Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn : 4vn.eu
Chương 5 : Hang động kì quái -Bỏm !!!!!!!!!!!
Hoa Khiếu Thiên mở mắt ra , trước mắt của hắn là một màu xanh da trời , Hoa Khiếu Thiên dụi dụi con mắt nhìn lại , chẳng phải mình đã chết rồi sao ? Vì sao cảm giác này làm cho mình rất ấm áp nhỉ ? Nghe nói ở dưới đó lạnh lẽo lắm mà ?
Hoa Khiếu Thiên trừng mắt , hắn cảm nhận xung quanh :
-Nước ? Phải rồi , chính là nước !
Hoa Khiếu Thiên đưa tay lên sờ khắp mọi nơi , hắn cảm thấy da thịt mình có chút mềm mại , thì ra mình vẫn còn sống . Hoa Khiếu Thiên đứng dậy , hắn nhìn xung quanh phát hiện mình đang ở trước một cái cửa hang đá , Hoa Khiếu Thiên nhìn sang bên cạnh mình thì phát hiện con Bạch Gấu đang trừng mắt nhìn mình , ánh mắt hận thù của nó vẫn chưa tan làm cho Hoa Khiếu Thiên cảm thấy có chút sợ hãi , rớt từ độ cao như vậy rồi mà con Bạch Gấu này vẫn ôm chặt lấy chân hắn , đúng là đồ Ngốc Gấu .
Hoa Khiếu Thiên còn có một phát hiện thú vị nữa , đó chính là nước ở đây , nó có một màu đỏ tươi như máu , Hoa Khiếu Thiên hứng một ít nước trên tay rồi nhìn kĩ một hồi rồi hắn liếm nó .
Hoa Khiếu Thiên cứng người , cả người hắn trở nên nóng hừng hực , thế là hắn khạt ra máu , máu của hắn hoàn toàn là một màu đen , màu đen này trong chốc lát lại biến thành một màu đỏ rồi tan vào trong biển máu này . Hoa Khiếu Thiên cảm thấy cả thân thể mình trở nên khỏe hẳn , khi bị kéo xuống vực thì hắn cũng có một chút thương thế nặng , từ ngoại đến nội đều bị có tổn thương nhất định , Hoa Khiếu Thiên cứ nghĩ trong vòng mấy năm mới khỏi được ai dè lại trong chốc lát liền sinh long hoạt hổ như thế này , quả thật là quá bất ngờ đi mà . Hoa Khiếu Thiên còn cảm thấy trong người mình chuẩn bị rục rịch thứ gì đó nhưng Hoa Khiếu Thiên định cảm nhận thì bỗng nhiên nó biến mất làm Hoa Khiếu Thiên cảm thấy có chút hụt hẫn , nhưng cảm giác đó thật là mới mẻ , cứ như trong thân thể của hắn chuẩn bị sinh sản ra thứ gì đó vậy , Hoa Khiếu Thiên định uống tiếp nhưng hắn bỗng nhiên dừng hoạt động của mình , giương mắt nhìn về phía con Bạch Gấu .
Hoa Khiếu Thiên tiến lại gần con Bạch Gấu , định đập sọ nó lấy thú hạch , thú hạch thường tập trung ở trên đầu của thú , nên đập sọ có cơ hội rất lớn nhìn thấy thú hạch , có một số loài thú đặc biết nên thú hạch có thể mọc ở nơi khác nhưng đa số vẫn là ở đầu .
Hoa Khiếu Thiên gồng hết sức để bóp nát sọ con Bạch Gấu nhưng mà sức lực của hắn không đủ . Hoa Khiếu Thiên thả người trôi nổi trên mặt nước rồi thở dài , làm sao để có thể lấy thú hạch của nó đây .
-Đúng rồi .
Hoa Khiếu Thiên bật người dậy , cười ha ha , hắn cầm bàn tay con gấu sau đó dùng hết sức cầm tay con Bạch Gấu đâm mạnh vào sọ nó .
