Phùng Viên Diêm ngó nhìn xung quanh , hắn nhìn thấy quãng trường hiện nay đã chật kín chỗ ngồi , đến tìm chỗ nghỉ chân cũng không tìm được . Phùng Viên Diêm âm thầm lắc đầu cười khổ , chẳng lẽ một chỗ nghỉ ngơi cũng không có hay sao mà bắt ta ngồi trên đường đi thế này .
Phùng Viên Diêm than thở . Bỗng nhiên một đám người tiên về phía Phùng Viên Diêm , Phùng Viên Diêm phát hiện , hắn liền cảnh giác nhìn về phía đám người đang bước tới . Phùng Viên Diêm ngỡ ngàng nhìn về phía đám người này .
-Phùng Thiên Vân . Đã lâu không gặp .
Đám người này lấy người đi đầu làm thủ lĩnh , người thủ lĩnh này mặc áo xanh , khuôn mặt này làm cho Phùng Viên Diêm không thể nào quên được , chính là tên khốn lúc trước đã nói hắn không xứng với Quách Hoa , Thanh Lam .
-Thanh Lam đệ đệ . Đi bú ở đâu sao giờ mới thấy .
-Hề hề . Tiểu tử , bớt sủa đi .
-Ô hô . Hồi trước sủa đã bị người ta đánh tới không ớn hay sao lại sủa tiếp thế .
-Ngươi ... chờ đấy . Ta sẽ cho ngươi biết chỉ có ta mới xứng đáng với Quách Hoa .
-Bông hoa nhài cắm bãi phân trâu .
Thanh Lam không nói chuyện với Phùng Viên Diêm nữa . Phùng Viên Diêm cũng không thèm nói chuyện với hắn nữa . Cả hai đều đi ngược hướng nhau , không nhìn về phía đối phương .
-Thật đúng là âm hồn , đi đâu cũng gặp .
Phùng Viên Diêm đứng như cây cột , đã xui xẻo không có chỗ ngôì rồi , thế mà giờ còn có cái âm hồn bám dai như đĩa ở phía kia , Phùng Viên Diêm liền cảm thấy tức giận với cái số của mình .
-Buổi trắc thí chính thức bắt đầu .
Một giọng nói vang lên . Phùng Viên Diêm nhìn về phía phát ra âm thanh , hắn nhìn thấy một người trung niên đang đứng cạnh đám người Mễ Đặc Nhĩ Đấu Giá Hội , Phùng Viên Diêm liền cảm thấy hào hứng phấn khởi . Hắn biết buổi tiệc đã chính thức bắt đầu .
-Sau đây ta xin đọc tên từng người , từng người được đọc tên sẽ bước tới tấm bia để trắc thí .
-Thanh Lam .
Thanh Lam nghe tên mình xong liền trở nên mừng rỡ vì mình là người đầu tiên bước lên trắc thí , hắn hất cằm nhìn Phùng Viên Diêm . Phùng Viên Diêm cũng bó tay với tên này .
Thanh Lam bước tới bên cạnh bia đã trắc thí . Người chấm thi quan sát hắn một lát rồi nói :
-Bắt đầu đi .
Thanh Lam gật đầu , hắn đặt tay lên bia đá trắc thí . Bia đá sáng lên liên tục , trên bia đá liền xuất hiện một dòng chữ :
-Đấu Chi Lực : Bát Đoạn . Cấp Bậc : Cao cấp .
Nhìn dòng chữ trên bia đá , tất cả mọi người đều " ồ " lên kinh ngạc . Thanh Lam đắc chí huơ tay múa chân , Phùng Viên Diêm cũng cảm thấy rất kinh ngạc , tính cách Thanh Lam tuy có chút xấu nhưng không thể nào chê cái thiên phú của hắn được , theo tiến độ này thì chắc chắn hắn sẽ vào được Già Nam Học Viện .
******
Lần lượt từng người bước lên trắc thí , có một số người thành tích được được liền bị các thế lực lớn nhỏ lao tới tranh giành sứt đầu mẻ trán . Phùng Viên Diêm thì vẫn im lặng nhìn tất cả những sự việc đang trôi qua .
-Phùng Viên Diêm .
Một giọng nói vang lên . Phùng Viên Diêm nghe xong liền bước dần về phía bia trắc thí , hắn nhìn khung cảnh quen thuộc xung quanh , Phùng Viên Diêm liền nghiêm mặt . Giờ đây trong người hắn rất nóng , đấu khí chảy dọc theo kinh mạch , ào ào như nước lũ . Phùng Viên Diêm đặt tay lên bia đá , hắn chầm chậm nhắm mắt lại , hắn cảm thấy mọi thứ xung quanh đang trôi qua rất chậm . Phùng Viên Diêm bình tĩnh lại , hắn vận chuyển đấu khí đến bia đá .
