Sau khi bàn bạc và tìm được cách xử lý đống tài nguyên chưa sử dụng, Vũ Tường có thể thờ phào nhẹ nhõm.
Quả thực trong chuyện này Cesar và Platon ra không ít sức lực. Đừng quên rằng trong lịch sử Cesar là hoàng đế đầu tiên của đế chế « La mã Thần Thánh » , còn Platon là thiên tài toàn năng hình, nên chuyện này cũng không thể làm khó được họ.
Chuyện đường xá coi như đã xong. Vũ Tường cắt cử Platon đi lo việc tiến hành cải tạo đường xá. Platon là bậc đức cao vọng trọng,hơn nữa Vũ Tường còn cung kính gọi ông hai tiếng « Đế sư » nên đám quan lại dưới quyền hắn cũng không dám không theo !
Chuyện mà hắn phải làm là sai người chuyển gạch từ lò gạch của hoàng cung ( các vị thần tự hư cấu ra đơn vị kiến trúc này tương ứng với việc sản xuất tài nguyên cơ bản của hệ thống.Babylon có tài nguyên cơ bản là gạch) và từ 2 nơi sản xuất gạch chuyển về cất trong kho của hoàng cung !
Đơn vị kiến trúc kho này nằm cách hoàng cung khoảng 1 cây số.Diện tích của nó rộng bằng ¼ sân bóng.Không gian bên trong rộng đến mức dù có cất 20 đơn vị tài nguyên cũng dư sức !
Các vị thần quả thực suy nghĩ rất thấu đáo khi xây dựng hoàng cung cho mỗi người chơi !
Vấn đề tiếp theo mà Vũ Tường phải đối mặt là hành vi gây hấn của đế chế Sparta !
Cứ theo lời của Kumiko thì nàng bị hắn bắt cóc không ít lần ! Tuy được hệ thống bảo hộ người chơi nữ bảo vệ nhưng sự tàn độc và lòng thù hằn phụ nữ của hắn khiến nàng phát sợ. Cả 2 người vào cùng thời với nhau, nhưng do bị hắn tra tấn khiến nàng không còn tâm trí phát triển đế chế nữa. Cho nên mới chỉ trải qua 1 năm rưỡi nàng đã bị hệ thống truất quyền.
Vũ Tường dám chắc tên điên này không biết được việc Kumiko sớm bị truất quyền nên việc hắn cử người tới quấy phá sẽ diễn ra chỉ trong 1 sớm 1 chiều. Do đó Vũ Tường cần phải đẩy nhanh tốc độ phát triển!
Có 1 điều cần phải giải thích rõ ràng rằng nếu tính đúng ra thì 40 năm , có tất cả là 40 * 12 = 480 lá bài được rút ! Nhưng thật ra tổng số lá bài mà các vị thần quyết định chỉ là 120 tấm. Khi rút đủ mỗi kỷ 40 lá, hệ thống sẽ tự động chuyển qua kỷ mới! Có nghĩa là người chơi sẽ được phép rút bài trong 10 năm. Vậy 30 năm còn lại để làm gì ? Chẳng lẽ để chưng không ? Vũ Tường không cho là vậy. Hắn đoán rằng 20 năm đó mới thực sự là 1 thử thách dành cho người chơi. Khi đã quá phụ thuộc vào hệ thống rồi thì việc tự mình phát triển một đế chế sẽ trở nên quá khó khăn.
Do đó việc tham gia sớm và sớm rút được lá bài cũng không ảnh hưởng quá nhiều.Có lẽ các vị thần cũng đã nghĩ đến chuyện này. Khởi điểm cao hơn người khác không có nghĩa là bạn sẽ chiến thắng. Ăn thua nhau sẽ vào 30 năm cuối cùng đó. Nếu điểm chiến thắng của 2 bên không chênh lệch quá nhiều, thì ai phát triển cao hơn thì người đó sẽ thắng. Và Vũ Tường tin rằng có lẽ các vị thần sẽ để người chơi tự khai phá và tìm cách kiếm điểm chiến thắng cho riêng mình.
