Hai tay ta nắm chặt lại giơ nên trời , máu huyết ta lúc này sôi sùng sục , cả người đẫm máu quanh thân tỏa ra hào quang màu hoàng kim chói mắt . Trong đó bao hàm chiến chi chân lí, chiến chi pháp tắc , Chiến chiến chiến............. không bao giờ ngừng
, tròng mắt của ta lúc này được bao phủ bởi màn hào quang màu đỏ yêu dị . Ta bây giờ chỉ có chiến , chiến đến sơn băng địa liệt , chiến đến khi thiên địa tịch diệt . Chiến khí hoàng kim trên xông tận cửu thiên , dưới quán thông thập địa . Trên bầu trời mây đen cuồng đọng như là mực nước , chưa dừng ở đó dần dần chuyển sang mau đỏ , rồi sang màu lưu ly , bên trong có vô số tia sét như những con lôi long điên cuồng lăn lỗn , mang trong mình uy thế hủy thiên diệt địa.
-"Lưu Ly Diệt Tuyệt Thần kiếp , không thể nào kiếp này chỉ có khi thiên địa chúng thần mới có , phàm giới này tuyệt đối không thể xảy ra , không thể nào"
Trong mắt họ bây giờ tràn đầy tuyệt vọng , căm phẫn , hối hận . Nhưng tất cả đã muộn , ( sao ? bảo họ chạy ư. Chạy bằng mắt , chạy bằng niềm tin và hy vọng ah. Thiên kiếp là không đâu không có , không đâu không vào cho dù có chui xuống mười tầng đất thì cũng bị dáng vào đầu mà thui)
Ngẩng đầu nhìn thân ânhr ngạo nghễ như thiên thần đang chìm vào trong ánh vàng kia , trong lòng bọn họ đều nghĩ giá như ta không bức hắn đến tuyệt lộ , giá như ta không có tham gia vào việc này , giá như...... Hàng nghìn cái giá như , nhưng trên đời này nào có thuốc hối hận mà bán đây , ông bà ta đã nói ' nếu biết trước như bay giờ thì ngày xưa đừng có làm"
-" Xẹt, khôngggggggggggggggggggggg"
Tia xét đầu tiên giáng xuống , xen vào tiếng kêu tuyệt vọng của mười người họ . Trong thiên đia như an tĩnh lại không còn một tạp âm gì . Trong thiên địa chỉ còn lại có thân ảnh ngạo nghễ như thiên thần kia , và lôi kiếp cuồn trên bầu trời .
-" 2 tia , 3 tia , 4 tia ... N tia"
3 ngày sau , lôi kiếp tán đi vị trí từng là đỉnh phan- xi - băng hùng vĩ lúc này chỉ còn là dải bình nguyên rộng lớn .Ở chính giữa là thân ảnh ta cô độc ở đó , quần áo trên người đều bị cháy xém hầu như không còn . Giơ tay ra trong bàn tay ta lúc này là 5 đoàn sáng bồng bềnh rồi vụt bay lên chia ra bay khắp nơi , Đó là đoàn sáng mà ta đoạt được khi đối kháng thiên kiếp , tuy chưa biết đó là gì nhưng ta chắc chắn ràng nó rất có ích cho tương lai nhân tài sau này của Đại Việt. Quay mặt nhìn lại quê hương này một lần cuối.
- " tạm biệt quê hương ta , ta chỉ làm được có thế thôi trách nhiệm sau này là của lớp trẻ các ngươi vậy, ta đi đây , hahahaa"
Nói xong cơ thể của ta tan dần thành nhưng đốm sang li ti tan biến giữa thiên địa , trong không gian chỉ còn vẳng vẳng điệu cười như vang vọng thiên cổ .
( Đậu má thằng tg cho ta chết lãng xẹt như dậy hả?- ấy chú đùng nóng từ từ thì khoai sẽ dừ"
----------------------------------------------------------------------------------
Hải phòng , năm XXXX
Bầu trời quay cuồng cơn giông tố đảo loạn khắp nơi , trên bầu trời cấc tia chớp , sấm sét nổ ầm ầm vang động cả bầu trời . Trong thời tiết xấu như thế này người dân đều đóng của ở yên trong nhà , ai nầy đều tụ tập bên gia đình của mình ăn bữa cơn xum họp , hoặc là đắp chăn ngủ cho tới hôm sau.
" Bịch , Bịch , Rào Rào "
Tiếng bước chân vang nên phá tan màn mưa , chỉ thấy trên đường vắng vẻ lúc này có một người đang lao nhanh trong màn mưa mù mịt , bỗng nhiên ở trong góc vang lên tiếng trẻ em khóc một cách yếu ớt. Ngừng chân lại một cách nghi hoặc như có ma xui quỷ khiến làm cho hắn phải bước về phía đó . Trong góc tường là một chiếc giỏ được đậy kím bằng những chiếc hăn mỏng và đã bị tốc gần hết để lộ ra thân hình nhỏ bé bên trong .
-" Sao lại có bố mẹ nào nhẫn tâm bỏ con lại trong thời tiết như vậy chứ ."
Lòng trắc ẩn bành chướng không quan tâm đến điều kiện của mình còn khó khăn , không nghĩ rằng mình đang thất nghiệp đến thân còn chưa lo được . Ta liền bế đứa bé lên và tiếp tục chạy về nhà trong làn mưa rét lạnh . Trong màn mưa có một ánh mắt nhìn theo thân ảnh của ta , trong ánh mắt đó là sự không nỡ , thương tâm và kiên quyết .