Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn : 4vn.eu
Chương 16 : Lựa chọn công pháp
Hoa Khiếu Thiên nhìn xung quanh với ánh mắt thích thú , xung quanh hắn là những dãy nhà cao tầng , đều được sơn màu vàng , tất cả đồ vật đều được trang trí một màu vàng , ngay cả đồng phục học viện mà họ đang mặc cũng có màu vàng .
Giờ đây Hoa Khiếu Thiên cũng không biết mình ở đâu , lúc trước được lão bà bà kia hướng dẫn vào trong tháp . Khi tiến vào trong tháp không gian liền trở nên hỗn loạn , uốn éo rất nhiều , cuối cùng trước mặt Hoa Khiếu Thiên chính là tòa thành tràn ngập sắc vàng này .
-Các ngươi có biết đây là đâu không ? Đây chính là trung tâm của Thu Nguyên Thành .
-Là sao ? Không phải là Thu Nguyên Môn sao ?
-Thu Nguyên Thành có hai trung tâm : ngoài và trong . Khi nào vào trong tháp thì mới có cơ hội nhìn thấy Trung Tâm phía trong Thu Nguyên Thành . Giờ ta sẽ nói cho các ngươi rõ luôn , Thu Nguyên Môn chúng ta nằm ở phía Bắc Trung Tâm phía trong Thu Nguyên Thành .
-Đến đó thì chúng ta sẽ làm gì tiếp theo ?
-Các ngươi sẽ có cơ hội nhận được công pháp để tu luyện ở Công Pháp Đường . Chắc các ngươi cũng biết , khi đánh thức sức mạnh thì cũng cần có một công pháp thích hợp để tu luyện . Nếu không thì ngươi cũng chẳng có cách nào để tu luyện được . Các ngươi có thể lấy công pháp trong gia tộc tu luyện , nhưng mà công pháp của Thu Nguyên Môn chúng ta cao hơn các ngươi rất nhiều , điều này ai cũng hiểu rõ , vả lại ta cũng nói cho các ngươi biết , muốn nhận công pháp cũng không phải dễ đâu .
-Ý của bà là như thế nào ?
-Các ngươi còn phải được sàng lọc nữa để được nhận công pháp , nói chung là một sự khảo nghiệm xem các ngươi có xứng đáng hay không ? Nếu các ngươi tư chất tầm thường thì có thể chỉ nhận được công pháp tầm thường , còn cao một chút thì các ngươi cũng sẽ nhận được công pháp ngang ngửa với tư chất của mình . Nói chung vật xứng người .
-Vậy lỡ như người có tư chất cực cao mà không có công pháp tương xứng thì sao ? - Hoa Khiếu Thiên trêu chọc .
-Công pháp được chia ra làm từng cấp bậc : Hoàng , Huyền , Địa , Thiên , Thánh , Tiên , Thần , mỗi cấp thì có phân chia tiếp bốn bậc : Hạ , Trung , Thượng , Đại Thành . Chúng ta có một loại công pháp bậc Thiên nhưng cũng chỉ là hạ cấp , nếu các ngươi nghĩ rằng mình có thể xứng với công pháp bậc Thánh sao ?
Hoa Khiếu Thiên rùng mình , không ngờ ở đây cũng phân chia giống với Thú Tộc , nếu nói chính xác hơn thì Thú giống Người mới đúng , cả hai đã từng có một khoảng thời gian sống chung khá lâu cho nên cũng có nhiều nét tương đồng , công pháp chính là ví dụ điển hình nhất . Còn một điều làm Hoa Khiếu Thiên kinh ngạc nữa đó chính là ở đây lại có công pháp bậc Thánh , đối với một môn phái tầm trung thì Huyền cấp đã được coi là Chí Bảo trấn môn rồi , mà ở đây thì nó được coi là thứ rác rưởi , quả thật là sung túc .
-Các ngươi cũng đừng có mà ảo tưởng quá . Đi nhanh đi .
-Vâng .
-Hoa Khiếu Thiên .
-Liệt thúc !