-" Rốp " .
-Thành công rồi .
Cuối cùng sọ của con Bạch Gấu vỡ tan , máu óc tanh rình của nó văng khắp nơi , một mùi rất giống xú uế bốc lên làm cho Hoa Khiếu Thiên cảm thấy khó thở và muốn buồn nôn . Hoa Khiếu Thiên cố gắng bịt mũi , lấy tay mò vào bên trong óc của nó , cảm giác nhớt nhợt này làm cho Hoa Khiếu Thiên cảm thấy có chút ớn lạnh . Khi sờ mó hết óc của con Bạch Gấu thì Hoa Khiếu Thiên vui mừng , hắn móc ra khỏi đầu con Bạch Gấu một viên đá , viên đá này có màu nâu đậm , Hoa Khiếu Thiên cầm lên ngửi viên thú hạch này cảm thấy có chút thoải mái , hèn gì thú hạch được ưa chuộng như vậy , năng lượng của nó tỏa ra cực kì nồng đậm , ngay cả người thường chỉ cần ngửi cũng cảm thấy khỏe ra .
Hoa Khiếu Thiên cất nó vào trong áo , hắn biết lúc này mình chưa thể sử dụng được thú hạch , đợi lúc nào hắn đánh thức được sức mạnh tiềm ẩn đã rồi mới tính tới chuyện đó . Thế là hắn liền đánh chủ ý sang một hướng khác , đó chính là cái hang động này .
Ngay từ đầu Hoa Khiếu Thiên đã cảm thấy hang động này có chút gì đó kì lạ rồi , thật ra thì ở đây mà có cái gì đó bình thường thì mới là bất bình thường . Hoa Khiếu Thiên tiến vào hang động này . Khi mới bước được một chân vào thì hắn cảm thấy có thứ gì đó đang đè nặng lên người hắn , hắn cảm thấy có một áp lực rất mạnh đang đè nén hắn , nếu mà hắn không chịu đựng nỗi nữa thì chắc chắc hắn sẽ nổ tan sát .
Hoa Khiếu Thiên cố gắng chịu đựng sự đè nén này , nó làm cho hắn tức đến không nói nên lời , trong người hắn rất nhộn nhạo , khí huyết tắc nghẽn , khó lưu thông làm cho Hoa Khiếu Thiên càng ngày càng cảm thấy hoa mắt , nhưng hắn vẫn cố gắng cắn răng chịu đựng , nếu mà không chống được cỗ uy áp này thì chắc chắn ngày này năm sau sẽ là đám giỗ của hắn .
-Cố lên , không thể nào chết một cách lãng nhách ở đây được .
Hoa Khiếu Thiên gầm lên , đến khi hắn hết chịu nổi nữa thì hắn cảm thấy có thứ gì đó đang nổ tung trong ngực mình , thì ra viên thú hạch của con Bạch Gấu hồi nãy phát nổ vì nó không chịu được uy áp mạnh mẽ này . Luồng năng lượng được nén trong viên thú hạch giờ đây đã giải phóng , nó lan tỏa khắp hang động . Hoa Khiếu Thiên cảm thấy thân thể tràn trề sinh lực , hắn la lên vài tiếng thoải mái rồi cố gắng đứng thẳng người lên .
-Ui da .
Mặc dù hắn có khỏe trở lại đi chăng nữa thì uy áp này đối với hắn cũng rất là lớn , xương hắn bị chèn ép tới nỗi phải kêu lên vài tiếng . Hoa Khiếu Thiên hộc máu , hắn nhìn vào luồng năng lượng mới bị giải phóng một cách chăm chú :
-Ủa ? Tại sao luồng năng lượng này lại tập trung di chuyển vào bên trong hang thế nhỉ ?
