam hỏi: "Hắn đi rồi sao!?"
Chiêm Lam gật đầu nói: "Hắn đi rồi!"
Phục chế thể Minh Yên Vi có chút khó chịu trong lòng mắng: "Ông xã thối!"
Minh Yên Vi lắc lắc đầu: "Không nên trách anh ấy dù sao anh ấy chỉ muốn tốt cho chúng ta!" Minh Yên Vi cố gắng biện giải cho trường hợp của Lý Sơn. Dù sao bốn nữ tử ở đây đều hiểu một điều rằng Lý Sơn muốn đều là làm điều tốt cho các nàng nhưng nhiều khi hắn làm có chút thái quá cùng với khô khan. Quả thực nếu như hắn vẫn còn chưa có đè các nàng ra hẳn là các nàng đã sớm đá đít hắn lâu rồi. Trong lòng của mấy nữ đều có ý này nhưng chỉ riêng mình hắn là không có biết.
Chiêm Lam ôm lấy Triệu Anh Loan, nàng để Triệu Anh Loan tựa trên đùi của mình, Chiêm Lam nhìn về phía phục chế thể Minh Yên Vi mỉm cười: "đúng rồi Yên tỷ tỷ chị đánh thức được tâm linh ánh sáng gì vậy. Kể cho mọi người nghe một chút đi!" Khuôn mặt của Chiêm Lam trở nên tò mò nhìn về phía phục chế thể Minh Yên Vi. Dù sao mấy nàng đều biết tâm ma của phục chế thể Minh Yên Vi. Lần này tâm ma được giải khai hiển nhiên là Chiêm Lam cùng mọi người ở đây đều vui vẻ rồi.
Phụ chế thể Minh Yên Vi nhẹ nhàng lấy tay che miệng. Nàng mỉm cười nói: "Chị cũng không biết phải định nghĩ tâm linh này ra sao. Chị chỉ biết là sử dụng tâm linh ánh sáng sẽ tạo ra AT lực tràng, khi đó trong vòng bán kính AT lực tràng chị có thể mượn sức mạnh các loại năng lượng nguyên tố trong khu vực AT lực tràng bao quát cũng như hấp thụ nó!"
"Nga" hai người Chiêm Lam và Minh Yên Vi hơi giật mình. Loại tâm linh này khá giống với một loại năng lực đó là sử dụng nguyên tố năng lượng cũng như hấp thụ chúng. Nếu như vậy năng lượng quả thực gần như tiêu sài không hết. Chiêm Lam gật đầu nói: "Vậy gọi nó với cái tên nguyến tố nữ thần, Yên tỷ tỷ thấy thế nào!?"
Phục chế thể Minh Yên Vi mỉm cười gật đầu nói: "Tốt vậy gọi nó là nguyên tố nữ thần!"
Ba người lúc này mới nhìn về phía ánh sáng lấp lóe. Viên ngọc lúc này phát ra ánh sáng vô cùng sặc sỡ. Minh Yên Vi lẩm bẩm nói: "Mấy viên hỏa châu này tại chỗ chủ thần không gian cũng phải có giá không hề nhỏ chút nào!" Hai nữ nhân Chiêm Lam và phục chế thể Minh Yên Vi gật đầu đồng ý. Minh Yên Vi cười hì hì nói: "Được rồi hai người ở đây để việc này cho người chị em này đi!"
Chiêm Lam từ trong trữ vật không gian lấy ra một bộ y phúc nói: "Mọi người mặc y phục vào người đi!"
Minh Yên Vi lúc cười nói: "Hì, hì... Chiêm Lam muội muội ở đây không có ai a!" sau đó nàng vẫn tiếp tục giảo bước về phía viên ngọc phát ra ánh sáng: "Đáng tiếc ông xã biến thái cũng đi mất rồi a!"
Phục chế thể Minh Yên Vi giễu cợt: "Không biết xấu hổ!"