Hoa Khiếu Thiên nhìn thấy Liệt Bá liền hét lên vui mừng . Liệt Bá thấy hắn cũng rất mừng vì thấy Hoa Khiếu Thiên vẫn còn khỏe , thế là hắn bước tới chỗ Hoa Khiếu Thiên rồi đặt hai tay lên vai hắn nói :
-Ngươi không cần đi đến chỗ của bọn họ . Ta sẽ đưa ngươi đi đến một chỗ khác .
-Đi chỗ nào ?
-Đương nhiên là chỗ mà ngươi cần phải đến .
-Đến chỗ đó ta nhận được lợi lộc gì ?
-Cứ đến là biết . Hỏi nhiều thế !
Liệt Bá kéo hắn lên ngựa sau đó cả hai phóng đi rất nhanh . Trong chốc lát , Liệt Bá đã đưa Hoa Khiếu Thiên đến một căn phòng cũ kĩ , nó nằm ở một nơi đồng không mông quạnh .
-Đây là nơi nào vậy ?
-Vào trong đi .
Hoa Khiếu Thiên nối bước Liệt Bá tiến vào bên trong căn phòng . Khi mở căn phòng ra , Hoa Khiếu Thiên không nhìn thấy một đồ vật nào cả ngoại trừ một cuốn sách đang lơ lửng , Hoa Khiếu Thiên nhìn chằm chằm vào cuốn sách mà không chớp mắt cứ như hắn đang bị dính phải một mê thuật nào vậy , Liệt Bá trong giây lát cũng phải thất thần khi nhìn vào cuốn sách này , nhưng rồi hắn cũng thoát khỏi trầm mê nhìn Hoa Khiếu Thiên một lát rồi thở dài , hắn cũng không đánh thức Hoa Khiếu Thiên mà để cho hắn chìm đắm trong mê thuật đó .
-Hoa Khiếu Thiên . Tỉnh lại đi .
Băng Âm Long ở bên trong thốt ra tiếng gầm làm cho Hoa Khiếu Thiên tỉnh lại , Hoa Khiếu Thiên bất ngờ nhìn cuốn sách đó như nhìn quỷ . Hắn nhìn Liệt Bá rồi nhăn mặt , Liệt Bá thấy hành động của Hoa Khiếu Thiên liền ngẩn ngơ một hồi , hắn không nghĩ Hoa Khiếu Thiên lại có thể thoát khỏi trầm mê nhanh như thế , trước đây hắn đã nhìn rồi nhưng cũng phải mất vài canh đồng hồ để thoát ra , vả lại còn có người nhắc nhở cho nên hắn mới nghĩ đó là ảo ảnh , chứ nếu không thì nằm mơ .
-Ngươi tỉnh rồi à ?
-Liệt thúc . Thứ này là gì ?
-Đây là một cuốn sách không ai coi được .
-Không ai coi được ? Tại sao lại không coi được .
-Sao ta biết được . Nói chung đây là một cuốn sách có lai lịch rất thần bí , ngay cả ta cũng không thể nào nhìn thấu ảo diệu trong nó . Nó mang cho ta một cảm giác rất ....
-Thôi , đừng nói nữa . Nếu mà không coi được thì dẫn ta đến đây làm gì ? Chẳng lẽ để coi cuốn sách này sao ? Làm sao có thể được , không phải mọi người đã nói nó rất bất bình thường sao ?
-Ngươi cứ thử đi . Nếu không được thì có thể thoải mái lựa chọn công pháp khác .
-Không phải là ta cần thông qua khảo nghiệm gì đó sao ?
Hoa Khiếu Thiên hoàn toàn kinh ngạc trước những lời nói của Liệt Bá , Liệt Bá thấy vậy cũng không nói năng gì mà chạy tới gần hắn rồi nói nhỏ :
-Nói cho ngươi biết . Cuốn công pháp cấp Thiên đó đang ở trong người ta đó .
-Aaa .
-Thằng nhãi này . Là điếc lỗ tai ta , ngậm mồm lại cấm nói cho người khác biết đấy !
-Ừm .
-Thật ra thì không phải của ta nhưng mà ta lấy trộm từ trong Thu Nguyên Môn ra đấy .
-Lấy trộm được sao ?
-Thần công cái thế như ta thì đó chỉ là chuyện nhỏ .
-Liệt thúc đúng là thương con nhất .
-Hà hà . Nhanh lên , ta dám chắc cuốn sách không coi được kia còn giá trị hơn một cuốn công pháp cấp Thiên đấy .