Còn làm cách nào để tìm kiếm điểm chiến thắng sau khi đã rút hết bài ? Cứ nhìn cái tên « Kỳ quan thế giới » là rõ. Babylon nổi tiếng vì cái gì ? Vì vườn treo Babylon chứ sao. Các đế chế khác cũng có kỳ quan của riêng mình. Chẳng hạn như Halicarnassus được biết đến bởi lăng mộ của vua Mausolus, hoặc là đế chế Trung Hoa thì được biết đến bởi Vạn Lý Trường Thành,…Vũ Tường dám chắc đến 60% rằng cái gọi là điểm chiến thắng chính là thước đo chỉ số "tự hào" về đế chế của người dân. Huy hiểu chiến thắng đồng nghĩa với niềm tự hào về đế chế khi quân đội của đế chế thắng trận,khoa học phát triển khiến dân chúng cũng tự hào,trình độ dân sinh cao cũng khiến dân chúng tự hào,vân vân.... Vậy việc xây được kỳ quan chắc chắn cũng khiến dân chúng tự hào.
Mãi suy nghĩ miên man mà đã quá trưa rồi !
Hắn sai người chuẩn bị đồ ăn cho mình. Nói là chuẩn bị thôi chứ thực ra đám người hầu chỉ có trách nhiệm dọn đồ ăn lên.Thật sự thì hoàng cung do hệ thống hư cấu ra nên đám người làm trong đó cũng được hư cấu nốt. Đồ ăn thức uống cũng tự động được cung cấp đúng giờ, hơn nữa đều là sơn hào hải vị. Các vị thần quả thực rất lo lắng đến sức khoẻ của người chơi ! Cứ thử nghĩ xem với tình trạng kinh tế tồi tệ như Babylon thì đào đâu ra đồ ăn ngon như vậy.
Sau khi dùng bữa, hắn tự mình tới thăm hỏi Phryné,Cesar và Platon.
Người đầu tiên mà hắn đến viếng thăm là Platon.
Tính ra thì tuổi của Platon đáng tuổi ông hắn. Ông cũng nhiều tuổi hơn Phryné và Cesar. Kính lão đắc thọ vốn là truyền thống tốt đẹp từ ngàn xưa, mà bản thân Cesar và Phryné chắc cũng hiểu.
Khi tới thăm Platon, người hầu cho biết ông đã đi ra ngoài.
Hắn đành phải tới viếng thăm Cesar vậy. Khi gõ cửa phòng Cesar, hắn thấy y đang ngồi ngẫm nghĩ.
Cũng không lạ vì trong lịch sử, dù làm quen với quân sự quá chậm, hơn nữa một phần cũng do bản chất của mình nên Cesar không giỏi chiến lược và chiến thuật bằng hai danh tướng cổ đại Alexandros Đại Đế và Hannibal, nhưng ông có đủ những tài năng khác của hai danh nhân này để trở thành một lãnh đạo quân sự vĩ đại. Không những thế, ông thậm chí còn hơn cả hai người này và có lẽ bất kỳ một vị tướng soái nào trong lịch sử trong việc truyền cảm ba quân xung phong một khi tình thế không có lợi.Và ông cũng là vị đại danh tướng duy nhất tự dạy binh cách cho mình.Ông có thể gặt hái chiến thắng dưới bất kỳ địa hình, thời tiết nào có thể phần lớn là nhờ vào tính kỷ luật cao của binh lính ông, khả năng điều khiển tuyệt vời, và sự trung thành của các chiến binh dành cho ông.
Còn trong hệ thống, Cesar lại được xếp cao hơn hẳn Hannibal.Chắc chắn điều này cũng có lý do.
Quả thực nếu ngay cả Platon cũng trở thành nhân tài toàn năng hình,thì không có chuyện Cesar lại không được buff lên.
Thực sự trong lần rút bài sau này, dù muốn dù không, Vũ Tường cũng phải bắt đầu từ việc lấy lá bài quân sự.