Minh Yên Vi hiển nhiên là chẳng thèm để tâm đến những lời này. Nàng tiến về phía viên ngọc nhanh chóng dùng tay lượm lên. Minh Yên Vi vừa cầm lấy viên ngọc thì đột nhiên có một nguồn hỏa lực mạnh mẽ sông vào cơ thể của nàng. Nguồn hỏa lực vô cùng mạnh mẽ làm cho dòng máu trong người nàng sôi sục lên giống như nước sôi vậy. Minh Yên Vi cảm giác được cả người đau đớn, nàng muốn nhanh chóng ném đi viêm ma tinh nhưng nó thủy chung bám dính chặt lên bàn tay của nàng. Một nguồn ý chí vô cùng mạnh mẽ đâm thẳng vào trong đấu của Minh Yên Vi.
Phục chế thể Minh Yên Vi lo lắng lên tiếng nói: "Vi, cô làm sao vậy!?"
Minh Yên Vi cặn chặt hàm răng lại đưa tay ra nói: "Mọi người đừng tới đây!" Từng đợt ý nghĩ công kích vào trong đại não của Minh Yên Vi. Tai, mắt và mũi, miệng của Minh Yên Vi bắt đầu chảy ra máu tươi, cả người nàng run lên. Cơ thể của nàng co giật điên cuồng, hai người Chiêm Lam và phục chế thể Minh Yên Vi lo lắng muốn tiến đến thì đột nhiên Minh Yên Vi hống khiếu lên một tiếng: "AAaaaaa...". Một ngọn hỏa lực màu bạch lam đẩy lùi phục chế thể Minh Yên Vi lại.
Minh Yên Vi lúc này cả người bắt đầu mọc ra khá là nhiều lông vũ thất sắc, đồng thời sau lưng của nàng xuất hiện một đôi cánh mang theo bảy màu sắc. Ngũ quan của Minh Yên Vi lúc này bốc ra ngọn lửa khói đen. Nàng nhìn về phía ba người Chiêm Lam nở ra một nụ cười tà dị.
....
Một vùng núi đá, bốn người trong đó có ba nam nhân và một nữ nhân đang vây công một con nhện hình mặt người. Đây là con nhện Shelob mà bốn người Triệu Anh Không, Triệu Chuế Không, Triệu Ny Không và Triệu Nhị Không tham gia vây công. Lần này đám người Triệu Anh Không tiến hành dùng mồi nhử câu dẫn con nhện Shelob.
"Nhiệm vụ giết chết biện dị nhện Shelob thành viên tham gia đạt được một chi tiết cấp C 3000 điểm tưởng thưởng. Người giết chết nhện Shelob đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm tưởng thưởng. Thất bại khấu trừ 7000 điểm tưởng thưởng..."
Con nhện này có sáu cái chân, hơn nữa mỗi chân của nó còn bọc ra một lóp băng tinh sắc ngọn và cứng cáp, hai càng của nó có một đen tuyền bốc ra khói đen cùng với hàn khí nhàn nhạt. Cái miệng của nữ nhân lúc này mở rộng có một đôi răng giống như giăng của con báo. Khác ở chỗ là cái răng giống như pha lê nhưng từ hơi thở của nó có thể thấy được khí lạnh bốc ra vô cùng mạnh mẽ. Triệu Chuế Không cười một cách nhẹ nhàng, hắn liếm môi nhìn về phía mấy người nữ nhân nói: "Mấy muội muội chúng ta thi xem ai giết được nó trước thế nào!?"
Triệu Nhị Không cười nói: "Chuế Không ca ca huynh không có phần thắng đâu lần này nhất định muội muội sẽ dành được thắng lợi!"
Triệu Ny Không lắc đầu, miệng nàng hơi nhếch lên nói: "Nhị Không tỷ tỷ đừng có chắc chắn như vậy!?"
Triệu Anh Không lắc đầu, nàng cười nói: "Hì, hì... mấy người không làm sao bỏ quên ta rồi!?"
Trên khuôn mặt anh tuấn của Triệu Chuế Không nở ra nụ cười, hắn lẩm bẩm: "Phần thắng thuộc về ai còn chưa chắc!?"
...