Tất cả mọi người đều không biết rằng , Phùng Viên Diêm không còn là phế vật nữa . Mà giờ hắn chính là thiên tài .
-Đấu Chi Lực : Cửu Đoạn . Cấp bậc : Cao Cấp .
~~~~~~ IM LẶNG ~~~~~~
Tất cả mọi người đều im lặng , ánh mắt chứa vẻ không tin nổi nhìn về phía Phùng Viên Diêm , Thanh Lam lúc trước còn đắc ý giờ đây cũng há hốc mồm nhìn về phía Phùng Viên Diêm . Tất cả mọi người đều nhìn Phùng Viên Diêm như nhìn thấy một thứ gì đó rất biến thái vậy . Không ai tin tưởng rằng một phế vật lại có thực lực như thế này cả , tất cả mọi người chẳng ai tin được . Trước đây họ có nghe nói Phùng Viên Diêm đánh bại Thanh Lam nhưng chẳng ai tin cả , một phế vật có thể đánh bại được Thất Đoạn Đấu Khí sao ? Nhưng giờ mọi người đều tin tưởng Phùng Viên Diêm có thể đánh bại Thanh Lam rồi .
Trải qua thời gian tập luyện gian khổ , từ tối hôm qua hắn đi ngủ liền tự động tiến vào trạng thái tiến giai . Sáng nay hắn dậy trễ cũng vì phải thích nghi với việc tiến giai bất ngờ này . Ngay cả Tiêu lão đại cũng phải líu lưỡi với vận khí của Phùng Viên Diêm . Thật ra Tiêu lão đại cũng không kinh ngạc cho lắm , hắn biết trải qua đợt tập luyện gian khổ thì Phùng Viên Diêm cũng sẽ đột phá nhưng quan trọng là thời gian , Tiêu lão đại nghĩ sau buổi lễ trắc thí hai ba ngày Phùng Viên Diêm mới có thể đột phá nhưng tất cả đều ngoại dự định của hắn .
Phùng Viên Diêm thẫn thờ nhìn bia đá vừa đáng ghét vừa đáng yêu này , rồi hắn nhìn xung quanh , thấy tất cả mọi người đều nhìn hắn với ánh mắt không thể tin được , hắn liền cười thầm . Trước đây các ngươi khinh ta , tự tiện đặt ta là phế vật , giờ các ngươi sáng mắt chưa , lũ đần .
Phùng Viên Diêm chậm rãi bước đi trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người , tất cả mọi người tỉnh lại xong đều hít thở không thông , dồn dập , không ai nói nên lời , tất cả đều đỏ mắt nhìn Phùng Viên Diêm như thèm thịt của hắn khiến Phùng Viên Diêm cũng có chút chút sởn da gà .
Giờ đây Phùng Viên Diêm chính là viên minh châu tỏa sáng khắp quãng trường này .
**********
Cuối cùng đợt trắc thí kết thúc , tất cả mọi người đều đạt nhưng không ai có thành tích biến thái như Phùng Viên Diêm cả . Tất cả mọi người giờ đây nhìn Phùng Viên Diêm với ánh mắt hâm mộ , ghen tỵ ,...
Phùng Viên Diêm nhắm mắt thôi nhìn , hắn không muốn gây thêm sự chú ý nên đã lẻn đến một góc kín để tránh khỏi ánh mắt mọi người nhưng vô dụng . Phùng Viên Diêm cũng lắc đầu ngao ngán , nổi tiếng nhiều quá cũng không phải là chuyện tốt .
-Phần chính đã hết . Giờ đến phần phụ , các ngươi có thể cùng nhau bàn luận võ nghệ nhưng cấm tiệt không được giết người .
Tất cả mọi người đều xôn xao lên , mọi người đều nhìn Phùng Viên Diêm với ánh mắt nghi ngờ , trước đây tất cả mọi người đều biết Phùng Viên Diêm là phế vật , giờ lại trở thành kẻ mạnh nhất cho nên cũng có chút nghi ngờ , nhưng không ai muốn lên thi thố với Phùng Viên Diêm cả .
Thanh Lam giờ đây ánh mắt hừng hực chiến ý nhìn Phùng Viên Diêm . Phùng Viên Diêm cảm thấy có chút không ổn liền than thầm , đến lúc quan trọng rồi đây . Tên Thanh Lam này đúng là khốn nạn mà .
-Phùng Viên Diêm . Ngươi có muốn bàn luận với ta không ?
