Chương 16: Mở rộng lãnh thổ.
Ăn tết xong, quân đội đã sẵn sàng xuất chinh, Trịnh Võ đề xuất với Hoàng.
- Bệ hạ!! Quân đội đã sẵn sàng xuất chinh bất cứ lúc nào.
Hoàng nhìn trên bản đồ chưa bết đánh chỗ nào. Đang phân vân giữa về Đại Nam và vương quốc Sarawak. Khi nhìn đến đảo Broneo Francisco Goya lên tiếng.
- Bệ hạ. Đảo Borneo là thuộc địa của Netherlands.
- Netherlands chỉ chiếm phía đông nam đảo. Ở phía tây là vương quốc Sarawak và những vùng Netherlands chưa chiếm đóng, chỉ là một nhóm người Mã lai và Hoa lưu lạc hải ngoại. Mục tiêu của chúng ta là nơi đó.
Nói đoạn, Hoàng bảo Nguyễn Khánh Kiệt :
- Trình bày cho mọi người biết tình hình của vương quốc Sarawak.
Nguyễn Khánh Kiệt vâng dạ, đứng dậy nói :
- Vương quốc Sarawak chiếm cứ khu vực miền tây đảo Borneo. Đó là những lưu dân người Khách Gia, còn gọi là người Hẹ, đến đấy tìm phương sinh kế. Từ khoảng trăm năm trước, các tiểu vương ở miền tây Borneo nhập khẩu lao động người Hoa để làm việc trong các mỏ vàng và thiết. Đến năm 1777, một thủ lĩnh của cộng đồng người Khách Gia là La Phương Bác đã nổi dậy chiếm lấy khu vực tây Borneo, tự xưng là Vương quốc Sarawak. Vương quốc Sarawak bị người Netherlands ở miền đông Borneo bức bách, nên tình thế rất khó khăn. Thực tế, không một quốc gia nào trên thế giới, kể cả Đại Thanh, công nhận Vương quốc Sarawak cả. Lực lượng vũ trang của bọn họ rất yếu, chỉ khoảng 300 người, sử dụng đủ loại súng ống khác nhau, nhưng đều là loại lạc hậu. Chỉ cần quân ta đứng xa hơn 500 mét là sẽ không hề hấn gì cả.
Thực sự thì lực lượng của vương quốc Sarawak cũng khá so với một số quốc gia trong khu vực. Như Vương quốc Pelew trước đây thì khỏi nói. Vương quốc Hawai’i (một Vương quốc được các cường quốc Âu châu công nhận) cũng chỉ có khoảng 100 quân, tuy có súng, nhưng vẫn còn cởi trần đóng khố. Các Vương quốc Bali và Acer cũng vậy. Chỉ vì lực lượng của các cường quốc Âu châu ở Á Đông không nhiều, lại phải đóng giữ nhiều nơi, nên họ không thể phân binh đi chiếm đóng những nơi mà họ cho là không đáng. Cứ nhìn lực lượng của Pháp ở Á Đông thì biết. Hào xưng đệ nhị cường quốc, nhưng chiến tranh với Đại Nam chỉ huy động được vài nghìn quân.
Hoàng nói với Trịnh Võ:
- Anh võ!! Anh dân 2.000 quân, 3 chiến thuyền loại lớn, 16 chiến thuyền loại nhỏ. Anh hãy dẫn quân đánh vào phía bắc vương quốc Sarawak. Hưng làm tướng
Trịnh Võ và Trần Văn Hưng cười đáp:
- Rõ thưa bệ hạ.
Hoàng nói tiếp:
- Phương!! Tôi cho anh 2.000 quân, 2 chiến thuyền loại lớn, 20 chiến thuyền loại nhỏ. Cậu đánh từ phía nam lên, cậu làm được ko?
Nguyên Văn Phương mừng rỡ đáp.
- Được thưa bệ hạ.
Hoàng quay qua Fernando Rodriguez nói:
- Cậu hãy giúp Nguyễn Văn Phương trong trận này đi.
Fernando Rodriguez đáp:
- Cám ơn bệ hạ đã tin tưởng.
Hiện tại, ở thành Tân Triều còn 4 ngàn quân, Hoàng lại nhìn trên bản đồ rồi nói.
- Lê Văn Dật?
Lê Văn Dật trả lời:
- Có thưa bệ hạ.
Hoàng nói:
- Cậu dẫn 1.500 quân, 1 chiến thuyền loại lớn, 10 chiến thuyền loại nhỏ, Francisco Goya phó tướng. Cậu hãy chiếm Vương quốc Hawai’i cho tôi. Trong vòng 4 tháng phải làm chủ được Hawai’i và quây lại đây với 500 quân. Francisco Goya ở lại quản lý Hawai’i.
Hoàng lại quay qua nói với Nguyễn văn Hưng:
- Còn cậu, cậu hãy dẫn 2.000, 2 chiến thuyền loại lớn, 15 chiến thuyền loại nhỏ, cậu hãi chiếm đảo Hải Nam.
- Tất cả chuẩn bị xuất Phát
Ngày 15 tháng 3 năm 1857, tất cả các lộ quân rời cảng Tân Triều.
Ngày 4 tháng 4 năm 1857, Khi Hoàng đang sử lí sự vụ tại phủ thì hai nhà hóa học là John Smith đến tìm Hoàng, báo tin công trình nghiên cứu mà Hoàng giao cho đã thành công. Hoàng ngạc nhiên hỏi
- Nhanh thế cơ à ?
