Dị Huyết Hung Thần
Tác giả : Vẫn Lạc
Nguồn : 4vn.eu
Chương 6 : Biến Hóa
-Tất cả những chuyện ngươi kể đều là thật đúng chứ ?
-Vâng ạ .
-Vậy thì Hoa Khiếu Thiên thì sao ? Ngươi đã phái người đi lục soát chưa ?
-Thật ra thì tới giờ vẫn chưa tìm thấy dấu vết của Hoa công tử .
-Thật là vô dụng .
Trong một căn nhà gỗ , có hai người đàn ông một già một trẻ ngồi nói chuyện với nhau , ông lão mắng người thanh niên xong thì người thanh niên liền hối hả quỳ xuống :
-Mong trưởng lão tha thứ .
-Aiz dà . Ngươi cũng phải cẩn thận một chút chứ !
Ông lão này chính là ông của Hoa Khiếu Thiên , còn người đang ngồi nói chuyện với ông chính là Liệt Bá . Thì ra khi Liệt Bá chạm trán với đám người áo đen xong thì liền đi tìm kiếm Hoa Khiếu Thiên nhưng không thấy dấu vết gì cả , do đó mà Liệt Bá vội vã chạy về báo tin cho ông của Hoa Khiếu Thiên và cũng chính là trưởng lão của hắn . Khi nghe tin Liệt Bá nói thì ông rất tức giận , thế nhưng ông chỉ biết kiềm chế sự căm phẫn mà thay vào đó là cố gắng tìm kiếm Hoa Khiếu Thiên .
-Trưởng lão à , thật ra thì tình hình lúc đó rất tồi tệ , chứ nếu mà để Hoa công tử ở lại thì rất vướng víu .
-Ngươi nói cho ta biết xem , ai đã truy sát các ngươi ?
-Lúc đó tất cả bọn chúng đều bịt mặt , không thể nhìn rõ được . Nhưng chúng đã phạm một sai lầm .
-Sai lầm ?
-Tất cả bọn chúng đều dùng đao làm vũ khí .
-Dùng đao sao ? Thì ra là bọn chúng ... mà cũng phải , chúng ta luôn luôn là đối thủ cạnh tranh hàng đầu của bọn chúng mà .
-Trưởng lão , tại sao người không trực tiếp đến tìm kiếm luôn , không phải nhanh hơn sao ?
-Ta cũng muốn lắm nhưng mà nếu ta đi thì sẽ lộ hành tung của ta mất . Chắc ngươi cũng biết là ta đang ở ẩn mà , nếu không phải trong tông môn còn có một số sự vụ chưa giải quyết xong thì ta cũng không cho các ngươi biết được chỗ ở của ta đâu .
-Vậy để thuộc hạ tra xét khu rừng một lần nữa .
-Đi nhanh đi .
"Vù vù " - " Cộc cộc "
Hai hai âm thanh khác nhau đồng thời vang lên , tiếng vù kia chính là do Liệt Bá gây ra còn tiếng động kia chính là của ....
" Kéttttt "
-Ông ơi .
-Ồ ! Dạ Lai , sao cháu đến thăm ông sớm thế ?
-Hôm nay cháu cảm thấy có chút bất an nên sang ông nói chuyện cho đỡ buồn .
-Sao vậy ? Vẫn còn nhớ nó à ?
-Dạ ... con thấy Hoa Khiếu Thiên đi mấy ngày rồi mà chẳng có thư hồi âm nên con hơi lo , trước đây con với Hoa Khiếu Thiên đã có giao kèo rồi .
-Hì hì . Thì ra là vậy , chắc nó bận nhập học nên có chút mệt mỏi , không gửi cho con được đấy mà .
-Mà thôi . Cứ để bạn ấy như vậy có khi còn tốt hơn , một chú chim sẽ không thể nào trưởng thành nếu không thoát khỏi vòng tay của chim mẹ . Con nghĩ Hoa Khiếu Thiên là người có chí lớn , có khi nơi đó mới chính là nơi phù hợp với Hoa Khiếu Thiên , còn con chỉ là một cô gái quê mùa , làm sao mà xứng đáng được ....
-Tại sao con lại bi quan như thế chứ !
-Con ... muốn cùng cậu ấy chia sẻ gánh nặng trên vai , nhưng không thể . Con đã nghe người trong làng kể về sự việc tối hôm ấy rồi . Con cũng biết vài phần về việc tại sao Hoa Khiếu Thiên lại ham muốn sức mạnh đến thế , là một cô nhi thì ai cũng muốn biết cha mẹ ruột của mình là ai , nếu con là một cô nhi thì cho dù chỉ còn một chút kí ức nhưng con sẽ không từ bỏ , chính vì thế mà con muốn cùng phụ giúp Hoa Khiếu Thiên , để cậu ấy sớm tìm ra thân nhân của mình .
-Vậy thì con sẽ làm gì để chia sẻ nó .
-Đương nhiên là sức mạnh rồi .
-Con nói không khác gì con trai nhỉ ?
-Ông cứ chọc con hoài .
-Ta biết trước mặt Hoa Khiếu Thiên con tỏ ra rất dịu hiền nhưng trong lòng thì rất là mạnh mẽ , kiên quyết không khác gì một người đàn ông .