Thanh Lam cất tiếng , mọi người đều nhìn Thanh Lam với ánh mắt khâm phục , sau đó mọi người liền quay sáng Phùng Viên Diêm . Mọi người đều tò mò liệu Phùng Viên Diêm có tiếp chiến không , tất cả mọi người đều nghi ngờ về thực lực của Phùng Viên Diêm , giờ Thanh Lam khiêu chiến chính là thời cơ tốt nhất để họ quan sát Phùng Viên Diêm , liệu Phùng Viên Diêm có thật sự là Cửu Đoạn Đấu Khí hay không ?
Phùng Viên Diêm biết giờ mình trốn tránh thì hại nhiều hơn lợi , lúc này mà rút lui thì chắc chắn sẽ có rất nhiều kẻ không tốt chỉ trích mình . Phùng Viên Diêm cũng định cho mọi người xem chút chút , may mắn là có kẻ đem mồi dâng tới tận cửa .
-Khặc khăc , Thanh Lam . Mày chết chắc với ông rồi .
Phùng Viên Diêm cười gian xảo , đã lâu không giao thủ , hắn cũng muốn thử trình độ Thập Chỉ Cường của mình tới đâu rồi .
-Thanh Lam đã nói thế thì Phùng Viên Diêm ta không thể từ chối rồi .
-Cái thằng đạo đức giả .
Thanh Lam khinh bỉ nhìn Phùng Viên Diêm , quả nhiên Phùng Viên Diêm đóng kịch quá giỏi , không để lộ một chút sơ hở nào cả . Phùng Viên Diêm nhìn chằm chằm Thanh Lam với ánh mắt thương hại , anh không lột sạch chú anh không phải người .
Phùng Viên Diêm từ từ bước lên quảng trường . Hắn nhìn chằm chằm Thanh Lam đứng trước mặt như muốn ăn tươi nuốt sống Thanh Lam vậy . Thanh Lam cảm thấy có chút sợ hãi nhìn Phùng Viên Diêm , sát khí tên này thật là nặng quá mà .
-Tiểu tử . Cố gắng khống chế Nhất Chỉ Cường đấy . Đừng để nó bộc phát lực phá hoại .
-Ok .
Phùng Viên Diêm gật đầu , hắn xoay xoay ngón tay .
-Cả hai bên chuẩn bị .
-Bắt đầu .
Trọng tài vừa nói xong , Thanh Lam nhanh chóng vọt tới Phùng Viên Diêm , trên tay Thanh Hoa xuất hiện một quả cầu màu xanh nước biển nhỏ nhắn ở giữa bàn tay . ( Rasengan )
Thủy Cầu Chưởng - Hoàng Giai Trung Cấp Đấu Kĩ .
Quả cầu lướt tới đâu hơi nước bốc lên tới đó , không gian xung quanh sàn đấu trở nên ẩm ướt rất nhiều , quả cầu theo sự dẫn lối của Thanh Lam dần dần tấn công tới Phùng Viên Diêm .
Phùng Viên Diêm không vội vã , đợi đến khi Thanh Lam tung chưởng tới hắn thì hắn liền né sang một bên
-Hừ .
Thanh Lam hừ một tiếng , tay còn lại của hắn cũng xuất hiện một quả cầu nhỏ .
Lại là Thủy Cầu Chưởng .
Thủy cầu nhanh chóng bay tới trước mặt Phùng Viên Diêm , Phùng Viên Diêm tiếp tục dịch người né tránh . Phùng Viên Diêm liên tục né tránh không ngừng nghỉ trước những đòn tấn công như vũ bão của Thanh Lam .
-Thằng nhãi , tưởng tránh là xong sao .
Thanh Lam mắng xong , thủy cầu của hắn bị hắn nắm chặt trong tay sau đó ném mạnh về phía Phùng Viên Diêm . Phùng Viên Diêm bất ngờ , hắn không nghĩ Thanh Lam có thể làm được như thế , trong nháy mắt Phùng Viên Diêm bình tĩnh trở lại , hắn tiếp né tránh những thủy cầu đang bắn tới .
Tất cả mọi người xung quanh đều chửi bới Phùng Viên Diêm chỉ biết né tránh , bọn họ tưởng Phùng Viên Diêm sẽ tung thủ đoạn nào kinh dị lắm chứ ai dè hắn chỉ biết chạy thôi . Phùng Viên Diêm làm như không nghe thấy , hắn vẫn chỉ né tránh , nhưng không ai biết rằng trên ngón trỏ của Phùng Viên Diêm đang nổi gân lên , ngón tay bị phủ một lớp màu bạc nhàn nhạt . Phùng Viên Diêm đang chờ đợi Nhất Chỉ Cường súc lực xong , một kích chiến thắng .
