Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn : 4vn.eu
Chương 9 : Song Long Đế Thân .
-Bí Tịch Ma Thân ? Nó là gì ? Tại sao ta chưa từng nghe tới .
Hoa Khiếu Thiên nghi hoặc , hắn sờ sờ mũi tỏ vẻ ngượng ngịu với sự hiểu biết của mình .
-Nó là bí tịch mà các các loài thú tự nghĩ ra dựa theo cơ thể của mình mà sáng tạo , ví dụ như là loài cóc thì nó sẽ tự tạo ra một bí tịch mà thích hợp nhất với nó để tu luyện . Như vậy đó .
-Vậy những loài thú ngoài kia tại sao không có bí tịch mà vẫn mạnh .
-Bí tịch hơi giống với công pháp của loài người , nó giúp loài thú có lĩnh ngộ nhiều hơn đối với thân thể của chính mình . Các loài thú kia chỉ là đang dùng phương pháp sơ đẳng nhất là hấp thu " khí " ngoài thiên địa rồi cải tạo thân thể thôi , chứ chúng chẳng có gì gọi là mạnh cả . Những loài thú có bí tịch thì cường độ thân thể sẽ cao hơn loài thú không có bí tịch gấp chục lần .Bí tịch là kiệt tác của loài thú , bí tịch còn ghi lại những kĩ năng vận dụng ma thể mà những loài thú bình thường còn chưa biết được , đa phần là do được lưu truyền từ đời này sang đời khác , được vô số kì tài của loài đó có cải tạo rất nhiều , làm cho bộ bí tịch càng ngày càng hoàn mỹ hơn . Vậy cho nên bí tịch đối với loài thúlà thứ vô cùng trân quý với loài thú , chỉ cần tu luyện bí tịch tới cảnh giới viên mãn thì chắc chắn thân thể sẽ cực kì mạnh mẽ , hồi phục cực nhanh , uy lực cực mạnh , cho nên bí tịch mới còn có tên " Bí Tịch Ma Thân " .
-Ngươi nói vậy là bí tịch rất quý giá .
-Ừm .
-Vậy ta hỏi ngươi ? Ta là người thì cần chi bí tịch .
-Ờ ... thì ....
-Ngươi đừng có tưởng ta bị ngu .
-Chưa chắc là con người không thể tu luyện được .
-Ý ngươi nói là sao ? Rõ ràng xem .
-Thật ra bí tịch của ta có thể dành cho con người , nhưng mà tu luyện rất khó khăn .
-Nó khó tới mức nào ?
-Trong Thú Giới . Cấp bậc bí tịch được phân chia như sau : Hoàng , Huyền , Địa , Thiên , Thánh , Tiên , Thần , mỗi cấp thì có phân chia tiếp bốn bậc : Hạ , Trung , Thượng , Đại Thành . Mà cấp bậc bí tịch của ta tiếp cận với thần . Bây giờ ngươi hiểu rồi chứ .
-Vậy đưa đây .
-Cái gì ? Ngươi không suy nghĩ sao ?
-Sao lại phải suy nghĩ ?
-À thôi . Ngươi lại đây .
Hoa Khiếu Thiên bay lại gần , hắn thấy trong chiếc chung bỗng bay ra một quả cầu có hai màu xanh đỏ rất đẹp , Hoa Khiếu Thiên nhìn nó một cách si mê không rời .
-Ta nói cho ngươi biết đó chính là tinh hoa của bộ bí tịch của ta , nếu ngươi không học được xem ra ngươi không có duyên với nó , ngay cả ta cũng chưa chắc đã luyện bí tịch này đại thành đâu , ngươi nên nhớ phải cẩn thận đó .
Hoa Khiếu Thiên lắc đầu , với tay chạm vào quả cầu , đôi mắt mê luyến không rời của hắn làm cho xanh và đỏ nhìn thấy mà cười điên cuồng , chúng có thể dùng quả cầu này làm tai mắt để nhìn xung quanh nên khi thấy Hoa Khiếu Thiên mê ái quả cầu đó thì xanh đỏ mỉm cười một cách gian xảo : " Chạm đi , chạm nhanh đi , chỉ cần chạm nó là ta có thể thông qua nó mà điều khiển ngươi rồi , đến lúc đó ta sẽ đập nát chiếc nhẫn khốn nạn đó . Ngươi tưởng có thể tu luyện thành công sao ? Ta nói cho ngươi biết , chỉ có dòng tộc cao quý của ta mới tu luyện được thôi , con người đê tiện như ngươi làm sao mà luyện thành được , ngươi chỉ có một kết quả đó là thất bại , thất bại mà thôi . Ha ha ha ".