-Được . Để ta thử một lần xem .
Hoa Khiếu Thiên nghe lời liền tiến lại gần cuốn sách sau đó đụng vào nó .
" Uỳnh uỳnh uỳnh "
Căn nhà nhỏ cũ kĩ một lát lại chuyển thành một không gian màu tím nhạt rất kì quái , trong đây không có gì ngoài màu tím , một màu tím mang một vẻ đẹp rất quyến rũ , mị hoặc chúng sinh . Hoa Khiếu Thiên cảm thấy có chút thở không thông với không gian này , hắn nhận ra lượng không khí đang ngày càng tụt giảm , hít thở rất khó khăn , giờ hắn không biết mình nên làm gì để thoát khỏi tình trạng này .
-Hoa Khiếu Thiên .
-Băng huynh , Hỏa huynh .
Hai thiên thần cứu mạng hắn cuối cùng cũng xuất hiện , hắn định kể lại sự việc cho hai người nghe nhưng mà Hỏa Thiên Long cướp lời :
-Ta biết rồi . Thật ra đầy là một mê vụ .
-Mê vụ ?
-Nói chung đây cũng tương tự như mê thuật thôi , nhưng mà ở đẳng cấp cao hơn . Cuốn sách này đúng là không bình thường chút nào , lại có ý thức bảo vệ khi bị kẻ khác xâm nhập . Nói chung là chúng ta phải phá giải mê vụ , nếu không thì đừng mơ thoát khỏi đây .
-Làm sao ?
-Ngươi còn hỏi sao ? Đương nhiên là nhờ chiếc nhẫn của mi hút mê vụ , sau đó ta có thể luyện hóa mê vụ , dùng mê vụ đó bồi dưỡng Tiểu Bạch và Tiểu Hắc , ha ha ha .
-Ừm . Nhưng mà làm sao để thúc dục nó .
-Đương nhiên là dùng huyết của ngươi tế nó chứ sao nữa , đồ ngốc . Tại vì ngươi mang trong người dòng huyết của mẹ ngươi , còn được trải qua sự tẩy lễ nữa chắc có thể dùng được cách này .
-Vậy thì thử liền .
Hoa Khiếu Thiên trích vài giọt máu vào chiếc nhẫn , thấy chiếc nhẫn không có nhúc nhích gì hắn liền trích tiếp . Đến khi mặt hắn xanh mét đi thì chiếc nhẫn mới có một chút cục cựa , hắn mừng rỡ ra lệnh cho chiếc nhẫn trực tiếp hút mê vụ . Chiếc nhẫn vì được uống nhiều máu tươi quá cũng chuyển từ màu đen sang màu đỏ , nó phóng ra thoát khỏi Hoa Khiếu Thiên , sau đó nó mở ra một không gian hút mê vụ . Mê vụ dường như cũng cảm thấy có một chút nguy hiểm liền ra sức phản kháng lực hút từ chiếc nhẫn . Hoa Khiếu Thiên cảm thấy chiếc nhẫn và mê vụ đang ở thế giằng co liền chậc chậc trích thêm tí huyết cho chiếc nhẫn , chiếc nhẫn dường như được tiếp thêm sức mạnh , nó tăng sức hút lên mấy lần , giờ đây mê vụ đang có chút xuống sức , mê vụ giờ đã bị hút được 1/3 . Một thời gian sau mê vụ buông bỏ sự phản kháng , để cho chiếc nhẫn tự do hút vào bên trong .
Thấu cuộc chiến kết thúc , Hoa Khiếu Thiên thở phào nhẹ nhõm , mặt hắn trắng bệch nhìn không gian xung quanh . Giờ đây hắn đã ở trong một không gian màu tím sậm , màu tím này làm cho hắn rợn da gà . Hoa Khiếu Thiên nhìn thấy phía trước có một cái bia đá , trên bia đá có khắc một thân hình , hai mắt của thân hình này như có linh tính chớp chớp không ngừng làm cho Hoa Khiếu Thiên cũng cảm thấy một chút hoa mắt . Hắn tiến lại gần để nhìn cho thật kĩ .
Sau một hồi thăm dò cuối cùng hắn cũng phải thốt lên một tiếng :
-Đây là ....
|