Lúc này ở kinh đô của đế chế Sparta.
Trong lịch sử ,thành Sparta bị núi non vây quanh không có lối trổ ra biển. Dân Sparta hàng năm đều gây hấn với dân láng giềng.Kết quả là sau đó mấy trăm năm, họ có 1 diện tích canh tác rất lớn.
Còn trong thế giới này, thành Sparta là 1 cung điện hùng vĩ theo phong cách Hy Lạp cổ. Cung điện được xây bằng đá cẩm thạch trắng, cột đá cao phải hơn 10 mét.
Trong cung điện là 1 người đàn ông da trắng mình đầy lông lá đang ngồi ở tư thế nửa nằm nừa ngồi. Quanh đó là mấy thiếu nữ xinh xắn đang cầm quạt.
Người đàn ông này cao phải tới 1m92, thân thể cơ bắp và lực lưỡng khiến khi y nửa nằm nửa ngồi trên 1 chiếc ghế được bọc bằng da sói xám,y giống như 1 con quái thú đang nằm phục. Nhưng không ai dám nghi ngờ sự đáng sợ của y.
Khuôn mặt y phải nói cũng khá điển trai,nếu như không có 1 vết sẹo dài kéo từ má lên đến sát đôi mắt. Đôi mắt của y cũng hằn đầy tia máu khiến y trông như 1 ma thần.
Quỳ bên dưới là 1 người thanh niên da dẻ trắng trẻo. Nhìn y có vẻ gầy gò trông rất yếu ớt.
Dân Sparta rất chuộng chiến tranh vì họ cần phải mạnh hơn và ác hơn láng giềng mới có thể giữ được đất đai mà mình chiếm được. Hơn nữa những đứa trẻ Sparta ngay từ khi 7 tuổi đã bị ném vào trong hang sâu, bị bỏ đói và phải đánh nhau với thú dữ để sinh tồn. Hơn nữa đàn ông Sparta không được kết hôn khi chưa đủ 30 tuổi, nên trong lịch sử đàn ông Sparta luôn là những chiến binh dũng mãnh. Hệ thống giữ nguyên những đặc điểm đó để mô phỏng lại đất nước Sparta trong thế giới này.
Cho nên cũng khá ngạc nhiên khi 1 thiếu niên gầy gò ốm yếu như vậy mà vẫn còn sống.
Richard phẩy tay nói :
-2 ngươi lui đi !
Hai thiếu nữ giống như được ân xá cầm theo quạt lông bỏ đi. Thân hình của cậu thiếu niên ở bên dưới lại càng run tợn.
Richard nói :
-Lại đây Agesipolis !
Người thiếu niên kia run rẩy tiến lại gần. Richard vạch quần xuống rồi nói :
-Làm đi !
Vẻ mặt của người thiếu niên kia rúm ró lại như muốn van xin. Nhưng Richard chỉ lạnh lùng nói :
-Nếu muốn sống thì làm đi !
Cậu thiếu niên đành phải cúi đầu vục vào háng của Richard.Hắn còn nắm tóc cậu ta vì dập càng lúc càng mạnh hơn.Sắc mặt cậu thiếu niên đó đỏ bừng vì nghẹt thở nhưng cậu ta không dám phản kháng, vì cậu ta biết mạng sống của mình nằm trong tay người đàn ông chẳng khác gì ma thần này !
Khuôn mặt của Richard có vẻ rất sung sướng. Hắn rên lên giống như 1 con mèo hoang được thoả mãn cơn khát tình.
Sau 1 hồi Richard gầm lên, sau đó hắn phun hết t*nh d*ch vào trong cổ họng của cậu thanh niên. Vì quá bất ngờ nên cậu ta ho sặc sụa.Nhưng Richard vẫn ấn đầu cậu ta không cho cậu ta rời khỏi háng mình.
Y nói :
-Liếm sạch cho ta !
Cậu thiếu niên sau 1 hồi sặc sụa liền ngoan ngoãn làm theo.
Sau khi thoả mãn Richard nói :
-Đi xuống đi !
Cậu thiếu niên như được ban ơn bèn vội vàng lui xuống.
Tâm trí của Richard như trở về với thời thơ ấu.
Mẹ đẻ của hắn hình như không cần hắn nên bà ta chỉ quàng tạm cho hắn 1 tấm vải mỏng, sau đó cắt vội
cuống rốn liền bỏ đi.