Hoa Khiếu Thiên nhìn thấy luồng năng lượng này tập hợp lại thành một dòng khí màu nâu đậm rồi lần lượt bay vào sâu trong hang động . Hoa Khiếu Thiên cảm thấy sự việc có một chút không đúng liền cố gắng đuổi theo nhưng vô ích , uy áp nặng thế này thì làm sao hắn có thể nhúc nhích ngón chân được cơ chứ !
Đột nhiên uy áp biến mất , cả cơ thể Hoa Khiếu Thiên trở nên nhẹ hẳn đi , hắn nhìn xung quanh với vẻ mặt đầy nghi hoặc , tại sao lại biến mất một cách kì lạ thế này ?
-Chắc là do bên trong hang rồi . Đi coi thử xem .
Hoa Khiếu Thiên vội vã chạy theo luồng khí hồi nãy , Hoa Khiếu Thiên nhìn xung quanh phát hiện có rất nhiều con đường ngoằn nghèo rất khó chịu , chỉ cần đi nhầm hướng là coi như " một đi không trở lại " , thế nên Hoa Khiếu Thiên càng ngày càng lo lắng cho chính mình liệu theo luồng khí này có đúng không . Khi trong lòng Hoa Khiếu Thiên đang nghi hoặc thì bỗng nhiên luồng khí kia dừng di chuyển , bọn chúng tụ lại tạo thành một cây châm rất nhỏ rồi cắm xuống mặt đất .
Hoa Khiếu Thiên cảm thấy bất ngờ , thế là hắn lùi lại theo phản xạ .
" Uỳnh uỳnh "
Mặt đất nứt ra , cả hang động này đều vì sự việc này mà rung chuyển liên tục , Hoa Khiếu Thiên sợ hãi cố gắng lui về càng xa càng tốt , hắn chạy tới hộc hơi quay lại thì phát hiện mặt đất đã hết nứt ra mà thay vào đó là một cái tế đàn rất lớn xuất hiện , màu đỏ xen lẫn màu xanh làm cho tòa lâu đài này tôn thêm giá trị cổ xưa của nó . Hoa Khiếu Thiên nhìn thấy tế đàn này có trạm khắc rất nhiều kí hiệu liền tò mò nhìn , nhưng hắn nhìn mãi không hiểu thế là bỏ cuộc , khí tức cổ xưa này tỏa ra làm cho Hoa Khiếu Thiên có chút cảm giác thuần phục nó , hắn giật mình tỉnh táo , chết tiệt thật , chút nữa là lạc vào trong ảo giác rồi . Cảm giác sợ hãi cuối cùng cũng được thay vào bằng cảm giác sung sướng :
-Ồ . Thì là có thứ được giấu dưới mặt đất , vậy là luồng khí kia chính là chìa khóa đã đánh thức được nó .
Hoa Khiếu Thiên mừng rỡ , hắn thật không ngờ rằng mình lại ngáp phải một con ruồi lớn như vậy , Hoa Khiếu Thiên cảm thấy rất vui mừng , theo dự đoán của hắn thì đây chắc chắn là báu vật có một không hai chứ nếu không thì chủ nhân của nó cũng không phải dấu kĩ như vậy , càng nghĩ Hoa Khiếu Thiên càng thấy hứng khởi . Thế nhưng hắn lại suy nghĩ , báu vật quý giá như thế này mà không có bẫy thì mới thật là bất bình thường , Hoa Khiếu Thiên cảm thấy rất đau đầu , miếng thịt treo tới tận miệng rồi mà không ăn được , bực bội hết sức mà .
-Thôi kệ , bẫy thì cứ bẫy , dù sao thì mình cũng chẳng thể thoát khỏi đây , trước sau cũng chết vậy thì lo lắng chết sớm hay muộn làm chi cho phiền não .
-Liều thôi .
Hoa Khiếu Thiên chạy tới , đúng như hắn dự đoán , khi hắn mới bước vào trong tế đàn thì những kí hiệu được chạm khắc trên tế đàn liền phát sáng .
-Thật là ... Xui .
Last edited by Vẫn Lạc; 29-03-2014 at 09:01 PM.
|