Bản thân hắn cũng không phải là kẻ ham chiến, nhưng hắn muốn nhanh chóng kiếm người kế thừa năng lực của Cesar. Tính ra thì Cesar cũng chỉ mạnh về quân sự nên cũng dễ dàng tìm ra 1 trong số những « binh lính » lâm thời mà y đào tạo. Đương nhiên gọi là « binh lính » thế thôi, chứ chưa có trại lính chính quy, nên các binh sĩ chỉ tập trung ở hoàng cung buổi sáng sớm, còn đến tối ai lại về nhà nấy. Hoàng cung của Vũ Tường cũng không phải khách sạn để đám người này ngủ lại ! Mà như vậy thì quá trình đào tạo binh lính cũng không được chất lượng ! Cứ nhìn những bạn được gọi đi bộ đội thì thấy : họ ăn trong doanh trại, ngủ trong doanh trại, tập các bài tập đội hình đội ngũ cũng trong doanh trại, nên mới có chuyện nhiều gia đình mà không uốn nắn nổi con mình mà tống nó đi bộ đội !
Nghĩ vậy nên Vũ Tường tới gần.Cesar lúc đó cũng ngẩng đầu lên và nhìn thấy hắn. Y nói :
-Tham kiến bệ hạ !
-Đại nhân khách sáo quá !
-Sau bệ hạ lại hạ cố tới chỗ của thần !
-Định trao đổi với đại nhân vài chuyện ấy mà ! Thấy đại nhân có vẻ đang suy nghĩ nên cũng ta cũng không định làm phiền đại nhân !
-Cũng chỉ là những suy nghĩ bâng quơ mà thôi ! Thần thật xấu hổ khi khiến bệ hạ quan tâm như vậy !
-Có chuyện này ta muốn trao đổi với đại nhân ! Sắp tới ta muốn xây dựng 1 trại quân sự ở Babylon ! Đại nhân thấy sao ?
-Thế thì hay quá ! Nhưng làm vậy có được không ? Babylon giờ đang trong thời khắc khó khăn !
-Khó khăn thì khó khăn, nhưng việc nào phải ra việc nấy ! An ninh của Babylon thực sự phải nhọc công đại
nhân rồi !
-Thần sẽ cố hết sức !
Tiếp đó hắn tới thăm Phryné.Lúc hắn tới thì nàng cũng vừa lúc bước ra.
-Bệ hạ !
-Chào buổi sáng Phryné cô nương !
-Cảm tạ bệ hạ ! Bệ hạ có chuyện gì muốn kiếm tiểu nữ sao !
Thú thật trước khi tới tìm nàng, Vũ Tường có suy nghĩ muốn nàng trở thành thủ lĩnh tình báo của đế chế, nhưng hắn vẫn không có quyết tâm.
Thời xưa việc truyền thông tin thực sự quá chậm. Nhiều khi 1 thông tin phải mất 2-3 tháng mới đến được nơi cần đến.Mà lúc đó thì thông tin đó đã hoàn toàn mất đi giá trị !
Chỉ có 2 nơi là nơi thu thập thông tin chính có tốc độ truyền đi nhanh nhất: Quán rượu và nhà thổ !
Bởi vì rượu và gái luôn là thứ mà đàn ông không thể nói không. Hơn nữa nếu mở nhà thổ thì 1 là hắn có thể kiếm được không ít tiền,2 là hắn sẽ có 1 mạng lưới thu thập thông tin của riêng mình !
Kế sách này không phải chỉ có mình hắn mới nghĩ ra.
Thời xưa Phụng Sồ Bàng Thống cũng đã từng có suy nghĩ này khi về đầu quân cho Lưu Bị. Lúc đó nói thật thì mạng lưới thu thập thông tin của Lưu Bị thật không dám bình luận. Tào Tháo có Giả Hủ lo chuyện này, bên Đông Ngô là Lục Tốn, còn bên Lưu Bị thì không có ai lo lắng về mạng lưới này do Khổng Minh thì không có thời gian, mà kẻ dưới thì không đủ trình độ. Lúc đó Bàng Thống từng có ý nghĩ muốn đảm đương chuyện này !
Hắn cũng đã có quán rượu đầu tiên trong đế chế. Hắn cũng đã nhờ Platon lo việc sản xuất ra men rượu rồi. Có lẽ cũng vì thế mà ông ra ngoài sớm như vậy !