Hoa Khiếu Thiên không nghe thấy những lời oán độc đó của xanh và đỏ . Hắn cố gắng cẩn thận chạm vào quả cầu đó , hắn thở dài một hơi sau đó nhanh tay chộp lấy quả cầu .
" Ầm ầm "
Hoa Khiếu Thiên giật mình hốt hoảng , xung quanh hắn là hai màu xanh đỏ , cũng giống như lần trước , hắn bị hai màu tấn công , hắn cảm thấy rất bực bội , tại sao hắn ngu thế , lại không biết quỷ kế trong lòng của nó . Hoa Khiếu Thiên giật mình nhìn lại .
-Ở giữa của bọn chúng có một thứ gì đó .
Hoa Khiếu Thiên bất ngờ khi nhìn thấy có hai cái đồ vật nào đó nằm trong mỗi màu , Hoa Khiếu Thiên không biết rằng để có thể sử dụng một chút năng lượng của mình , xanh và đỏ đã nhờ sự trợ giúp của hai đại bảo vật - chính là Bí Tịch Ma Thân của chúng mới có thể phá hủy một chút không gian phong ấn của chiếc nhẫn . Tuy năng lượng này nhỏ yếu đối với xanh và đỏ nhưng đối với Hoa Khiếu Thiên chính là nguy hiểm trí mạng .
Cả hai nhào thẳng tới Hoa Khiếu Thiên , cứ như những con thú khát mồi , hung hăng chộp tới người Hoa Khiếu Thiên một cách táo tợn , Hoa Khiếu Thiên trợn mắt nhìn . Hắn đã có một quyết định rất lớn , đó chính là chống chọi lại hai thứ này , hắn muốn tiếp cận hai thứ này để lấy hai bảo vật trong người bọn chúng , đây là một quyết định rất lớn mật , nhưng Hoa Khiếu Thiên muốn là làm , hắn muốn có sức mạnh và hai thứ đó chính là vật có thể mang đến cho hắn sức mạnh .
-AAAAAAAAAA .
Hoa Khiếu Thiên hét lên thảm thiết , hắn đau đớn , đau đớn lắm , nước mắt hắn không kìm được tuôn rơi , từ hồi trước tới nay thì đây là lần hắn cảm thấy đau nhất , thể xác của mình bị hành hạ một cách mãnh liệt trước hai con mãnh thú này . Hoa Khiếu Thiên cố gắng cử động ngón tay nhưng mà không được , các cơ quan trong cơ thể đều bị chịu thương tổn rất lớn , hiện giờ nó không thể nào tuân theo mệnh lệnh của Hoa Khiếu Thiên được .
Chiếc nhẫn ở bên ngoài thấy có điều kì lạ xảy ra đối với Hoa Khiếu Thiên liền nhào tới Hoa Khiếu Thiên nhưng trong chiếc chuông bỗng phát ra những đợt sóng âm mãnh liệt . Thì ra là do xanh và đỏ gây ra , chúng không muốn bị chiếc nhẫn phá hủy kế hoạch của nó , chỉ còn cách làm cho chiếc nhẫn phân tâm không thể nào giúp Hoa Khiếu Thiên được , thế thì kế sách của hắn mới có cơ hội thành công .
-Ha ha ha . Nhân loại ngu xuẩn , ngươi tưởng mình có cơ hội đạt được công pháp của ta sao ? Ta nói cho ngươi biết , ngoan ngoãn nghe lời ta trở thành nô lệ của ta đi . Kha kha kha ...
*******
Hoa Khiếu Thiên đau đớn , hắn nghe rất rõ từng lời của xanh và đỏ , hắn càng ngày càng hận bản thân mình tham lam , hắn cảm thấy cơ thể mình đang bành trướng một cách nhanh chóng , dần dần hai màu xanh và đỏ định phá thể bay ra . Hoa Khiếu Thiên cố gắng ngăn chặn nhưng không được , giờ đây Hoa Khiếu Thiên chỉ còn cách gồng mình chịu đựng mà thôi , hắn dựa vào ý chí cứng cỏi của mình để chống chịu lại sự đau đớn ăn sâu vào linh hồn này .
