Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn : 4vn.eu
Chương 13 : Tiếp tục hành trình .
Hoa Khiếu Thiên đi qua khỏi một con dốc , hắn nhìn lại với ánh mắt kinh ngạc , theo như hắn biết thì từ bên dưới kia lên được đây là một quãng đường rất xa , thế mà Băng Âm Long và Hỏa Thiên Long lại có thể tạo thành một con đường bằng phẳng như thế này chứng tỏ bọn chúng cũng bỏ ra rất nhiều công sức , Hoa Khiếu Thiên nhìn mà cảm động . Hắn định lấp con đường này lại để sau này khỏi có người phát hiện nhưng hắn nghĩ lại rồi thôi , có khi lúc mình chán sự đời có thể tới đây làm nhà , sinh con đẻ cái ,.... Những suy nghĩ xấu xa hiện rõ trên mặt Hoa Khiếu Thiên , hắn cười hắc hắc sau đó chạy nhanh về phía trước . Dựa theo sự hướng dẫn của Băng Âm Long và Hỏa Thiên Long thì hắn chỉ cần đi theo hướng Bắc khoảng hai canh giờ là có thể ra được khu rừng này và có thể gặp lại cái ao hồ mà lúc trước hắn cùng Liệt Bá đã ở lại qua đêm .
-Nhắc mới nhớ . Tại sao những tên kia lại truy sát theo mình thế nhỉ ? Hay là chúng có thù oán với Liệt thúc .
-Ngươi cũng đừng quan tâm nhiều quá .
-Hừ .
Hoa Khiếu Thiên nghe thấy tiếng nói của Băng Âm Long vang lên liền khó chịu , bọn chúng đuổi giết hắn , định cho hắn an nghỉ nơi suối vàng thế mà lại nói là đừng quan tâm .
-Ý ta không phải là thế . Ta định nói là khi ngươi có thực lực thì hãy nghĩ tới chuyện đó . Ngươi không cảm thấy giờ mình rất nhỏ yếu sao ?
-Hừ . Nhưng mà cục tức này ... , nghe lời ngươi vậy . Nhưng mà bao giờ ta mới có thể dùng được Tiểu Bạch và Tiểu Hắc .
-Ngươi đừng có nghĩ tới chuyện đó liền , bọn chúng chỉ mới sinh ra , còn nhỏ yếu , ngươi nên dành một chút thời gian để thực hiện việc Long Hóa đi .
-Long Hóa ?
-Có nghĩa là ngươi từ hình dạng con người chuyển sang rồng đấy !
-Không . Như vậy thì rất là xấu xí .
-Ngươi lo lắng ngoại hình quá nhỉ ?
-Khuôn mặt ta dùng để cho con gái mến , nếu mà hóa thành loài rồng xấu xí như các ngươi thì ma nó mới thèm .
-Ngươi có vẻ tự tin với vẻ đẹp của mình quá .
-Đúng là thế mà ?
-Ngươi có thể giữ ở trạng thái nửa người nửa thú nên đừng có mà nói nhảm nữa . Giờ bọn nhóc đang trong giai đoạn sơ sinh , chúng ta cần luyện tập để cho chúng trở nên cứng cáp hơn , thế nên ngươi vẫn chưa thể thực hiện Long Hóa được đâu .
-Vậy sao ngươi không nói sớm .
-Ta cứ tưởng ngươi biết rồi nên ta mới nói đùa vậy để xem ngươi có xem qua không ? Ai ngờ ngươi cũng không thèm liếc qua nhìn .
Nhìn Băng Âm Long mắng xéo mình , Hoa Khiếu Thiên vẫn im lặng không nói gì , sau đó hắn cất tiếng :
-Thật ra thì trong trí nhớ của ta vẫn chưa có kiến thức về Long Hóa .
-Vậy là cuốn bí tịch của ngươi mới chỉ tiến hóa được bề ngoài thôi , nó cần chính ngươi hoàn thiện . Giờ ngươi vừa đi vừa nghe ta dạy nè , ngươi cần phải học tập thật nhiều , nếu không thì cho dù bí tịch của ngươi có cao cấp tới đâu nhưng mà không có lực công kích thì cũng coi như là phế thôi .
-Ta biết rồi .
Hoa Khiếu Thiên vừa chạy vừa nghe Băng Âm Long truyền thụ kiến thức qua cho hắn , ngay cả Hỏa Thiên Long cũng chỉ dẫn hắn một số kiến thức cơ bản . Hoa Khiếu Thiên càng nghe càng mở mang thêm trí thức của mình . Một canh giờ sau , hắn phát hiện có một tiếng động vang lên , thế là hắn liền nép vào sau thân cây để quan sát động tĩnh .
" Vù ,..."
Một bóng đen đáp xuống nơi hắn đứng lúc nãy , Hoa Khiếu Thiên nhìn không rõ thân ảnh ấy vì hắn mặc một chiếc áo choàng màu đen . Lúc Hoa Khiếu Thiên chăm chú quan sát tên áo đen kia thì tên áo đen đó cũng nhìn ngó xung quanh , trong chốc lát hắn liền thở dài , thế là hắn rút pháo hoa ra bắn . Khi hắn bắn pháo lên trời thì Hoa Khiếu Thiên phát hiện một thứ rất thú vị , trên trời bỗng hiện ra một chữ " Thu " rất nổi bật , chẳng lẽ là Thu Nguyên Tông , họ đến nơi này làm gì .
-Có thể là chấn động lúc trước đã làm cho bọn chúng đánh hơi được .