Bia rượu thì cũng có sớm thôi ! Chỉ còn nhà thổ !
Vũ Tường còn muốn mở rộng nó ra khắp đế chế ! Nếu có thể thì mở rộng ra 2 đế chế bên cạnh thì càng tốt !
Nhưng hắn lại không thể nhờ Platon và Cesar.Hắn cũng không muốn Platon có ấn tượng xấu về mình, hơn nữa để 1 ông già làm tú ông của 1 nhà thổ cũng kỳ.Hắn cũng cần Cesar huấn luyện binh lính. Nếu cấp trên không gương mẫu thì sao ra lệnh được cho cấp dưới !
Chỉ còn lại 2 cô gái Kumiko và Phryné ! Nhưng hắn không thể hạ nổi quyết tâm !
-Không ! Không có gì cả ! Chỉ muốn đến thăm hỏi cô thôi ! Cô có rảnh đi dạo với ta không ! Ta định mời cả Kumiko đi nữa !
-Cũng được ! Tiểu nữ cũng đang rảnh ! Vậy chúng ta đi !
-Để ta đi gọi Kumiko ! Để thêm an toàn ta mời thêm cả Cesar đại nhân đi cùng nữa ! Đi cạnh hai cô nương xinh đẹp như hoa thế này khiến 1 mình ta không đủ sức ngăn cản đám sắc lang đâu !
-Bệ hạ vui tính thật !
Nói là làm,Vũ Tường quay lại phòng của Cesar để mời y sau đó đi tới gọi Kumiko. Cesar cũng không chối từ.
Thật ra y còn có buổi huấn luyện binh lính, nhưng an toàn của Vũ Tường là trên hết ! Huống chi còn có Phryné ở đây !
Nói thật thì trong lịch sử Cesar cũng không phải là người hoàn toàn nói không với sắc dục ! Chỉ cần nhìn chuyện tình của y với nữ hoàng Cleopatre là thấy ! Đàn ông không lại nói không với sắc đẹp cả ! Mà Vũ Tường dù chưa nhìn thấy Cleopatre nhưng hắn dám nói vẻ đẹp của Phryné đủ khiến cho bất cứ gã đàn ông nào cũng xiêu lòng !
Cũng khó trách việc Phryné lại có quyền năng triệu hồi miễn phí 2 anh hùng khác !
4 người cùng nhau rời khỏi ngoại thành. Vũ Tường vừa đi vừa quan sát địa thế xung quanh. Hắn cần 1 mảnh đất đủ kín đáo, đủ rộng để âm thầm luyện quân ! Hắn không muốn tên điên Richard sớm biết được suy nghĩ của mình ! Babylon thực sự không thể chịu nổi vó ngựa của y lúc này !
Đi tới 1 rừng cây thì Cesar đột nhiên chặn ngang trước người của Vũ Tường. Y nói :
-Bệ hạ ! Có thích khách !
Vừa nói xong thì có 10 cái bóng đen nhảy ra !
-Đám tôm tép muốn chết !
Cesar rút ra thanh kiếm đeo ở hông.
Chiêu thức của Cesar khá đơn giản. Nó không màu mè hoa mỹ, nhưng mạnh mẽ và trí mạng. Mục tiêu của nó là cổ, bụng, hạ bộ, những nơi có thế triệt hạ bất cứ ai !
Thân pháp của Cesar cũng rất nhanh nhẹn. Vũ Tường chỉ kịp nhìn thấy 1 cái bóng nhoáng lên là 1 tên áo đen ngã xuống !
Có vẻ như tên cầm đầu thấy động nên huýt sáo ra lệnh cho những tên còn lại rút lui. Dù rất muốn đuổi theo để giết hết bọn chúng, nhưng vì lý do an toàn nên Cesar không làm vậy. Y không dám chắc chúng có còn đồng bọn gì ở quanh đây hay không !
Vũ Tường có linh cảm dông bão sắp kéo đến . Y nói với Cesar và 2 cô gái :
-Chúng ta về thôi !
Linh cảm của hắn sớm được ứng nghiệm !