Sàn đấu giờ nước có mặt khắp nơi , Phùng Viên Diêm cảm thấy mình có chút khó khăn khi né tránh , chắc do nước ở dưới sàn đấu .
-Phùng Thiên Vân . Chết đi .
Thanh Lam cười gằn . Thanh Lam kết một cái ấn , tuy có chút chậm chạp nhưng không bị gián đoạn , đấu khí truyền tới chiếc ấn sau đó Thanh Lam ấn tay xuống dưới mặt nước .
-Thủy Lung .
Bỗng nhiên xung quanh Phùng Viên Diêm xuất hiện những bọt nước bay từ dưới đất lên , nó tạo thành một cái tù lung nhốt Phùng Viên Diêm vào giữa .
Thủy Lung . Hoàng Giai Cao Cấp Đấu Kĩ .
Thủy Lung có thể giam giữ trong thời gian ngắn , nó cần có thủy đấu khí mới sử dụng được , giờ xung quanh sàn đấu đều tràn ngập thủy đấu khí nên là một môi trường thích hợp để sử dụng Thủy Lung .
-Giờ hết chạy nhé .
Thanh lam xông tới , hắn cúi người xuống , hợp hai tay lại , xòe ngón tay ra đưa hai tay ra sau rồi tạo một thủy cầu rất to . (Kamejoko)
Thanh Lam mặt mày trắng nhợt , hắn cảm thấy mình đang mất điều khiển với quả cầu này , hắn không thể buông tay được nếu không nó sẽ mất kiểm soát , dẫn đến phản phệ , có thể dẫn đến bị thuơng liệt giường mấy tháng , tệ hơn nữa là tu vi tụt xuống . Thanh Lam cố gắng chạy tới định chưởng nó tới Phùng Viên DIêm , Phùng Viên DIêm phát hiện hành động của Thanh Lam , Phùng Viên DIêm cảm thấy thú vị . Hắn dùng ngón trỏ nhẹ nhàng chỉ vào Thủy Lung , ngón trỏ của hắn giờ bao phủ quanh nó là một lớp bạc , lấp lánh và xinh đẹp , nhưng trong nó cũng ẩn dấu một nguy hiểm khôn lường .
Nhanh chóng Thủy Lung nát vụn , Thanh Lam kinh ngạc , dù sao cũng là Hoàng Giai Cao Cấp đâu phải là mấy thứ bình thường đâu mà chỉ cần chạm vào là vỡ . Thanh Lam cảm thấy nguy hiểm nhưng hắn không thể ngừng lại được , Thanh Lam chỉ còn cách cắm cúi đâm đầu vào Phùng Viên DIêm .
Phùng Viên DIêm bước từng bước vững vàng , Phùng Viên DIêm nhìn chằm chằm vào Thanh Lam , nở nụ cười nhàn nhạt . Phùng Viên DIêm giờ chỉ còn cách Thanh Lam mười bước chân . Phùng Viên DIêm tung chỉ , chỉ màu bạc xé gió bắn tới thủy cầu , chỉ bạc từ từ lao tới , nhìn thì thong thả nhẹ nhàng nhưng nó mang lại Thanh Lam áp lực rất lớn như hắn đang đối mặt với một con mãnh thú thứ thiệt . Ngân chỉ ( chỉ bạc = chỉ màu bạc ) lao vút tới như mũi tên rời cung , không gian xung quanh cũng vì đụng độ với nó mà vang lên những âm thanh chói tai .
-Một chỉ thật ghê gớm .
Tất cả mọi người đều nhìn một chỉ của Phùng Viên DIêm , chỉ này mạnh tới nỗi mà bọn họ cũng cảm thấy áp lực rất lớn chứ đừng nói chi Thanh Lam đang trực diện đối đấu . Thanh Lam cảm thấy hối hận , hắn nhìn Phùng Viên DIêm với ánh mắt không cam lòng nhưng hắn vẫn phải thừa nhận Phùng Viên DIêm rất mạnh .
Chỉ chưởng chạm nhau .
Không gian xung quanh đột nhiên yên lặng , ngân chỉ nhanh chóng xuyên qua thủy cầu , đâm vào lòng bàn tay Thanh Lam . Thanh Lam vang lên đau đớn , quả cầu trên tay hắn cũng nổ tung , hắn oằn oại nằm ăn vạ dưới đất không ngừng . Phùng Viên DIêm cũng biết lúc nào nên dừng cho nên hắn đã dừng lại , rồi nhanh chóng bước đi trong sự sùng bái vủa mọi người .
Giờ đây tên của Phùng Viên DIêm sẽ trở nên tỏa sáng , vì hắn chính là thiên tài của Ô Thản Thành