Đám người Trịnh Xá dẫn theo Sở Hiên, Tieu Hoành Luật... mấy người tiến về hai ngọn tháp nơi ở của Saruman. Mấy người cưỡi rồng mà đi lên chẳng có gặp gì nhiều trở ngại. Nếu có chẳng qua gặp được một vài con rồng bay mang theo kỵ sỹ tấn công và đám người đứng ở dưới bắn tên lên. Nhưng đám người Trịnh Xá cũng chẳng gặp khó khăn gì nhiều. Nhìn xuống cả một cánh rừng lúc này bị đám Orc khai thác trụi Trịnh Xá lắc đầu cảm khái.
Trịnh Xá quay về phía Sở Hiên lên tiếng hỏi: "Sở Hiên tại sao ngươi để hai người Bá Vương và An Kỳ Nhã rời đi!?"
Sở Hiên trầm ngâm rồi lên tiếng nói: "Ta có việc dành cho bọn họ đi làm!"
Trịnh Xá nhíu mày lên tiếng hỏi: "Việc gì vậy!? Ta rất muốn biết!"
Sở Hiên chỉ phất phất tay nói: "Không thể nói!"
Trịnh Xá khó chịu nói: "Thiết làm gì mà thần thần bí bí như vậy!?" hắn nhìn về phía Sở Hiên lên tiếng nói: "Lý đại ca có kế hoạch riêng ta cũng không muốn nói gì nhưng sao ta cảm giác được ngươi hình như cũng có kế hoạch gì thì phải!?" Mấy người nhìn về phía Sở Hiên đều đồng ý với ý kiến của Trịnh Xá.
Sở Hiên lắc lắc đầu nói: "Không có!"
Trịnh Xá lại cố gắng hỏi: "Thật sự không có!?"
Sở Hiên gật đầu nói: "Thật sự!"
Trịnh Xá khó chịu lắc lắc đầu: "Thôi đi nếu như ngươi không chịu nói ta cũng không có bắt ép ngươi..."
Tiêu Hoành Luật xoay xoay ngọn tóc nói: "Đến rồi!" Hắn vừa dứt lời mọi người nhìn về phía trước. Lúc này cả hai tòa tháp hoàn toàn đứng trơ trợi trước một cánh đồng hoang. Đám Orc đã chặt bỏ toàn bộ những gốc cây chung quanh đây. Xung quanh lúc này vẫn còn bốc ra một chút khói và tàn tích để lại. Hiển nhiên là chúng vừa đi chưa có lâu. Nhìn đám khói bốc lên nhè nhẹ đám người Trịnh Xá cũng không muốn để ý quá nhiều đến việc này. Việc họ cần là khiêu chiến Saruman đánh bại hắn cùng với lấy được thông tin trong tháp ma pháp kia.
Trịnh Xá nhìn về phía Sở Hiên lên tiếng nói: "Ngươi có kế hoạch gì không Sở Hiên!"
Sở Hiên lắc lắc đầu lên tiếng nói: "Toàn lực tấn công dùng lực lượng mạnh nhất tiêu diệt Saruman!"
Trịnh Xá mặt mày tỏ ra khó chịu hắn khinh bỉ nhìn về Sở Hiên nói: "Kế sách của ngươi là như vậy sao!?"
Tiêu Hoành Luật bứt bứt mấy sợi tóc lên tiếng nói: "Cái này Sở Hiên hoàn toàn nói đúng việc chúng ta tấn công một cách trực tiếp đơn giản mà hiệu quả. Hơn nữa..." Tieu Hoành Luật rơi vào trầm ngâm nói: "Ta sợ là hắn cũng đã biết chúng ta khi đến đây..." Tiêu Hoành Luật vừa dứt lời thì hai tòa tháp bắt đầu sáng lên. Nó tạo ra một quang cầu bao bọc xung quanh đám người Trịnh Xá và mấy con rồng.
Một lão nhân tóc trắng dâu dài, mặc một bộ y phục màu trắng cầm trong tay chiếc gậy bước ra nói: "Hoan nghênh các vị đến nơi này!"