[Tiên hiệp] Ngạo Thiên
Đây là truyện đầu tiên mình viết, nếu có gì chưa được anh em cứ góp ý để mình khắc phục
Ngạo Thiên
Chương 1: Đứa bé kỳ lạ
Tác giả: Nhật Thiên
Thiên Long đại lục, Kim Minh đế quốc
Là một quốc gia hùng mạnh về quân đội, được xếp vào hàng ngũ đại đế quốc trong toàn bộ đại lục, Kim Minh đế quốc còn được coi là “bất khả xâm phạm” bởi sự hiện diện của các cường giả. Cũng vì vậy mà trong hơn trăm năm trở lại đây, Kim Minh đế quốc càng ngày càng phồn thịnh, lãnh thổ ngày càng lớn.
Mãnh U sâm lâm nằm ở phía Đông của Kim Minh đế quốc. Nó là nơi trú ngự của vô vần các ma thú. Ma thú chia thành sơ cấp ma thú, trung cấp ma thú,cao cấp ma thú, vương thú và thần thú. Địa phận Mãnh U sâm lâm xưa nay vốn hẻo lánh, chỉ có các tu chân giả mới thỉnh thoảng qua lại, dân chúng bình thường thậm chí còn không dám lại gần. Nhưng trong gần một tháng này, không biết bao nhiêu tu chân giả của các học viện, gia tộc và cả những cường giả đều tập trung ở đây. Mỗi ngày đều có thêm trăm người. Họ đến đây cũng chỉ vì một lý do duy nhất – tìm kiếm Y Thiên bí lục. Tương truyền rằng nó do một cường giả từ thời thượng cổ viết ra, uy lực vô song. Sau khi vị cường giả ấy chết đi, bí lục cũng theo đó mà thất lạc. Sau hơn ngàn năm qua đi, nó lại đột ngột xuất hiện. Cũng từ đó mà một cuộc đại huyết chiến đã diễn ra trên Thiên Long đại lục. Tu chân giả liên tiếp kéo nhau tới Mãnh U sâm lâm. Họ không chỉ tranh giành, chém giết nhau mà còn phải đối mặt, chống chọi với các ma thú nơi đây.
Trung tâm Mãnh U sâm lâm
Huyền Thiên học viện cuối cùng cũng tới được đây. Lần này cả viện trưởng, sáu trưởng lão và hơn sáu mươi học viên xuất sắc nhất đều tham gia vào trận chiến này. Nhưng sau khi tới được đây, số người sót lại chỉ còn chưa tới một nửa. Hơn ba mươi học viên và một trưởng lão đã chết trong những cuộc chiến trước đó. Một lão giả râu tóc bạc phơ dẫn đầu dừng lại, quay lại nói với mọi người:
- Chúng ta đi cũng lâu rồi, mọi người nghỉ một chút đi.
Lão nói rồi tự tìm một gốc cây ngồi xuống. Những người khác cũng lần lượt đi tìm chỗ nghỉ ngơi cho riêng mình. Năm trưởng lão còn lại tiến đến gần ông. Người mặc trường bào màu tím cất tiếng nói đầu tiên:
- Viện trưởng, ngài có nên cho chúng tôi một lý do thuyết phục để tiếp tục không? Học viện đã tổn thất quá nhiều rồi. Trước này, ngài không hề để tâm tới những thứ này, tại sao lần này….
Lão giả tóc trắng kia chính là viện trưởng. Lão nghe xong cũng chỉ thở dài:
- Được rồi, ngồi xuống hết cả đi.
- Các ngươi nghĩ rằng ta muốn làm như thế này sao? Mặc kệ cho các tinh anh của viện ta mạo hiểm?
Lão giả hơi ngừng một lúc
- Cuộc huyết hải này do Y Thiên bí lục gây ra, ngày nào nó còn xuất hiện, ngày đó nhất định vẫn còn các trận chiến. Đáng lẽ ra, nó không nên xuất hiện. Bốn vị cao nhân bán thần kỳ đã quyết định tiêu hủy nó. Chúng ta cùng với hai học viện và một vài đại gia tộc khác nhận nhiệm vụ tìm nó, và tất nhiên họ cũng sẽ tìm kiếm như chúng ta. Chỉ hi vọng sẽ sớm tìm được, tiêu hủy nó…
Lão nói mà khuôn mặt như già đi rất nhiều.