Hắn tưởng như may mắn khi được 1 người phụ nữ đi ngang qua cứu vớt. Nhưng không ! Cơn ác mộng của đời hắn mới chỉ bắt đầu.
Người phụ nữ này là 1 kẻ nghiện rượu nặng ! Đúng vậy ! Rất hiếm có người phụ nữ nào nghiện rượu nặng như bà ta. Đã vậy bà ta còn nghiện cần sa thuộc dạng nặng, ngày nào không hút ½ cân là bà ta không chịu được. Những lúc như vậy bà ta lấy hắn ra để trút giận. Hắn lớn lên trong những trận đòn roi của mụ.
Khi hắn lớn lên được 1 chút, ông trời cũng xem như thương hắn khi cho hắn 1 cơ thể vạm vỡ và lực lượng và 1 khuôn mặt điển trai. Bà ta lúc này cũng hết sức đánh đập hắn rồi, nên bà ta chuyển qua khóc lóc van xin hắn.
Dù hắn rất ghét bà ta, nhưng cái ơn dưỡng dục không thể nào chối bỏ. Do hắn không được đi học đàng hoàng nên muốn kiếm 1 công việc rất khó khăn. Lúc ấy bà ta ỉ ôi giới thiệu hắn vào làm trong 1 quán bar.
Tưởng như hắn đã được đổi đời, nhưng hoá ra đó lại là 1 quán bar dành cho mấy mụ già sồn sồn lắm tiền. Còn hắn lại là 1 trai bao. Để kiếm sống, hắn đành phải cắn răng quan hệ với các mụ để kiếm tiền. Ngày qua ngày hắn sống trong rượu chè để hòng quên đi cuộc sống sa đoạ ấy.
Hắn dần dần cảm thấy ghê sợ với xác thịt của đàn bà,tâm lý cũng dần dần bị bóp méo. 1 lần do quá ghê tởm trước việc phải quan hệ thể xác với 1 mụ già da dẻ nhăn nheo, thân thể to như bồ tượng kia, trong 1 phút nông nổi, hắn đã đưa tay bóp chết mụ.
Cái giá phải trả cho hành động ấy là 20 năm phải sống trong tù !
Tưởng như cuộc đời hắn chìm trong tăm tối thì 1 ngày nọ, hắn cũng nhặt được 1 chiếc Iphone 4S mạ kim cương trong phòng.
Cũng cùng 1 câu hỏi « Bạn có muốn đổi đời không ? » xuất hiện.
Ban đầu hắn tưởng đây chỉ là 1 trò chơi, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào khiến hắn lại chọn có.
Và thế là hắn xuất hiện ở thành cổ Sparta.
Khiên và giáo, máu và thịt đổ xuống làm máu hắn như dâng trào.
Hoá ra trong bản năng của hắn, hắn đã muốn được nhìn thấy máu, muốn được nghe những tiếng rên la rồi.
Hắn thấy mình như được sống đúng với nguồn cội.
Hắn cũng thuộc nằm lòng quy tắc của hệ thống « Kỳ quan thế giới ». Hắn nông nón muốn thử.
Cũng đúng lúc hắn gặp được cậu nhóc Agesipolis. Đáng ra người như cậu nhóc này đã phải chết từ lâu rồi. Dân tộc Sparta không chứa chấp những kẻ ốm yếu bệnh tật, dân tộc Sparta là dân tộc dũng mãnh thiện chiến. Nhưng lần đó chính hắn là người đưa cậu ta tới hang núi. Không những hắn không đẩy cậu ta vào đó mà hắn ngược lại còn bước chân vào đó. Hắn muốn thử lắm ! Hắn muốn được chính ta xé xác con sói xám, muốn được uống máu nó và lột da nó !
Lần đó hắn bị móng vuốt của nó cào trúng suýt nữa thì mù mắt. Vết sẹo kéo từ gò má lên đến sát con mắt chính là dấu tích của lần đó. Nhưng hắn mặc kệ vết thương, sau đó túm chặm lấy đôi chân của nó rồi gầm lên giật mạnh. Con sói bị gẫy xương nằm gục xuống đầu và gào lên rất thảm thiết. Dường như nó đã nhận ra con người này vốn không phải là 1 con mồi, mà đó là 1 con quái thú, là ác ma. Nó đã không thể nào bỏ chạy nên nó chỉ còn biết chấp nhận số phận.