-Giờ phải làm sao đây ?
Hoa Khiếu Thiên choáng váng , hắn cảm thấy hơi hoa mắt , hắn đang có dấu hiệu chìm vào giấc ngủ , hắn cảm thấy xót thương cho số phận của mình .
-Không , không được bỏ cuộc .
-Phụ thân ... con còn phải cứu người nữa . Con không muốn chết .
-Ta không muốn chếttttttt !!!
" UỒM UỒM "
Trong trái tim Hoa Khiếu Thiên tỏa ra hào quang , hào quang này chiếu sáng khắp không gian , ngay cả chiếc nhẫn cũng phải run rẩy kịch liệt trước hào quang này chứ đừng nói chi những vật khác . Lúc này xanh và đỏ cảm thấy có một khí tức rất mãnh liệt đang phát ra , nó hoảng sợ trước khí tức này , khí tức đứng trên vạn vật làm nó phải cúi đầu xuống thuần phục .
-Đây... là ... thứ gì ?
Hoa Khiếu Thiên cảm thấy nhẹ nhõm , hắn thở phào một tiếng nhìn xung quanh , màu xanh và đỏ dừng hoạt động phá hoại thân xác của Hoa Khiếu Thiên lại , chúng chỉ còn biết rung rẩy đứng trước mặt Hoa Khiếu Thiên . Hoa Khiếu Thiên cảm thấy khó hiểu , hắn nhìn xung quanh .
-Ủa ... nó là ?
Một thân ảnh màu hoàng kim bay tới trước mặt hắn , ôm lấy hắn rồi vuốt ve mái tóc của hắn . Hoa Khiếu Thiên dâng trào một cảm xúc rất khó tả , hắn nhìn thân ảnh màu hoàng kim với ánh mắt dịu dàng . Nước mắt tự nhiên chảy xuống thấm lên khuôn mặt của thân ảnh màu hoàng kim đó .
Thân ảnh hoàng kim động đậy , lau đi nước mắt của hắn rồi quay người lại , nhìn xanh và đỏ với ánh mắt vô cảm , thân ảnh giơ tay ra rồi nắm lại , hai màu xanh và đỏ ngoan ngoãn bị thân ảnh hoàng kim nén lại thành hai hạt châu , hai hạt châu bay vào tay thân ảnh rồi thân ảnh hoàng kim đặt vào bàn tay của Hoa Khiếu Thiên hai hạt châu nhỏ nhỏ xinh xinh . Hoa Khiếu Thiên cảm thấy xúc động , hắn ôm chằm lấy thân ảnh đó rồi thốt :
-Mẹ ,... có phải mẹ không ...?
Thân ảnh hoàng kim đó khựng lại , thân ảnh đó nhìn Hoa Khiếu Thiên với ánh mắt ấm áp , nàng chỉ ngón tay mình lên trán Hoa Khiếu Thiên rồi nàng biến thành những đốm sáng màu vàng xâm nhập vào trán Hoa Khiếu Thiên .
*********
Một vòng tay ấm áp luôn đặt ngón tay lên trán hắn , hắn cầm lấy ngón tay đó rồi chơi đùa thỏa thích , hắn nhớ rồi . Thân ảnh đó chính là mẹ của hắn .
-Mẹee ....
-Hu hu hu . Sao lại bỏ con , mẹ ơi quay lại đi .
Hoa Khiếu Thiên ngất đi , hắn cảm thấy một lần nữa , vòng tay ấm áp ôm chặt lấy hắn , đặt nụ hôn lên trán hắn rồi ru hắn ngủ , mẹ hắn hát hay lắm , hát làm cho hắn xót cả tâm can , hắn chỉ biết nhìn khuôn mặt dịu hiền của mẹ hắn rồi cười khúc khích :
-Con của mẹ , ngủ ngoan , ngủ ngoan ...
-Ngủ ngoan nhé con ...
-Con ngủ đi ...
-Ngủ ... đi ...!
Hoa Khiếu Thiên ngủ thiếp đi , hắn chìm vào cơn mê mang , mê được gặp lại vòng tay ấy , gặp lại giọng nói ấy , gặp lại người mà hắn gọi là " mẹ " .
|