- Cho nên, đã quyết thì phải cố đến cùng. Các ngươi cũng nghỉ sớm đi. Một lát nữa chúng ta sẽ tiếp tục lên đường…
Lời lão nói còn chưa dứt thì một tiếng gầm lại vang lên
“ Gra..ao………….”
Tiếp ngay theo đó là một con cự lang trắng muốt xuất hiện. Nó không ngừng gầm rú, điên cuồng tấn công.
“Huyết lang” – sáu lão giả đồng thanh hét lên
Huyết lang chính là một cao cấp đỉnh phong ma thú. Toàn thân được bao bọc bởi lớp lông màu trắng, chỉ có đôi mắt là sắc đỏ. Lớp lông này chính là phòng ngự của nó, không phải hư vô tu chân giả tuyết đối không thể lay chuyển lớp phòng ngự của nó. Với thực lực bình thường của các trưởng lão và viện trưởng, đánh bại con ma thú này tuyệt đối không thành vấn đề nhưng hiện tại thì khác. Bọn họ đều vừa trải qua một cuộc huyết chiến, thêm cả quãng đường đi, ai nấy đều chưa phục hồi tới năm phần thực lực. Huyết lang vẫn điên cuồng. Một vài học viên khác cũng đã nằm dưới vuốt ma thú.
- TRÁNH RA!!!! – Viện trưởng hét lớn
Đồng thời, pháp bảo của ông cũng như một mũi tên lao thẳng tới thân hình của Huyết lang. Ông có tu vi hỗn nguyên trung kỳ, uy lực của chiêu vừa rồi cũng không hề nhỏ. Huyết lang tuy điên cuồng nhưng vẫn kịp thời đỡ chiêu đó. Móng vuốt của nó va chạm với pháp bảo…
“Keng…..”
Âm thanh vang lên đinh tai nhức óc. Thân hình viện trưởng hơi run lên trong khi con ma thú vẫn bình yên vô sự. Thực lực chưa khôi phục, ông không thể đánh bại nó một cách dễ dàng. Huyết lang thế nhưng lại không tấn công ông, nó cúi đầu xuống rồi đột nhiên hất mạnh lên. Một thân hình từ trên đầu nó mà bắn ra ngoài. Sáu lão giả khi nhìn rõ thì không khỏi ngạc nhiên và sửng sốt. Một người trong số đó thì lập tức bay về phía thân hình kia. Lão giả bắt được thân hình kia thì lập tức quay trở về chỗ cũ. Lần này thì toàn bộ mọi người đều sửng sốt. Thân hình ấy là một đứa bé trai chỉ tầm bốn, năm tuổi. Nó mặc một thân bạch y, lúc này cuộn tròn, lấy tay ôm lấy đầu. Như phát hiện ra điều gì, nó lập tức bỏ tay ra, nhìn xung quanh. Đứa bé nhìn đặc biệt tinh nghịch. Ngũ quan tinh xảo như được chạm khắc, da trắng hồng. Nó tò mò đánh giá xung quanh, khi nhìn đến vị lão giả đang bế mình thì nở nụ cười tươi rói.
- Gia gia, người cứu tiểu điệt à?
Vị lão giả đang bế nó hơi nhếch miệng cười, gật gật đầu.
Đúng lúc này thì Huyết lang như gặp được đại địch, phóng nhanh về phía sáu lão giả. Đứa bé nhảy phắt xuống, lấy đà rồi lao như tên bắn về phía con huyết lang. Sáu lão giả cũng như gần lập tức bay về phía nó. Các học viên chỉ còn biết đứng như phỗng trước cảnh tượng này. Họ không phải không muốn chiến đấu mà là không thể chiến đấu. Tu vi của họ không đủ, thậm chí bảo phá vỡ hàng phòng ngự của Huyết lang còn không thể.