Lần đó hắn dùng tay thụi liên tiếp vào mặt con sói cho đến khi mặt nó nát bét không còn thành hình, tay hắn cũng vì thế mà trầy xước và chảy máu. Hắn vục đầu mút dòng máu nóng chảy ra từ đó và cảm thấy như máu mình như sôi lên. Đôi mắt hắn long lên sòng sọc như muốn giết người.
Agesipolis nhìn thấy cảnh đó mà run rẩy bần bật. Cậu nhóc chưa từng thấy 1 người nào đáng sợ như vậy.
Sau khi hút hết máu chảy ra từ người con sói, hắn lấy tay quyệt mép. Hắn đưa lưỡi liếm thứ dịch thể tanh tưởi còn sót lại, sau đó nói với Agesipolis. Hắn chỉ lạnh lùng hỏi :
-Muốn sống không ?
Cậu nhóc gật đầu lia lịa.
-Nếu thế thì phải nghe lời ta !
Hắn đưa xác con sói trở về, sau đó sai người lột da nó để trùm lên chiếc ghế của hắn. Hắn tuyên bố cậu nhóc Agesipolis đã giết con sói đó và ban cho cậu ân huệ được làm tuỳ tùng của hắn. Dân Sparta hoan hô nhiệt liệt vì họ rất kính phục dũng sĩ.Nhưng họ đã lầm !
Agesipolis kể từ đó sống trong 1 chuỗi ngày địa ngục. Cậu phải cúi đầu vào háng hắn, hơn nữa còn phải chịu cái đau như xé người khi hắn đút vào trong cậu mà không dám rên. Cậu ta biết nếu mình dám kêu cứu, cậu sẽ có kết thúc y như con sói kia.
Cậu cũng không có lực lượng phản kháng, nên cậu phải cam chịu.
Richard liếm môi nói :
-Lâu rồi không được hành hạ con ** Kumiko nhỉ !
Hắn chỉ dám hành hạ Kumiko thôi, còn có cho tiền hắn cũng không dám làm gì Bích Phương. Bởi vì sao ư ? Hắn cũng không muốn thử mùi vị của những lưỡi giáo tẩm thứ thuốc độc chế ra từ cỏ cây, không muốn phải đấu với những tấm khiên rắn chắc bọc thép của binh lính Halicarnassus, cũng không muốn bị Julien vùi dập ! Anh hùng của hắn , Hannibal tuy cũng là 1 vị chiến tướng dũng mãnh, nhưng vẫn còn thua Julien khá xa. Còn vị anh hùng còn lại ư ? Chỉ là 1 bình hoa không hơn không kém !
Thực ra anh hùng còn lại của y chính là Aspasie.
Trong lịch sử Aspasie cũng khá nổi danh khi nàng được nhắc tới khá nhiều bởi những triết gia lỗi lạc như Platon, Aristophanes vân vân…Người ta còn đồn đại rằng nàng có ảnh hưởng rất lớn tới Socrates.
Còn trong hệ thống, để thuê Aspasie, Richard phải trả đến 3 đơn vị tiền vàng. Quyền năng của nàng cũng khá mạnh khi đem lại cho hắn 3 điểm chiến thắng và 1 huy hiệu ngoại giao. Nhưng Richard không cần thứ đó
!
Có lẽ bạn sẽ cảm thấy lạ vì sao lại có vụ đấu nhau giữa các anh hùng ! Thực ra hệ thống chỉ đóng vai trò phụ trợ và hướng đạo cho người chơi mà thôi. Việc rút bài cũng chỉ là 1 cách mà các vị thần linh dùng để buff thêm cho người chơi,còn thực ra chính bản thân người chơi phải cố gắng lãnh đạo và điều hành đất nước của mình. Không có chuyện bạn có thể ngồi mát ăn bát vàng chỉ đợi bốc bài mà kiếm điểm chiến thắng được ! Nếu không việc gì phải có anh hùng làm gì ? Cứ đưa cho người chơi mấy lá bài cho điểm là đủ !