-Ý ngươi là bọn chúng đến để tìm các ngươi .
-Chính xác là thế .
-Vậy thì làm sao thoát khỏi đây .
-Cứ bình tĩnh , nếu ngươi không tránh được bọn chúng thì cứ giả ngu là mình lạc đường , như thế có thể thoát khỏi đây đấy .
-Chỉ còn cách đóng kịch thôi .
Hoa Khiếu Thiên nhìn xung quanh rồi lắc đầu , hắn cố gắng tránh khỏi những dấu vết mà bọn người Thu Nguyên Môn để lại . Thế nhưng người tính không bằng trời tính , Hoa Khiếu Thiên đang đi trên một con đường kính đáo thì có một bóng đen lao đến trước mặt hắn . Tên áo đen này nhìn hắn một chút liền lôi một tờ giấy ra rồi soi mói .
-Ngươi tên gì ?
-Tô...tôi ... là ... Hoa Khiếu Thiên ....
Hoa Khiếu Thiên giả đò lắp bắp sợ hãi người trước mặt này , tên áo đen nhìn Hoa Khiếu Thiên với ánh mắt lấp lánh , bỗng nhiên hắn ôm lấy người Hoa Khiếu Thiên rồi phóng đi .
-Aaa . Tại sao lại bắt cóc tôi đi . Thả tôi ra ...!
-Hoa công tử , người cứ bình tĩnh , chúng tôi tìm người rất lâu rồi .
-Hửm ? Ý ngươi là sao ?
-Chúng tôi nhận được lệnh của Liệt chủ liền tìm kiếm người suốt vài ngày . Giờ gặp được ngài chắc Liệt chủ vui lắm .
-Ngươi nói Liệt chủ ? Liệt chủ có phải là Liệt Bá thúc thúc không ?
-Liệt Bá thúc thúc ??? À ... hình như là Liệt chủ .
Tên áo đen này nhìn Hoa Khiếu Thiên với ánh mắt kinh ngạc , hắn rất hiểu rõ tính của Liệt chủ , ngoại trừ các trưởng lão ra thì không ai dám gọi hắn cả tên lẫn họ ra cả , hắn coi trời bằng vung , không phục liền giết , thế mà Hoa Khiếu Thiên lại dám nhận Liệt chủ là thúc thúc , đúng là chuyện lạ , rất lạ ....
-Người cứ đợi chốc lát . Để tôi đưa người tới chỗ Liệt chủ .
********
-Liệt chủ . Chúng tôi đã kiểm tra . Không phát hiện Hoa công tử .
-Các ngươi tiếp tục lục soát , nếu tìm không thấy người cứ đốt trụi khu rừng này , trước sau gì cũng sẽ tìm thấy , dù là chết rồi cũng phải tìm thấy xác .
-Vâng .
-Liệt chuủu !!!
Tên áo đen nhẹ nhàng đặt Hoa Khiếu Thiên xuống đất , Hoa Khiếu Thiên ngạc nhiên nhìn Liệt Bá , hắn nhìn thấy mắt Liệt Bá trở nên thâm quần , người cũng gầy gò hơn trước . Liệt Bá nhìn qua phía hắn , Liệt Bá cười ha hả chạy tới ôm lấy Hoa Khiếu Thiên , Hoa Khiếu Thiên cũng vui vẻ ôm lại Liệt Bá .
-Ngươi làm ta lo lắng quá .
-Liệt thúc à , con gián còn chưa chắc ương ngạch hơn ta nên người đừng lo .
-Ngươi... cái thằng ngốc này ....
-À . Tại sao người của Thu Nguyên Tông lại tới đây ?
-Họ tới đây hỗ trợ ta tìm ngươi .
Nhìn thấy Liệt Bá và Hoa Khiếu Thiên xưng hô thân mật như thế làm cho mọi người xung quanh một trận nổi da gà , không ai nghĩ người hung dữ như thế giờ lại hiền dịu làm cho mọi người cảm thấy một sự bất bình thường không hề nhẹ .
-Được rồi . Lên ngựa đi . Ta sẽ dẫn ngươi đi tới Thu Nguyên Môn .
-Liệu có làm phiền họ quá không ?
-TA HỎI AI Ở ĐÂY SỢ PHIỀN KHÔNG ?
-THƯA KHÔNG !!!
-Ngươi nghe rõ rồi chứ ?
Hoa Khiếu Thiên nhìn xung quanh thấy họ đáp lại lời nói của Liệt Bá một cách run sợ , Hoa Khiếu Thiên cười thầm không ngờ Liệt Bá lại có quyền lực lớn như thế , chắc Liệt Bá trong Thu Nguyên Môn chiếm vị trí lớn lắm , thế mà lại hạ thân phận xuống làm xa phu giùm mình . Hoa Khiếu Thiên cười thầm , chẳng lẽ mình quý giá vậy sao ?
-Ngươi có biết cưỡi ngựa không ?
-Không ?
-Lên đây ta với ngươi sẽ cưỡi chung .
Hoa Khiếu Thiên thấy Liệt Bá giơ tay về phía mình liền cảm thấy có chút hứng thú , hắn liền nắm tay để Liệt Bá kéo mình lên yên ngựa , hắn ngồi trước còn Liệt Bá ngồi sau . Cả hai đều thúc ngựa chạy trước bao nhiêu ánh mắt kinh ngạc của mọi người ở đây .
-Ha ha . Thu Nguyên Môn . Ta đến đây .
|