Đứa bé khi tới gần Huyết lang lầm nhẩm một tràng chú ngữ, tay bắt pháp quyết. Xung quanh người nó một tầng hào quang màu đỏ lập tức xuất hiện, tốc độ cũng lập tức trở nên nhanh hơn. Nó thậm chí còn bỏ xa cả các trưởng lão. Khi Huyết lang giơ móng vuốt định tấn công đứa bé thì tầng hào quang màu đỏ như bộc phát. Tầng hào quang chia làm hai phần tách biệt. Một phần tạo thành một lá chắn bảo vệ chắn giữ trước người đứa bé và móng vuốt Huyết lang, một phần còn lại thì hóa thành một thanh kiếm tiếp tục lao về phía lồng ngực Huyết lang. Huyết lang phản xạ cũng không hề chậm, nó đột ngột chuyền hướng vòng sang bên trái nhưng vẫn bị kiếm khí xẹt qua. Đoạn kiếm khí còn lại lao vào một gốc cây…Cái cây ấy không gãy mà bị đánh tan thành từng mảnh nhỏ, gỗ cây văng khắp mọi nơi. Mọi người nhìn thấy mà trợn tròn mắt. Viện trưởng là người thứ hai tấn công con ma thú. Ông vòng ra sau ma thú, tấn công vào phần đuôi. Các trưởng lão cũng vây quanh nó, tạo thành một vòng tròn. Đứa bé lập tức bị đẩy ra xa con ma thú. Nó ngạc nhiên, mặt đần ra một lúc. Đang định lao vào vòng chiến thì nó như nhớ ra cái gì, đột nhiên dừng lại. Các trưởng lão và viện trưởng mồ hôi đầm đìa chống chọi.
Đứa bé lấy không gian giới chỉ ra tìm một thứ gì đó. Rồi đột nhiên kêu lên một tiếng “Đây rồi”. Trong tay đứa bé xuất hiện thêm một quyển trục. Nó nhanh chóng hạ xuống, trải quyển trục xuống đất. Một đoạn ấn chú dài được viết khắp toàn bộ bên trong quyển trục. Đứng đằng sau quyển trục, đứa bé hai tay bắt quyết, miệng lâm râm chú ngữ. Dị tượng phát sinh….
Quyển trục hóa thành một làn khí màu vàng bao quanh thân hình bé nhỏ, theo từng lời chú ngữ mà dần dần di chuyển nhanh hơn.
- Các vị gia gia, TRÁNH ĐI!!!
Ngón trỏ và ngón giữa tay phải của đứa bé đưa lên trời. Luồng khí màu vàng cũng theo đó mà tập trung lại, tạo thành một cột sáng dài chỉ thẳng lên trời. Các trưởng lão cuống quít bay ra xa con ma thú, còn viện trưởng hít một ngụm khí rồi cũng bay ra chỗ khác.
- NHẤT THỨC PHÁ THIÊN, CHƯ THẦN SÁT PHẠT!!!!
Chú ngữ vang lên như tiếng sấm. Cột sáng màu vàng theo tay phải đứa bé trở thành một lưỡi dao sắc chém về Huyết lang. Con ma thú thậm chí còn không hề di chuyển. Có lẽ nó hiểu rằng nó không thể thoát khỏi. Ngoài dự đoán của mọi người, Huyết lang nằm xuống, cúi đầu. Đó là tượng trưng cho sự đầu hàng của ma thú!!! Nó sẽ khuất phục, chịu làm thú sủng cho người đánh bại!!!
Đứa bé thấy vậy lập tức chuyển hướng cột sáng màu vàng kia.
“RẦM………..”
Cột ánh sáng màu vàng biến mất. Nhưng dưới đất lại xuất hiện một vết nứt lớn!!! Điều này có thể thấy uy lực của nó không phải tầm thường.
Đứa bé cũng chẳng để ý đến vết nứt, lập tức chạy về con ma thú. Đứa bé đứng trước Huyết lang to lớn khiến nó càng nhỏ bé.
- Ta có thể lập khế ước với ngươi không? – Nó hỏi Huyết lang với ánh mắt mong chờ.
Viện trưởng, trưởng lão, học viên còn chưa kịp hoàn hồn sau cú đánh vừa rồi. Huyết lang gầm nhẹ, đầu vẫn cúi. Đứa bé thì hớn hở lập tức ký khế ước.
Last edited by viscas; 04-04-2014 at 01:24 PM.
|