-Nhưng con nghĩ sức mạnh đối với con là một thứ rất xa vời .
-Sao con lại bi quan thế ?
-Vậy chứ ông nghĩ sao ?
-Ta thì nghĩ rất khác con . Con không giống như Hoa Khiếu Thiên , nó là một đứa mà kể cả ta cũng không nhìn thấu được nhưng con thì khác , ta cảm thấy tư chất của con cực kì cao , chỉ cần chăm chỉ một chút là sau này sẽ có tương lai trở thành cường giả , lúc đó thì con có đủ tư cách bảo vệ mọi người rồi .
-Ông đừng an ủi con , làm sao mà ông lại có thể giúp con được .
-Khà khà . Chỉ cần con muốn là ông sẽ giúp .
-Thật không ông .
-Ừm . Nếu con muốn thì ngày mai quay lại , ông sẽ cho con một điều bất ngờ .
*************
-Thật là đen đủi mà !
Hoa Khiếu Thiên nhìn cái tế đàn này mà chửi thề , hắn khóc không ra nước mắt , tại sao ông trời lại không cho hắn một con đường sống cơ chứ . Hoa Khiếu Thiên định quay trở lại nhưng đã quá muộn , hắn không thể nào bước ra khỏi tế đàn được , trong lòng hắn thấp thỏm lo âu , cuộc đời của mình bế mạc tại đây .
-"Boong boong "
Chiếc chuông ở chính giữa tế đàn ngân nga vang lên , các kí tự như nhận được mệnh lệnh liền bay lên quay quanh lấy người Hoa Khiếu Thiên . Hoa Khiếu Thiên giật mình trong chốc lát , định thoát thân ra khỏi đây nhưng mà những kí tự đó đã liên kết lại giống như những sợi xích trói chặt hắn khiến hắn không thể nào nhúc nhích được . Khi hắn chưa kịp hoàn hồn xong thì có một sợi xích khác bắn tới mi tâm của hắn , hắn nhìn kĩ sợi xích này thì thấy nó khác với những sợi xích đang trói mình , nó có hai màu xanh đỏ hòa quyện vào nhau , kích thước của nó cũng chẳng giống bình thường . Hoa Khiếu Thiên nhắm mắt chờ cho sợi xích này kết liễu cuộc đời mình .
Sợi xích này nhẹ nhàng uyển chuyển nhưng uy lực cực kì mạnh mẽ , tuy nó phóng tới không nhanh nhưng uy lực của nó đã làm cho không gian xung quanh vặn vẹo liên tục , có thể bóp méo không gian thì uy lực của nó đâu thế nào tầm thường được .
-" Bing ".
Sợi xích đâm thẳng vào mi tâm của Hoa Khiếu Thiên , hắn cảm thấy không đau đớn gì cả nhưng hắn cảm thấy rằng trong đầu mình bỗng vang lên tiếng bing rất kì lạ . Hắn nhận thấy rằng linh hồn của mình đang phiêu du , trong đầu hắn đang truyền từng đợt sung sướng .
Thế nhưng mà sự việc chỉ mới bắt đầu , khi hắn đang chìm đắm trong cảm giác sung sướng ấy thì bỗng nhiên không gian biến thành hai màu xanh đỏ , cả hai không hòa quyện vào nhau mà đứng ở hai hướng biệt lập , cả hai bên dường như đang giằng co đều gì đó .
Linh hồn Hoa Khiếu Thiên nhận thấy có điều gì đó rất nguy hiểm cho nên liền tránh sang một bên , thế nhưng linh hồn Hoa Khiếu Thiên không biết rằng mình chính là thứ mà cả màu xanh và đỏ tranh giành . Hai màu xanh đỏ này chợt thấy linh hồn Hoa Khiếu Thiên có chút động tĩnh liền xông lên như hổ đói vồ mồi , tiếng kêu phừng phực và vù vù ở hai phía vang lên làm linh hồn Hoa Khiếu Thiên phải nhíu mày quay lại .
-Mẹ nó .
Linh hồn Hoa Khiếu Thiên tăng tốc bay đi , hắn bay qua vô số hòn đảo nhưng mà tốc độ của hắn làm sao mà so được với hai thứ kia . Thế là trong chốc lát linh hồn Hoa Khiếu Thiên đã bị hai thứ kia đuổi kịp . Cả hai đều xông vào trong linh hồn Hoa Khiếu Thiên .
-Aaa !
Tiếng kêu thảm thiết vang lên . Linh hồn Hoa Khiếu Thiên cảm thấy rất đau đớn , một bên thì lạnh ngắt một bên thì nóng bỏng , cả hai đảm nhiệm một trái một phải làm cho linh hồn Hoa Khiếu Thiên phải chịu đựng cả hai loại cùng lúc , hắn đau không khóc nên lời .
-Ư ư .
Giờ đây thanh quản của linh hồn Hoa Khiếu Thiên đã bị đóng băng và thiêu rụi cho nên hắn không thể kêu lên được nữa , chỉ biết rên cho bớt đau thôi .
-Chẳng lẽ đời ta đến đây là hết sao ?
|