John Smith nói :
- Bệ hạ. Có phương hướng rồi, chỉ phải làm các thí nghiệm thôi mà. Có gì khó đâu.
Hoàng liền theo bọn họ đến một khu đất trống để xem thử uy lực của thứ chất nổ mới. Chỉ thấy một phụ tá của bọn họ mang một gói chất nổ với dây cháy chậm rất dài, đem chôn dưới một vách núi gần đó, rồi châm ngòi, bỏ chạy thật nhanh. Sau một lúc, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Rồi cả một đoạn vách núi lớn đổ sụp xuống. Sức công phá của nó thật khủng khiếp. Hoàng chợt nhớ đến từ “bộc phá” mà bộ đội Việt Minh hay dùng trong kháng chiến chống Pháp. Thomas Jefferson giải thích :
- Bệ hạ. Công thức của loại chất nổ này cũng khá đơn giản : ba phần nitroglyxerin, một phần bọt biển và một ít phụ gia natri cacbonat. So với nitroglyxerin nguyên chất, nó ổn định hơn nhiều, và sức công phá cũng rất mạnh.
Hoàng hài lòng nói:
- Tên nó là gì?
Theo thông lệ quốc tế, những nhà phát minh có thể đặt tên cho phát minh của mình, tùy theo ý thích, nhưng không được dùng tên những người còn sống để đặt. John Smith nói:
- Bệ hạ. Chúng ta gọi nó là Explosive, tiếng Việt nghĩa là Nổ.
Hoàng cười nói:
- Tốt lắm. Hai người hãy làm các báo cáo để gửi đi đăng ký bằng phát minh. Sau đó chúng ta sẽ bàn đến công trình nghiên cứu tiếp theo.
John Smith nói :
- Xong hết rồi ạ. Chúng ta đang chờ công trình nghiên cứu tiếp theo đấy ạ.
Hoàng nhìn bốn người họ, rồi mỉm cười bảo :
- Tốt lắm. Về phát minh này, bốn người có thể chọn nhận ngay 100.000 Đồng Việt, hoặc hưởng 20% từ thu nhập của phát minh này trong tương lai.
Cả hai đưa mắt nhìn nhau. Số tiền 100.000 Đồng Việt tương đương 10.000 lượng vàng, lúc bấy giờ là một tài sản rất lớn, có thể mua được một chiến hạm cỡ lớn. Còn 20% thu nhập tương lai rất không đảm bảo. Cả bốn người trao đổi thật nhanh, rồi John Smith đại diện nói :
- Đa tạ Bệ hạ đã ban thưởng. Chúng ta nhận 100.000 Đồng Việt ạ.
Hoàng gật đầu nói :
- Được rồi. Lát nữa ta sẽ cho người mang tiền đến cho hai người. Các phụ tá cũng được thưởng mỗi người 300 kim tệ. Giờ chúng ta về viện nghiên cứu để bàn về công trình nghiên cứu tiếp theo.
Mọi người đi về viện nghiên cứu. Hoàng ngẫm nghĩ một lúc, cố nhớ lại, rồi vẽ ra một bảng hệ thống tuần hoàn các nguyên tố một cách đơn giản. Gọi là đơn giản bởi vì nó chỉ có các ô xếp theo hàng và cột đại diện cho bảy chu kỳ, tám nhóm A và tám nhóm B, ngoài ra chỉ có một vài nguyên tố mà Hoàng nhớ được vị trí, như : H, Li, Na, K, hoặc F, Cl, Br, I hoặc O, S, N, P, C, Si, Mg, Ca, và nhóm khí hiếm, là những nguyên tố được học nhiều, dùng nhiều. Khi Hoàng đã vẽ xong, Gordon Brown ngạc nhiên hỏi :
- Bệ hạ. Đây là hệ thống tuần hoàn các nguyên tố ?
Hoàng giật mình hỏi :
- Hai người cũng biết nó ?
John Smith lắc đầu nói :
- Không ạ. Mấy chục năm trước, Johann Döbereiner đã lập ra bảng ghi chép mối liên hệ giữa khối lượng nguyên tử và các tính chất hóa học của từng nguyên tố. Nhiều người đã dựa vào đó để cố gắng lập ra một bảng hệ thống tuần hoàn các nguyên tố, nhưng đều chưa thành công.
Robert Taylor ngắm nghía một lúc, rồi hỏi :
- Bảng này trông lạ lắm. Nguyên lý của nó thế nào ạ ?
Hoàng liền giải thích nguyên lý của việc lập bảng, sau đó giao cho hai người họ việc hoàn thiện bảng này. Hoàng cần phát triển khoa học kỹ thuật, trong đó hóa học là một ngành quan trọng. Nhưng không có bảng hệ thống tuần hoàn thì rất khó làm việc. Mà Hoàng không thể chờ thêm mười năm nữa, khi Mendeleev tìm ra nó. Thời gian mười năm có thể xảy ra rất nhiều chuyện, không thể chờ đợi.
Ngày 6 tháng 5 năm 1857, tin chiến thắng từ vương quốc Sarawak cũng đưọc gực về. Do quân ở đây ít và vũ khí còn lạc hậu, trong quá trinh chiếm đóng chỉ có 1 người hy sinh do bệnh. Quân đội đang trên đường rút về. Trên hạm đội còn có 15.000 nghìn người dân ở đây.
Đến ngày 16 tháng 5 năm 1857, Nguyễn Văn Hưng đã chiếm đóng thành công đảo Hải Nam.