Hơn nữa quyền năng của lá bài cũng ảnh hưởng trực tiếp đến mỗi đế chế. Như đã nói, hệ thống mô phỏng ra cả 1 đế chế, với biên giới, địa hình, thành trì, dân cư, của cải, tài nguyên, vân vân…. Bạn nghĩ các vị thần thừa hơi đến thế sao ? Không hề ! Họ muốn thấy chính người được lựa chọn phải cố gắng, phải lăng xả, phải đấu tranh để phát triển 1 đế chế, chứ không muốn thấy 1 tên phế vật ! Vì sao ư ? Vì họ có thời gian !
Nếu chỉ rút bài không thì cần gì phải tới tận 40 năm sau cuộc chơi mới kết thúc ? Rút 1 lần hết có phải là được rồi không ?
Còn nữa, nếu như các bạn chú ý tới tin tức đầu tiên mà Vũ Tường thì cũng có nhắc tới chuyện các vị anh hùng chỉ tồn tại tới cuối kỷ Đồ Sắt. Mục đích của họ cũng chỉ là người hướng đạo cho những người chơi gà mờ trong cách xây dựng đế chế mà thôi!
Richard, Bích Phương,Kumiko, thậm chí cả đám cá mập « Ngũ Thần » cũng biết điều đó. Họ biết mình chỉ là đồ chơi của các vị thần ! Điều duy nhất mà các vị thần bảo vệ họ là không cho phép người chơi tự giết nhau ! Nếu không kẻ biến thái như Richard đã sớm bị 1 trong « Ngũ Thần » thịt rồi ! Vì sao ư ? Vì người đó là nữ !
Do biết được quy tắc ngầm này nên Richard lại càng thả sức làm bậy ! Nói cho cùng thì hắn cũng chỉ là 1 con kiến, còn « Ngũ Thần » cũng chỉ là những con kiến bự mà thôi! Kiến nào cũng là kiến cả ! Khi chơi chán, họ có thể bị bóp chết bất cứ lúc nào.
Cái danh hiệu tự phong « Ngũ Thần » kia cũng chỉ để treo làm kiểng mà thôi.
Nhưng quy tắc của các vị thần có 1 sơ hở : người chơi không được giết nhau, nhưng NPC lại có thể.Người chơi hoàn toàn có thể sai NPC đi giết người chơi khác.Tất nhiên trừng phạt cũng sẽ rất nặng !Đã có trường hợp người chơi làm như vậy.Cả 1 đế chế bốc hơi chỉ trong 1 đêm,còn người chơi đó thì chết rất thảm. Toàn thân y bét nhè ra giống như bị 1 thứ gì từ trên trời rơi xuống đập vụn.
Hơn nữa các vị thần cũng bảo vệ người chơi nữ bằng hệ thống tự vệ. Nếu như NPC hoặc người chơi khác có ý đồ cưỡng hiếp người chơi nữ thì người đó sẽ ngay lập tức bị xoá sổ ! Quyền lợi này được các vị thần thống nhất vì đừng quên không ít các vị thánh thần đều là nữ. Đơn cử như phương Đông có Nữ Oa, Tây Vương Mẫu, Dao Trì Tiên Tử,Tiên Dung công chúa,Âu Cơ thần mẫu…phương Tây thì có nữ tuyên thánh Clemence,Diane…Xem chừng nữ quyền trong thế giới thần thánh cũng khá được coi trọng.
Nhưng đặc quyền này cũng có sơ hở: nó không ngăn cấm việc bắt cóc nữ hoàng của đối phương. Thường thì trong chiến tranh chuyện này cũng thỉnh thoảng xảy ra.Các cụ cũng có câu « bắt giặc trước phải bắt vua » nên các vị thần cũng phải đồng ý với chuyện này. Việc tra tấn, đòn roi cũng không bị hạn chế. Đương nhiên thời gian giam cầm chỉ kéo dài trong 12 tiếng đồng hồ, hơn nữa nếu là nữ thì người chơi sẽ không được phép đụng chạm vào những bộ phận ngạy cảm của đối phương.Hơn nữa hệ thống sẽ tự chữa lành thương tích cho người chơi.Nếu để người chơi nằm liệt giường thì làm sao họ điều hành thế giới được.
Nhưng tóm lại nó cũng không cấm việc hành hạ.
Đó cũng là lý do mà Kumiko vì sao lại sợ Richard đến thế !
Lần này, hắn gọi 1 tên thích khách vào cung điện để ban bố nhiệm vụ. Thích khách đó sau 1 hồi đã biến mất không thấy tăm hơi !